Pair of Vintage Old School Fru
Mẹ Sắc Bén Mua Một Tặng Hai

Mẹ Sắc Bén Mua Một Tặng Hai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322310

Bình chọn: 8.00/10/231 lượt.

yên tĩnh lại, Khả Khả nghe không có tiếng động nữa mới mở mắt, vui mừng ôm cổ Trình Quân Hạo, vỗ tay, "Anh thật là lợi hại a, bốn người toàn bộ bị đánh chạy. . . . . ." Ánh mắt của cậu bé tràn đầy sùng bái.

Trình Quân Hạo mỉm cười, sờ sờ đầu của cậu, xoay người, đi ra khỏi hẻm nhỏ.

"Anh, chị kia té xỉu, chúng ta không cứu chị ấy sao? !" Khả Khả cau mày ngồi trên bả vai anh nói do dự.

Trình Quân Hạo lạnh nhạt nói, "Chỉ là ngất đi mà thôi, một hồi sẽ tự mình tỉnh lại. . . . . ."

Huống chi cũng đã giúp cô. Nếu không phải Khả Khả ở đây, anh cũng sẽ không xen vào việc của người khác, anh chỉ không muốn làm cho tâm hồn trong sáng của Khả Khả bị vấy bẩn, đối với anh chỉ có vậy, không hơn.

Dứt khoát rời đi, thậm chí một ánh mắt thương hại cũng không để lại cho người phụ nữ ngất nằm trên mặt đất.

An Tâm Á vừa tỉnh lại, cảm thấy có chút choáng váng, cô không sao, không có bị cưởng bức, không bị mang đi. Chỉ là, một cơn tức giận trào lên, cái tên cầm thú đó, thế nhưng thấy chết cũng không cứu, trong đầu An Tâm Á rất nhanh đem công lao thoát nạn của mình đổ lên bốn tên lưu manh lương tâm đột nhiên bộc phát mà tha cho cô, chỉ cảm thấy thế giới này thật kỳ lạ, gặp phải bốn tên lưu manh cao cấp biết quay đầu lại là bờ. . . . . .

o(╯□╰)o

"Amen. . . . . ." An Tâm Á kêu lên, đầu có chút đau, "Xem ra vận khí tốt của lão nương vẫn chưa hoàn toàn dùng hết, tính ra ông trời đối với mình còn có lương tâm. . . . . ."

Cô đứng dậy, cũng không thèm nhìn lại, đi khỏi hẻm nhỏ, toát mồ hôi lạnh chui vào xe buýt.

Trường hợp như vậy, cô ở Anh quốc cũng đã gặp qua mấy lần, luôn là ban đêm, là lúc cô trên đường về nhà từ lớp học đêm, cũng may cô có học quyền đạo, tuy có chút nguy hiểm, nhưng cũng bình an vô sự, lần này, quả thật là năng lực bị mai một, mới trở về thành phố A liền gặp phải chuyện tốt này.

An Tâm Á thầm nghĩ trong lòng lúc đó đáng lẽ không nên trông cậy vào tên đàn ông đó, mà để cho mình bất ngờ bị đánh một gậy."An Tâm Á, ngươi thật là đần hết chổ nói. . . . . ."

Cô giận dữ gõ đầu mình một cái, chẳng lẽ một lần lên giường với nhau đầu óc cô cũng bị dụ dỗ luông rồi? ! Lần sau, gặp chuyện gì, không cần trông cậy vào bất kỳ kẻ nào, nhất định phải tự bảo vệ mình, chỉ có thể dựa vào bản thân, mày còn có hai bảo bối nữa đó? ! Trong lòng buồn bực An Tâm Á tự nói với bản thân, thế giới này còn có thể trông cậy vào ai khác chứ, nếu như cô không mạnh mẽ lên, còn ai làm điểm tựa vững chắc cho bảo bối dựa vào?

