
có gì là kỳ lạ,lúc nãy khi vào đào hoa nguyên họ đã nhìn thấy dòng sông ở cửa, cũng nghe thấy tiếng nước chảy. Nhưng vấn đề là lẽ nào bạn bơi qua sông?
Kỳ Quyên không kìm được hỏi:" có sông thì có thể giúp gì được cho chúng ta?"
Mr. Bottle nói:" tìm ven bờ sông, có lẽ có đường tắt"
Vì phụ bản này là thách thức của nhiệm vụ đột phá nên không hề có bất kì chỉ dẫn nào, kim chỉ hướng trên địa đồ nhỏ ở góc phải cũng chỉ hiển thi phạm vi trong bán kính 10 mét. Đối với những người lần đầu tiên bước vào phụ bản thì quả thực giống như mê cung
Nếu đi đường lớn gặp quá nhiêu đào hoa tinh bị giết trong chớp nhoáng thì cũng chỉ có thể tìm xem có con đường nào khác không thôi
Kỳ Quyên nghĩ một lúc rồi nói:" thôi được, cũng chỉ có cách này. Mọi người quay lại men theo bờ sông tìm xem sao"
Đi một quãng đường rất xa để quay lại cuối cùng cũng về đến cửa. Quả nhiên Kỳ Quyên nhìn thấy một dòng sông, trên sông có cây cầu, bên cạnh cây cầu có một tấm biển bằng gỗ tên là:" Đào Hoa Nguyên", bên dưới có viết một hàng chữ_ ai đột nhập sẽ chết
Kỳ Quyên tin rằng phần lớn những người nhìn thấy trên sông có cây cầu đều lựa chọn sẽ đi qua cây cầu đó chứ không đi men theo bờ sông tìm đường khác. Cho dù có nhìn thấy cảnh cáo" ai đột nhập sẽ chết" cũng chẳng có ai bận tâm.. Lúc nãy mọi người đi qua cây cầu ấy không chút do dự, lúc này nhìn kỹ lại mới thấy quả nhiên bên bờ sông còn có một con đườngnhoror ngoằn ngoèo
Trong lúc phấn khích Kỳ Quyên không kìm được tò mò chat riêng với Bottle:" sao đồ đệ lại nghĩ ra điều đó?"
Bottle nói:" trong thế giới võ hiệp, những người làm chuyện thường không đi cửa chính:)"
Kỳ Quyên nghĩ một lúc, cảm thấy lời nói của anh ta có lý. Những hiệp khách trong tiểu thuyết võ hiệp đều vượt tường tìm đường tắt, đi đường lớn sẽ gặp phải mai phục và đánh úp. Ở đây có dựng tấm biển với ba chữ " đào hoa nguyên" phía dưới còn viết một dòng chữ" ai đột nhập sẽ chết", thực ra là nhắc nhở rất rõ ràng rồi, chỉ có điều mọi người không để ý
Không ngờ anh ta lại chú ý đến chi tiết này, Kỳ Quyên không kìm được khen ngợi:" đồ đệ thật là cẩn thận"
Mr. Bottle không hề kiêm tốn chút nào:" đúng vậy, đúng vậy"
"..." Kỳ Quyên nghĩ rằng không nên khen anh ta thì hơn, vừa khen anh ta đã hểnh mũi lên trời
Trong kênh nhóm, Tiêu Tinh vui vẻ nói:" chúng ta phải đi xem sao?"
Mr. Virus:" đi bên trái hay đi bên phải?"
Mr. Bottle:" bên trái đi"
Hoa Đỗ Quyên Nở:" bên trái đi"
Hai dòng chữ xuất hiện cùng một lúc trên kênh nhóm, mọi người không kìm được im lặng ba giây
Chờ Một Ngày Nắng:" sư phụ và đồ đệ quả nhiên có thần giao cách cảm"
Hoa Đỗ Quyên Nở:" trùng hợp mà thôi"
Mr. Bottle:" trùng hợp mà thôi"
Ngạo Thị Quần Hào:"..."
Chờ Một Ngày Nắng:" Thôi tôi không nói nữa"
Mr. Virus: " ha haha"
Kỳ Quyên ngồi trước máy tính có chút tức giận khi bị cười, bên trái và bên phải, hai chọn một, chọn một cái giống nhau không phải là trùng hợp sao? Có gì đáng cười cơ chứ? Cái tay Virus kia có cần phải làm ra vẻ ngạc nhiên như vậy không?
Kỳ Quyên ho một tiếng, nghiêm túc nói:" Bắt đầu thôi"
Nhóm trưởng ra lệnh, mọi người cùng tiến vào con đường nhỏ bên trái
Không giống như đường lớn, một bên đường nhỏ là dòng sông trong vắt, một bên là rừng hoa đào, số lượng đào hoa tinh gặp phải ít hơn đi thẳng qua rừng hoa đào trên một nửa. Một lần gặp năm tên vẫn rất áp lực nhưng chí ít cũng không bị giết chết chớp nhoáng
Ngạo Thị Quần Hào rõ ràng là lính mới tò te, dụ yêu quái lúc nào cũng để chúng chạy mất, Virus và Đỗ Quyên tấn công hơi cao một chút là tiểu quái liền chạy về phía họ. Cuối cùng Kỳ Quyên cũng hiểu được hàm ý mà cậu ta nói lúc đầu " tôi không có kinh nghiệm, cả nhóm mà bị tiêu diệt đừng trách tôi"
Tiêu Tinh thêm máu cho Ngạo Thi Quần Hào mà cảm thấy vô cùng run sợ. Có một lần thấy cậu ta sắp hết máu, còn tưởng cậu ta sắp chết, may mà lúc quan trọng Bottle dùng rùa làm bia đỡ đạn chống đỡ vài giây. Còn có một lần, cậu ta không dụ được tiểu quái khiến Hoa Đỗ Quyên Nở và Mr. Virus bị bao vây. Tiêu Tinh không hỗ trợ được, Mr. Bottle quả quyết triệu hoán Thanh Long làm thuật chữa trị tập thể....
Tiêu Tinh không kìm được suýt xoa, bốn con thú của Bottle mỗi con có một chức năng, Thanh Long thêm máu, Bạch Hổ tấn công theo nhóm, Huyền Vũ làm bia đỡ đạn, còn Chu Tước anh ta chưa triệu hoán nên chưa biết. Mặc dù mỗi thần thú triệu hoán đơn độc không hề lớn mạnh nhưng lúc cấp bách lại rất hữu dụng, cần thứ gì là cung cấp thứ đó, quả đúng là bộ trưởng bộ hậu cần của mọi người
Có bộ trưởng bộ hậu cần lợi hại như vậy, một nhũ mẫu như Tiêu Tinh cảm thấy yên tâm hơn nhiều
Cứ như vậy đi hết quãng đường, mặc dù có nguy hiểm nhưng không hề hấn gì. Quả nhiên đến cuối con đường nhỏ, mọi người phát hiện một tòa đình viện. Ở cổng là hai vệ sĩ thân hình cao lớn
Trải qua một chặng đường cọ xát, mọi người phối hợp đã có mức độ ăn ý nhất định. Kỳ Quyên khống chế tên vệ sĩ bên trái, mọi người tập trung hỏa lực nhanh chóng đánh chết tên bên phải, đơi tên bên trái tỉnh lại thì nhanh chóng đổi mực tiêu
Họ đánh chết hai tên vệ sĩ trước cửa một cách thuậ