Old school Swatch Watches
Mối Lương Duyên Trời Đánh

Mối Lương Duyên Trời Đánh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323841

Bình chọn: 8.5.00/10/384 lượt.

u. Còn về vấn đề tiền lương, em cũng không cần phải lo lắng, số lương trước đây vẫn giữ nguyên không đổi. Sau khi đến làm việc ở Bộ phận Thị trường, dựa vào thành tích làm việc của cả bộ phận, em sẽ được phần trăm doanh thu thích đáng. Còn về các chi tiết cụ thể khác, đợi chị với Tổng Giám thị trường tân nhiệm bàn bạc xong sẽ thông báo lại cho em sau nhé!”

Lương cũ không đổi lại còn được thêm phần trăm doanh thu, sư tỷ không hổ danh là sư tỷ, hiểu rằng đánh rắn thì cũng phải biết chừng mực, chỉ cần có tiền, bảo cô dập đầu nhận mẹ cũng được hết.

“Ấy, sao hôm nay em cứ đứng im đó không nói lời nào thế? Phải chăng là không muốn bị điều chuyển? Chị biết rằng, bất cứ người nào bị điều chuyển kiểu này đều sẽ ít nhiều cho rằng, đang bị điều từ cao xuống thấp, khó lòng chịu đừng được, huống hồ chi còn bị biết bao đồng nghiệp khác nhìn vào. Chị hoàn toàn có thể hiểu được tâm trạng em lúc này. Nếu như em thật sự không muốn đi, chị sẽ nghĩ đến việc điều chuyển người khác cũng được”. Tang Du bày tỏ thái độ vô cùng thấu hiểu tâm tư đàn em.

Viên Nhuận Chi chưa nói gì là vì không muốn bộc lộ niềm vui mừng thẳm sâu trong lòng. Vừa nghe thấy sư tỷ bảo điều chuyển người khác, mường tượng số tiền sắp đến tay lại bay đi mất, cô liền vội vã đáp: “Tang tổng, chị đừng hiểu lầm, em tuyệt đối không có suy nghĩ đó đâu. Viên Nhuận Chi em từng thề với trời rằng, cả cuộc đời này sẽ cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi vì Tập đoàn Tang thị. Làm việc ở đâu cũng không thành vấn đề, điều quan trọng chính là có thể dốc sức cho Tang tổng, cho Tập đoàn Tang thị là được rồi. Chỗ nào cần đến thì em sẽ tiến về chỗ ấy thôi!” Nói xong, cô còn tạo dáng kiểu chiến sỹ anh dũng, hết lòng vì tương lai tươi sáng của thế giới.

Tang Du không giấu được vui mừng, khẽ ho một tiếng, nói: “Được thôi, đợi chút nữa em bàn giao lại công việc rồi sang báo cáo ở bên Bộ phận Thị trường. Chị tin chắc rằng Giám đốc Kỷ nhìn thấy dáng vẻ oai dũng, kiêu hùng của em nhất định sẽ vui mừng lắm đấy!”

Giám đốc Kỷ?!

Viên Nhuận Chi vừa nghe thấy cái họ “Kỷ”, toàn khuôn mặt đều bắt đầu co giật.

Lúc nãy sư tỷ có nói, đây là vị Tổng Giám thị trường mà chị đã khó khăn lắm mới lôi kéo về được. Theo những gì cô nắm được trong ngành hàng nội thất, nhân tài họ Kỷ đáng được lôi kéo trong ngành tiêu thụ nội thật gần như chỉ có một, chính là tên tiện dâm tặc – Kỷ Ngôn Tắc kia.

“Xin hỏi Tang tổng, vị Giám đốc họ “Kỷ” đó là vị giám đốc nào thế? Tên đầy đủ là gì?” Viên Nhuận Chi cảm thấy bản thân cần phải làm rõ xem vị Tổng Giám họ Kỷ kia liệu có phải là tên tiện dâm tặc đáng khinh bỉ hay không.

Tang Du vỗ nhẹ vào đầu rồi nói: “Đấy, chị bận quá quên không nói với em. Vị giám đốc Kỷ này em cũng quen đấy, cũng giống như chị em mình, tốt nghiệp từ Đại học H, dưới chị một khóa, trên em một khóa. Nói ra thì em còn phải gọi cậu ta một tiếng sư huynh, cậu ta tên là Kỷ Ngôn Tắc”.

Ngay sau khi câu nói bình thản như không của Tang Du vang lên, trái tim Viên Nhuận Chi đã bắt đầu run lên cầm cập, mãi đến khi nghe thấy ba chữ cuối cùng, trái tim cô quặn thắt lại, sau đó mới bắt đầu tỉnh ngộ, thì ra là hắn!

Cô nhanh chóng xông đến trước mặt Tang Du vội vã than: “Sư tỷ, sư tỷ, em đột nhiên cảm thấy năng lực của mình không thích hợp lắm với vị trí Trợ lí Tổng Giám thị trường kia lắm. Cho nên, sư tỷ, chị cứ cho em theo chị đi, dù cho chị giày vò em thế nào cũng được, liệu có thể thu hồi quyết định điều chuyển kia được không?” Lúc này, cô phải dùng đến tình cảm, không thể nào gọi Tang tổng nữa, chỉ hy vọng vị sư tỷ đáng yêu kia có thể thu hồi mệnh lệnh, như vậy cô mới không phải làm việc dưới trướng của tên tiện dâm tặc kia.

“Hả? Tại sao lại giở quẻ nhanh thế? Không phải em đã từng nói yêu nhất là tiền sao? Sang bên đó còn thêm phần trăm doanh thu nữa, em cũng biết mà, người bên Bộ phận Thị trường, có lúc lương một tháng bằng ba, bốn lần lương tháng của em đấy!” Tang Du mỉm cười ra sức mê hoặc cô.

Sư tỷ đúng là đáng ghét, lại dùng cái này để mê hoặc cô. Cô đâu phải con bé ngốc nghếch trông vườn nho chứ: “Sư tỷ, em quyết định từ hôm nay trở đi coi tiền bạc không khác gì phân bón!”

“Em thật sự không muốn suy nghĩ thêm? Trước đó, chị đã hỏi qua ý kiến của giám đốc Kỷ rồi, cậu ấy dường như rất hài lòng về em!”

“Hài lòng cái đầu hắn…”. Viên Nhuận Chi chợt nhận ra lời nói của mình có phần thô lỗ, vội vã đưa tay lên che miệng lại, nhanh chóng bước ra phía sau Tang Du, vừa đấm lưng lại xoa bóp, vô cùng mềm mỏng, nhún nhường lên tiếng: “Sư tỷ, người ta không nỡ rời xa chị mà, điều chuyển sang Bộ phận Thị trường chắc là không thích nghi được, hơn nữa, công ty còn biết bao tinh anh khác năng lực giỏi hơn em gấp ngàn lần”.

Tang Du nghiêng đầu nhìn Viên Nhuận Chi, đột nhiên mỉm cười đầy quái dị: “Được, muốn quay lại chỗ cũ cũng được, có điều lương giảm xuống 30%!”

“30%? Tại sao đang yên đang lành lại giảm nhiều thế chứ?” Viên Nhuận Chi thét lên đau đớn, cô không muốn tăng lương, không ngờ lại còn bị giảm những 30%.

“Lúc nãy chị nói sang Bộ phận Thị trường có phần trăm doanh thu, em đồng ý rồi. Người bên B