
ửa.” trong tay A Trung cầm một khẩu
súng, họng súng kia chỉa chằm chằm vào đầu Tiểu Báo. Mặc dù cách kiếng
xe, Tiểu Báo vẫn cảm giác được lạnh cả người. Gã vội vàng lăn một vòng,
trượt xuống xe, quỳ gối trước mặt của Đường Long.
“Lão Đại, em không biết cô bé này là người của lão đại! Phải biết,
cho em một trăm lá gan, em cũng không dám nhận chuyện buôn bán này! Nể
tình em theo Thương Long bao nhiêu năm, tạm tha em một lần thôi!” Đối
mặt với họng súng của A Trung, đầu Tiểu Báo dập như băm tỏi. Tiểu Cẩu tử cũng quỳ xuống, không ngừng biện minh cho mình.”Lão Đại, em và Tiểu Báo không biết cô ấy là người của anh mà!”
mặt của Đường Long, đen tối giống như trời sắp mưa. Anh dùng một
cước đá văng Tiểu Cẩu, chạy thẳng tới xe Tiểu Báo. Vừa mở cửa xe ra, anh không nhịn được mà đau lòng. Mật Đường của anh chỉ mặc đồ lót, nằm chỗ
ngồi trong xe. Trong miệng còn bị người ta nhét miếng vải bẩn thỉu. Máu
Đường Long nóng lên, giống như chuẩn bị giết người vậy.
“A Trung, giết bọn họ!” Đường Long rút chiếc khăn lông trong miệng
Mật Đường ra, nhanh chóng cởi áo sơ mi của mình bọc lại thân thể trần
của Mật Đường. mặc dù Đường Long có nhân hậu đến mấy thì cũng không nhịn nổi được. Thấy Mật Đường thế này, anh hận không thể lập tức giết chết
hai người đã hãm hại Mật Đường.
“Vâng! thưa thiếu gia.” A Trung đáp ứng một tiếng, một cước dẫm vào
cổ của Tiểu Báo. Đạp cái đầu mập mạp của gã trên đất. Súng trên tay, đã
sớm nhắm ngay sọ gã. Tiểu Báo hoảng sợ, phát ra một tiếng tiếng kêu rên
thảm thiết. Gã biết, nếu A Trung muốn giết người, toàn là một phát chết
tươi. Xem ra, Tiểu Báo gã không có cơ hội sống sót rồi!
“A Trung, đùng giết họ!” Mật Đường nằm trong ngực Đường Long, cuối
cùng cũng mở miệng. Cô không muốn A Long giết người, cô không muốn anh
ta vì mình mà bị tội giết người! Một khi bị bắt, tiền đồ của anh ta sẽ
phá hủy! Cô ngăn A Trung lại, sau đó đôi mắt nhìn Đường Long.”A Long,
thả bọn họ đi thôi. Hai người bọn họ, chẳng qua là lấy tiền người khác.
Người thật sự muốn hại em không phải bọn họ!”
“A Trung, cậu thẩm vấn kĩ bọn họ. Rốt cuộc là ai muốn hại Mật Đường, nhất định phải tra được.”
Đường Long ôm Mật Đường, chui vào trong xe của anh. Chiếc xe kia, nhanh chóng khởi động, biến mất trong nháy mắt. phía sau Đường uyển, có một ngôi nhà khéo léo rất khác biết. Nhờ ánh trăng, rõ ràng có thể nhìn thấy tất cả trong sân. Trong sân, trồng hai
cây hoa lài cao hơn 1 mét. Trên cây, hoa nở trắng xóa. Một trận gió thổi qua, hương hoa lài nhẹ quẩn quanh.
Cái này viện, là nơi mà Đường Long từ nhỏ lớn lên.
Cái sân nho nhỏ, cất giấu thật sâu trong trí nhớ anh. Khi anh rỗi
rảnh, thường một mình đến sân này ngồi một lát. Nhớ lại hình ảnh của
người mẹ hiền từ, nhớ lại giọng nói nhè nhẹ của mẹ. Lời nói ấm áp còn
vang bên tai của anh. ánh mắt tràn đầy cưng chìu, còn thoáng hiện ngay
trước mắt. Chẳng qua chủ nhân của giọng nói và ánh mắt kia đã mãi mãi
không còn ở đây.
Xe vòng qua tường rào Đường uyển, trực tiếp chạy nhanh đến cửa ngôi
nhà. Cởi dây thắt an toàn ra, Đường Long từ trên xe đi xuống. Anh mở
cửa, xoay người lại, ôm Mật Đường đi vào gian phòng.
Vào trong phòng, Đường Long trực tiếp ôm cô đến phòng vệ sinh. Anh
đem Mật Đường đặt trên bồn tắm, nhấn vòi để nước nóng tràn đầy bồn.”Mật
Đường, em tắm nước nóng đi. Tắm xong, tâm tình sẽ tốt hơn rất nhiều! Anh ra ngoài tìm cho em bộ quần áo trước kia của mẹ anh.”
Mật Đường nhìn cửa phòng đã đóng, trong lòng một hồi cảm động! Nước
mắt của cô, lăn xuống. Đến bây giờ, cô còn chưa ổn định lại. Cô vẫn cho
rằng, cô chạy không khỏi một kiếp này. Cô cho rằng, cô sẽ không còn gặp
lại anh nữa.
Lúc đó, trong lòng của cô vẫn kêu: “A Long, cứu em!”
Có lẽ, anh thật sự nghe được tiếng kêu cứu của cô. Anh thật sự đã
chạy tới cứu cô, tựa như tướng trời vậy, đột nhiên xuất hiện ở trước mắt cô.
Đến bây giờ, cô đều không thể tin tất cả đều là thật! Đường Long tới cứu cô? Thật sự cứu cô thoát khỏi một kiếp? Cô dùng sức cấu cánh tay
của mình, xem mình rốt cuộc có phải đang nằm mơ hay không!
“Trời ạ, đau quá!” Mật Đường không nhịn được kêu lên.
“Làm sao vậy? Sao rồi?” Đường Long mang theo gương mặt kinh hoảng,
từ bên ngoài vọt vào. Bộ mặt khẩn trương đó, cho tới bây giờ cô chưa
từng thấy qua. Anh không để ý đến ranh giới nam nữ, cởi áo sơ mi trên
người cô, hốt hoảng tìm kiếm vết thương: !”Nơi nào đau? Để anh nhìn
xem!”
Có phải cô bé này bị thương hay không? Có phải sợ anh lo lắng nên cố ý chịu đựng hay không?
Áo sơ mi cởi xuống, lộ ra da thịt như ngọc. Thân thể trắng noãn, không tổn thương gì, bị thương ở đâu?
trên mặt Mật Đường, xuất hiện một rặng mây đỏ. Mặc dù bốn năm trước
hai người có quan hệ về xác thịt. Nhưng như vậy ***** trắng trợn trần
truồng trước mặt anh, cô vẫn cảm thấy rất thẹn thùng! Cô đoạt lấy áo
trong tay Đường Long, che kín trước người.”Em không sao, chẳng qua là
không cẩn thận cấu mình thôi.”
“Không có chuyện gì là tốt rồi, không có chuyện gì là tốt rồi.”
Đường Long ôm Mật Đường vào trong ngực, tự lẩm bẩm.”Mật Đường, anh rất
sợ. Thậ