Thế giới này chỉ có thể dựa vào bản thân mình.

An Tâm Á vững tâm . Toàn thân tràn đầy quyết tâm.

Khả Khả đứng ở trên quầy mở ra món đồ chơi nụ cười tảo sáng.

Mắt Trình Quân Hạo không tự chủ nhìn lướt ra ngoài hướng một người phụ nữ đang đi ra khỏi hẻm nhỏ, anh nhếch miệng cười một tiếng lạnh lùng, cô gái này thật đúng là mệnh lớn, bị đánh một gậy, nhanh như vậy đã tỉnh rồi hả ? !

Ánh mắt của anh lạnh lẽo, thu về ánh mắt, giống như cũ đặt trên người Khả Khả. Cõi đời này, chỉ có đứa trẻ này có khả năng hấp dẫn ánh mắt của anh, là máu mủ của anh, trừ nó ra, những thứ khác anh không quan tâm. . . . . .

Anh chỉ tỏ ra dịu dàng đối với Khả Khả, con của anh. . . . . . "An Tâm Á, mày phải làm người mẹ sắc

bén nhất trong lịch sử, bảo vệ tốt hai bảo bối. . . . . ." An Tâm Á tự

cổ vũ bản thân, hít một hơi thật sâu, mới vào nhà, đề phòng hai bảo bối

lo lắng, cô sửa soạn lại bộ dạng nhếch nháng của mình một chút, mới xoay chìa khóa vào nhà.

Mới vừa đóng cửa lại, An Tâm Á liền giật mình.

"Mẹ. . . . . ." An Bình híp mắt, mang biểu tình như đang xem kịch, còn có

chút xem thường, nhìn lướt qua An Tâm Á từ trên xuống dưới, giống như

đang phán xét có chút đắc ý , "KFC đâu? !"

o(╯□╰)o

An Tâm Á toàn thân cứng đờ, sợ điều gì sẽ gặp điều đó, bởi vì cô gặp tên cầm thú đó nên ngay lập tức quên sạch hết mọi chuyện.

"À. . . . . ." An Tâm Á đang suy nghĩ cách giải thích, An Bình liền đưa một ánh mắt sai khiến bảo An Tĩnh đang ở bên khóc lớn lên, "A a, mẹ, bảo

bối thật đói bụng. . . . . ." Nước mắt của cậu nhóc liền ồ ạt rơi xuống, trên khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại một là bộ mặt cực kì uất ức, cộng thêm

bộ dạng đáng thương ôm bụng cáo trạng, An Tâm Á liền cảm thất rất đau

lòng, nhào qua liền ôm lấy cậu mà hôn, "Bảo bối, mẹ lập tức nấu cơm cho

con ăn. . . . . ."

"Bảo bối muốn ăn KFC cơ. . . . . ." An Tĩnh giống như quyết tâm, trưng ra bộ dạng như không được ăn KFCthì không bỏ qua.

"Được rồi, mẹ mang bảo bối đi ra ngoài ăn. . . . . ." An Tâm Á mặc dù sót

tiền, nhưng thấy cậu bé như vậy, trong lòng cô cũng không chịu nổi, chỉ

trách cô quá vô dụng thôi.

An Bình hừ lạnh một tiếng, nheo mắt tỉnh táo hỏi, "Mẹ, người ta có nhận mẹ vào làm chưa? !"

". . . . . ." An Tâm Á vô cùng đau lòng, trầm mặc một lúc.

"Chưa? !" An Bình bình tĩnh nhíu mày, "Bây giờ đi ăn KFC có phải muốn ba ngày sắp tới đói chết? !"

". . . . . ." An Tâm Á chống chế, "Hôm nay phỏng vấn mặc dù không thành

công, mặc dù không được làm người mẫu, nhưng mẹ có thể tìm một công việc khác, chắc chắn có thể chi trả được tiền mướn phòng cùng sinh hoạt phí . . . . . ."