Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324235

Bình chọn: 8.00/10/423 lượt.

n cũng vì sự an toàn của bọn chúng,

không nên để trẻ con tiếp xúc nhiều với giới báo chí.

Kết hôn với người mình yêu thương là ước nguyện cả một đời của người

phụ nữ. Nhìn vợ sắp cưới của hắn vui vẻ tạo dáng trước ống kính, khoé

miệng chợt nhếch lên tạo ra một nụ cười nhàn nhạt

Đúng! ​Nhìn nụ cười hạnh phúc trên gương mặt của Tiểu Ngưng, Đường Hạo si mê, ngây ngốc nhìn không kìm nổi mà mỉm cười theo cô.

Nhà nhiếp ảnh buông máy ảnh xuống, sau đó nói với nhân viên hỗ trợ hô: “Chuẩn bị cho cảnh sau!”.

Tiểu Ngưng đang ngồi trên bãi cỏ đứng dậy ngay tức thì, nắm lấy áo cưới bước chậm chậm trên con đường đá cuội.

Vì phải cầm áo cưới khiến cho người cô nghiêng sang phải, bước đi dù

chậm nhưng không vững nên trông như sắp ngã, Đường Hạo thấy vậy liền

tiến đến đỡ lấy cô để cô vịn vào người mình, hắn thực sợ cô không cẩn

thận sẽ ngã nhào trên đất.

” Ha ha…” Tiểu Ngưng hai tay khoát lên trên vai của hắn, đôi môi được trang điểm cẩn thận nở nụ cười tươi rói.

Có mệt không?” Hắn đem hai tay khoát lên trên vai của Tiểu

Ngưng, dùng chút lực mát xa bả vai của cô. Hắn cũng đã mệt mỏi đén không chịu được, huống chi Tiểu Ngưng của hắn là phụ nữ, chắc chắn sẽ vô cùng mệt mỏi.

Thế nhưng​ Đường Hạo hoàn toàn lầm, Tiểu Ngưng không hề có chút mệt mỏi, mà hoàn toàn đang tại ở trong trạng thái vô cùng hưng phấn: “Không mệt chút nào, hôm nay chúng ta tiện thể chụp luôn mấy bộ nữa đi, đỡ chiếm quá nhiều thời gian dành cho công việc!”

“Vậy chúng ta chút gì đó lót dạ trước, phòng trường hợp chụp quá lâu sẽ thấy đói!”
Kỳ thật hiện tại hắn thấy đói bụng vô cùng, bụng phát ra tiếng kêu như đang biểu tình.

Tiểu Ngưng đau lòng nhìn của hắn, đôi hàng mi đen dài chớp chớp mấy cái, phảng phất trong đó là cái nhìn hồn nhiên của một đứa trẻ.

“Anh đói bụng rồi hả? Vậy ăn chút bánh mì trước đi vậy!”

​Người hầu vội vàng đem bánh mì tới đặt trước mặt bọn họ.

“Anh không thích ăn cái này!” Trừ bữa sáng, Đường Hạo gần như chưa bao giờ ăn bánh mì vào các bữa còn lại.

Tiểu Ngưng tranh thủ thời gian trấn an hắn, rất nhanh dùng khăn ướt lau

tay, cầm một cái bánh mì, xé ra một miếng rồi đưa lên trước miệng hắn.

Đường Hạo như nhìn thấy thuốc độc, bất giác lùi về phái sau, nhất định không ăn “cái thứ” đặt trước mặt.”Anh không ăn, bây giờ anh thật chỉ muốn đi ăn những món ngon tại nhà hàng!”

Tiểu Ngưng đi những bước nhỏ tới gần hắn, hai tay chống hông, bộ dạng tỏ ra đáng sợ. “Ăn tạm một chút, buổi tối chúng ta nhất định đi ăn nhà hàng được không?

Anh xem, mọi người đều phải làm việc vất vả mà con không kêu đói!”


​”Bọn họ không đói nhưng anh đói!” Hắn kiên trì nói.

“Mặc kệ, đói thì cũng phải cố chịu, nếu không chỉ vì anh mà mọi người lại phải kéo dài thời gian! Ăn một chút bánh mỳ này đi!” Tiểu Ngưng rất có thể cảm nhận được nhiếp ảnh gia cùng cả ekip chụp ảnh làm việc rất vất vả, nhưng nếu bọn họ cũng như hắn cả ngày chỉ muốn

nghỉ ngơi thì tiến độ chụp ảnh sẽ không được như ý muốn, sẽ kéo dài thời gian chụp, như vậy gây ảnh hưởng đến những công việc khác.

​Mọi người đều làm việc một cách khẩn trương để không tiêu tốn thêm thời gian.

Tiểu Ngưng nhẫn nại dụ dỗ hắn, tiếng nói phát ra ôn nhu như tiếng suối chảy, làm cho Đường Hạo có cảm giác vô cùng thoải mái: “Được, anh nghe lời em. Nhưng em phải giúp anh ăn!”

Tiểu Ngưng thở dài một cái, mỉm cười thỏa hiệp nói: “Được rồi, được rồi…”

Không phải bởi vì bánh mì ăn ngon, mà là do người trước mặt vô cùng

đáng yêu, lại có thể thể hiện tình cảm trước mặt mọi người, cho nên

Đường Hạo ăn không ngừng, thoáng một cái đã ăn hơn mười cái bánh mì.

Không chỉ thế, thỉnh thoảng hắn còn bắt Tiểu Ngưng giúp hắn uống nước.

Tiểu Ngưng cũng hoàn toàn phối hợp với hắn, cô không thể không giúp hắn, mà người hầu ở biệt thự cũng đã quá quen thuộc với những cảnh thân mật

kiểu này cũng không nhịn được mà kêu lên một tiếng đầy hâm mộ.

Toàn bộ ekip chụp ảnh không ngờ bọn họ lại có ngày được nhìn thấy cảnh

tổng tài của tập đoàn Đường Thị đầy khí phách, nổi tiếng uy nghi trong

giới thương nhân, vì yêu mà làm nũng như một đứa trẻ.

Ba bốn vị trợ lý thất thần nhìn bọn họ với ánh mắt vô cùng ngưỡng

mộ.​Trước mắt họ thực sự là câu chuyện cổ tích của cô bé lọ kem, trong

khu vườn tuyệt đẹp với một bãi cỏ vô cùng đặc biệt và tất nhiên là có

Bạch Mã hoàng tử đẹp trai vô cùng, những động tác thân mật ôn nhu….. Đây chính là niềm mơ ước của mọi thiếu nữ.

Nhìn thấy mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng chờ bọn họ, Lục Giai Ngưng quay đầu, cười một cái rồi nhanh chóng thúc giục người đàn ông bên cạnh.

“Mọi thứ đã chuẩn bị xong, chúng ta có thể chụp cảnh tiếp theo rồi!”

Nuốt xong miếng bánh mì trong miệng, Đường Hạo mượn cơ hội đưa ra yêu cầu, chỉ vào đôi môi mỏng của mình, ý bảo: “Cho anh hôn một cái!“. Lúc chụp ảnh cũng có cảnh hôn môi, thế nhưng chỉ là đặt nhẹ môi mình

lên môi cô một cái, như vậy thực sự vô cùng giả tạo, hắn không hài lòng

với chuyện đó.

Bình thường hôn thì không hôn, nay


Old school Swatch Watches