Mê Trước Cưới Sau

Mê Trước Cưới Sau

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322933

Bình chọn: 7.00/10/293 lượt.

có thể để cho tôi đến lấy lại bức thư từ chức chứ, nói không chừng cô ta đã giao nó cho cấp trên rồi.” Người như Lê Nhược Lâm, sao có thể cho phép cô muốn đi thì đi, muốn ở thì ở chứ.

Khưu Sinh muốn nói lại thôi, cuối cùng chuyển đề tài, “Chưa thử qua làm sao cô lại biết là không thể? Tóm lại, sáng mai phải đi gặp cô ấy.”

“Đáng ghét! Anh rõ ràng biết tôi không có cách nào tiếp tục làm việc cùng một công ty với Nguyễn Linh, huống chi chúng tôi lại cùng chung một tổ, nay lại phải hợp lại cùng làm chung một dự án. Ngay từ đầu vốn đã đối địch nhau, cứ giằng co tiếp thì chỉ càng thêm căng thẳng. Nhìn thấy cô ấy, tôi còn ăn không vô, lại còn khiến cuộc sống của tôi càng thêm nặng nề sa sút. Anh còn ở đó mà ép tôi đi làm tiếp, thật ra anh có chút nào thông cảm cho tâm trạng của tôi không. Anh không cần phải lo lắng rằng tôi không có việc làm, sẽ không có tiền lo chuyện ăn uống, lo cuộc sống thoải mái cho anh. Anh sao có thể ích kỷ như vậy được chứ!” Bị dồn đến phát cáu, Tiểu Lộc nói năng có chút lộn xộn, càng nói càng tổn thương người khác.

“Là chính cô nói muốn nuôi tôi, giờ lại muốn đổi ý sao?” Nhìn sơ, Khưu Sinh như không hề tức giận, khóe miệng thậm chí còn hơi nhếch lên như có ý cười, như thể tốt bụng, trong mắt Tiểu Lộc thật sự rất khó ưa.

Sống dựa vào phụ nữ? Anh thật sự khó phân định đây là cô đang khen ngợi bề ngoài của anh hay hạ thấp giá trị của anh.

“Đồ đàn ông chết bầm! Anh, anh lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, thừa thắng mà tiếp tục truy kích, nhân cơ hội cắt xén ăn bớt! Tôi chiến tranh lạnh với anh!” Sau khi rống lớn một loạt câu chửi bới, Tiểu Lộc xoay người bỏ chạy.

Khưu Sinh bất đắc dĩ, trơ mắt nhìn cô bỏ đi, cũng lười đuổi theo ngăn cản. Dù sao chiến tranh lạnh với mình cũng không phải lần đầu tiên, lần trước hình như cũng đã kéo dài đâu được ba giờ đồng hồ? Chỉ mong lần này có thể phá vỡ kỷ lục.

Nhớ tới, anh cười khổ, ánh mắt lại dừng ở trên màn hình laptop, nhìn vào hình ảnh Tiểu Bát gửi đến. Tưởng rằng còn được cùng hỗ trợ nhau làm quảng cáo, Khưu Sinh nhấn phím xem hình tiếp theo, tiến độ cũng sắp hoàn tất, anh mở tiếp những hình ảnh khác, nụ cười chợt đông cứng.

Đây là một loạt hình ảnh về sơ đồ quan hệ vô cùng phức tạp, đoán chừng bên trên còn nữa, anh rê chuột kéo lên, phía trên quả thực còn rất nhiều tên, bên cạnh một số tên còn có ảnh chân dung vẽ tay, khách quan mà nói, bức tranh thật sự rất sinh động. Những tên trên bức ảnh, có một số anh đã từng nghe qua, liên hệ xuống dưới có thể đoán được, đều là các đồng nghiệp trong công ty của Tiểu Lộc.

Rõ ràng tên con trai, bên cạnh dấu hiệu ‘Công’, ‘Thụ’, ở giữa là hàng loạt dấu mũi tên rắc rối phức tạp. Thế nhưng ngay cả những khách hàng trung niên cô cũng không buông tha, cạnh tên ông chú kia còn có ký hiệu ‘thụ’?! Sau đó, mũi tên liên tiếp chỉ tới bộ truyền thông nơi có thực tập sinh …..còn dùng ký hiệu “Công kế thừa’!

“……” Sắc mặt xanh mét như người vừa khỏi bệnh, nhưng Khưu Sinh vẫn còn cố hết sức nhẫn nại, tuy rằng sở thích của người nào đó hơi khác lạ một chút, nhưng anh vẫn thử đón nhận. Nghẹn hơn nửa ngày, anh lạnh lùng đứng lên, cầm lấy áo khoác, không thèm đóng labtop lại, xoay người, đi ra cửa, sau đó đem tất cả những tức giận ngấm ngầm chịu đựng nãy giờ trút vào động tác dập cửa.

*Yu:

Đây là chương trình phụ đạo hủ nữ. (Hủ nữ là gì ở các chương trước đã giải thích.)

- Công: Là anh số 1. Chủ động, động tác thường làm: đẩy.

- Thụ: Là anh số 0. Bị động, động tác thường làm: đưa mông chịu đòn.

(Yu: thật sự ko hiểu ý tên chương muốn nói gì cho lắm)

Tiểu Lộc có thói quen viết nhật ký, nhật ký của cô tên là ‘Tập hồi ký của Tiểu Lộc’, bởi vì năm nay cô trãi qua nhiều sự kiện có vẻ “thần bí”, cho nên nhật kí năm 2008 cũng được gọi là ‘08 – Sự kiện thần bí’.

Trong đó, điều thứ nhất ghi lại, chính là cảnh tượng khi Khưu Sinh lần đầu tiên xông vào nhà cô.

Điều cuối cùng ghi lại…… chính là kỷ niệm cô cùng Khưu đang sống trong chiến tranh lạnh, vượt qua hơn ba giờ đồng hồ. Cụ thể đã qua hơn bao nhiêu giờ cô cũng chẳng muốn tính rõ nữa, tóm lại từ ngày hôm qua sau khi cô chạy khỏi nhà Khưu Sinh, thì bọn họ cũng không gặp mặt nhau nữa, từ lúc đó cho đến bây giờ, cũng đã trôi qua một ngày, cũng đã lâu, lâu lắm rồi.

Nhưng mà, so ra, có thể gặp phải tình trạng này, cũng đáng để Tiểu Lộc ghi lại vào nhật ký.

“À….. Thật ngại quá, phiền chị lập lại câu vừa rồi lần nữa được không?” Tiểu Lộc thật sự không cách gì chấp nhận những gì mình vừa nghe thấy là sự thật,bất chấp lên tiêng cẩn thận kiểm chứng lại lần nữa, yêu cầu Lê Nhược Lâm lập lại câu nói một lần nữa, để chứng minh rằng không phải cô đã ảo tưởng quá mức.

Ngồi sau bàn làm việc, Lê Nhược Lâm nhấm nháp tách cà phê, sững người một chút, nhưng vẫn nói lại một lần nữa, “Tôi đã để đâu lạc thư từ chức của cô đâu mất rồi, nếu cô vẫn còn muốn muốn từ chức, vậy hãy viết lại một thư khác. Nếu cảm thấy hối hận, vậy cứ coi như giữa chúng ta cũng chưa từng có chuyện gì xảy ra.”

“Vậy tôi có thể khỏi phải thất nghiệp rồi?” Ai da,


The Soda Pop