Mẹ Sắc Bén Mua Một Tặng Hai

Mẹ Sắc Bén Mua Một Tặng Hai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322452

Bình chọn: 9.00/10/245 lượt.

ợt, "Người ta nhớ anh nha, không đến nơi này và đi công ty, đi đâu mà tìm anh? !" Cô không hiểu người đàn ông này làm sao lại thay đổi sắc

mặt nhanh như vậy, mới vừa rồi vẫn còn bộ dạng muốn muốn chết ở trong

lòng cô, hiện tại sao lại lạnh lùng như vậy.

Lâm Khả Nhân hốc mắt đỏ lên, "Anh mấy ngày trước đi thăm Khả Khả, cũng không gặp em một

chút, Quân Hạo, anh có phải hay không trong lòng không có em. . . . . ."

Trình Quân Hạo đưa lưng về phía cô, giọng nói lạnh nhạt như cũ, "Nếu như cô

tới lâu như vậy không đi xuống, lão già đó không phải sẽ sinh lòng nghi

ngờ sao. . . . . ."

Lâm Khả Nhân lại cao hứng , nhảy xuống

giường, từ phía sau lưng ôm lấy anh, " Không cần cái này lo lắng á...,em đi đường vòng, lão ta không biết, Hạo, người ta nhớ anh muốn phải điên

nha, cũng không cần cẩn thận như vậy. . . . . ."

Trình Quân Hạo

đột nhiên có chút phiền não, vài ba lời đem Lâm Khả Nhân dụ dỗ đuổi đi,

một mình anh ngồi lẳng lặng ngẩn người, trong lòng trống trải, cúi đầu

nhìn lướt qua tiểu huynh đệ còn muốn ngẩng cao đầu, anh cười khổ, cái

người phụ nữ chết tiệt đó thật giống như yêu tinh nha, vừa nghĩ tới cô

anh vẫn còn muốn, MD, anh không nhịn được nghĩ muốn chửi thề, rõ ràng đã phát tiết thiệt nhiều lần rồi. . . . . .

Anh không cảm thấy đó

là tính yêu, chẳng qua chỉ cảm thấy muốn phát tiến dục vọng của đàn ông

mà thôi, anh cùng với Lâm Khả Nhân cũng chỉ là tình cờ đụng hỏa, lại

không ngờ tới lại có Khả Khả. . . . . . Sự thay đổi quan hệ này lại có

điểm phức tạp.

Chuyện của anh cùng với lão cha già đã đến lúc tốc chiến tốc thắng rồi, nếu không bị thương sẽ là con trai của anh.

*

Lâm Khả Nhân trở lại đại sảnh, sắc mặt đỏ thắm, sáng bóng mồ hôi, vừa nhìn

liền biết mới chịu qua sự khai phá ngọt ngào của đàn ông, cô kiều mị

hướng Trình lão lên tiếng chào, "Ông xã, tôi đã trở về. . . . . ."

Vẻ mặt Trình lão nhàn nhạt, không có trả lời, tiếp tục uống trà. Lâm Khả

Nhân cũng không để ý, ông cụ luôn luôn đều là như thế, người đã già đều

như vậy, cô ngâm nga bài hát đi lên lầu.

"Mẹ. . . . . ." Trình

Khả Khả vừa nhìn thấy cô trở về liền nở rộ một khuôn mặt tươi cười, mẹ

con hai người vào phòng ngủ Khả Khả chơi.

Trình lão trên mặt

thoáng qua một ánh mắt hung ác, "Nghiệt chủng nghiệt tử. . . . . ."

Giọng nói âm trầm kinh khủng, một bên Quản gia cũng không nhịn được run

lên.

Quản gia, "Lão gia, người trở lại. . . . . ."

"Đến

thư phòng. . . . . ." Trình lão đứng dậy, vào thư phòng, trên người là

khí phách nghiêm nghị. Đi theo phía sau Quản gia còn có một người đàn

ông mặt áo đen. "Hôm nay phu nhân đi đến tòa nhà Lệ Tinh ở tầng cao nhất, ở đó khoảng bốn giờ. . . . . ." Người đàn ông mặc áo đen không dám ngẩng đầu, giọng nói một mực cung kính.

"Bốp. . . . . ." Sắc mặt Trình lão âm trầm đáng sợ, liền bóp nát ly trà tinh xảo trên tay. Nước trà rơi đầy trên bàn, không khí nhất thời yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng nước chảy.

Quản gia cúi đầu, im lặng không tiếng động tới dọn dẹp, những báo cáo như vậy ông đã sớm nghe thành thói quen.

Trình lão lồng ngực nhấp nhô bất định, ánh mắt sắc bén, hồi lâu, mới bình tĩnh xuống, "Quản gia, gọi điện thoại gọi Nhị thiếu gia buổi tối về nhà ăn cơm. . . . . ."

"Vâng . . . . ." Quản gia dọn dẹp cái ly, đứng dậy ra khỏi thư phòng.

Trình lão khẽ ngẩng đầu, khóe miệng lộ ra một nụ cười đáng sợ, nhàn nhạt phân phó người mặc áo đen một số chuyện, Quản gia thu thập xong ly trà quay lại thư phòng thì người mặc áo đen mới ra ngoài, vòng phía sau vườn hoa đi ra ngoài, lặng yên không một tiếng động, như một chiếc bóng.

"Lão gia, trà. . . . . ." Quản gia cung kính nói.

Trình lão bình tĩnh nhận ly trà, âm trầm cười hai tiếng, mặt mày khó chịu.

"Lão gia, Ôn Tâm tiểu thư mới vừa gọi điện thoại , muốn gặp lão gia. . . . . ." Quản gia vẫn như cũ cung kính trả lời.

"Hừ, vừa vừa gặp cô ta buổi chiều nay. . . . . ." Trình lão trầm giọng nói.

*

Khu ngoại ô thành phố A, một quán trà mát mẻ trang nhã trong tòa nhà rất lớn, lầu trên cùng trong một lô ghế khuất Trình lão cùng Ôn Tâm ngồi cùng nhau, bọn họ bình thường gặp mặt đều là tránh tai mắt, lựa chọn chỗ này dễ dàng nói chuyện.

Ôn Tâm chán ghét ngồi trên người Trình lão, áo nửa lộ, dây áo lót đã sớm bị mở ra, lộ ra một mảng lớn da thịt mềm mại trắng nỏn, váy kéo đến gần lộ cả mông, cô ả rên lên hai tiếng, ngồi trên người Trình lão hơi nhúc nhích, phát ra âm thanh hưởng thụ không hòa hài, vẻ mặt rất kiều mị, mặt Trình lão không chút thay đổi, hưởng thụ sự phục vụ cùng da thịt trẻ tuổi của cô, tay cũng không khách khí gắt gao xoa khuôn ngực mềm mại, một tay khác lưu luyến ôm lấy xoa nắn chiếc mông của cô ta còn tham lam tiến vào vùng giữa hai chân, ngón trỏ lặng lẽ tiến vào bên trong. . . . . .

"Ách a. . . . . ." Ôn Tâm mềm mại cười một tiếng, "Lão gia thật là xấu. . . . . ."

Ngay sau đó lại ngồi dậy hưởng thụ sự chuyển động . . . . . . Bên trong gốc phòng không khí rất ám muội, phản phất không khí dâm đản. . . . . .

Hồi lâu chuyện hoàn thành, Trình lão chỉ là ngồi ngay ngắn, áo mũ chỉnh tề, Ôn Tâm quần áo sộc xệch lộ ra


80s toys - Atari. I still have