Mẹ Chồng Ăn Thịt Cả Nhà Nàng Dâu

Mẹ Chồng Ăn Thịt Cả Nhà Nàng Dâu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325505

Bình chọn: 8.5.00/10/550 lượt.

n à, con còn chưa kết hôn, vẫn còn có cơ hội thay đổi, con cứ nghĩ cho kỹ. Bố cũng không phải là người cổ hủ lạc hậu, nhất định phải đòi môn đăng hộ đối. Bố rất thích cô Thuý Thuý này, nếu mẹ con còn sống, cũng sẽ thích nó đấy.”

Dương Chiến nhìn xuống thảm dưới chân, lạnh lùng không nói câu nào.

Mấy tuần trôi qua, việc nghiên cứu phát minh loại máy móc mới cũng được coi là khá thuận lợi, nhưng Dương Chiến và Thuý Thuý thì ngày càng giống như khách lạ qua đường. Thuý Thuý cả đêm mất ngủ, cô tận mắt chứng kiến Dương Chiến liên tục ra nước ngoài bàn bạc về những chi tiết của lễ cưới, cô chỉ có thể mượn công việc để ép mình không nghĩ đến nỗi đau khổ trong lòng.

Sau khi hôn sự của Vương Hinh đã ổn thoả, bố Vương Hinh dự định sẽ cùng vợ đi du lịch khắp nơi. Nhưng chỉ mình Vương Hinh, thì không thể gánh vác được sự vận hành kinh doanh của cả công ty, bố Vương Hinh liền nghĩ đến Thuý Thuý. Thuý Thuý cũng hy vọng có thể trở về giúp dượng, dù sao ở công ty Dương Chiến, Thuý Thuý cũng rất buồn phiền.

Ngày hôm sau Thuý Thuý đến gặp Dương Chiến, khẽ nói ý định xin từ chức để sang giúp dượng. Dương Chiến hết sức kinh ngạc, trong lòng bao tâm tư phức tạp đan xen, nhưng trên mặt vẫn không thể hiện ra điều gì. Anh muốn giữ Thuý Thuý lại, nhưng anh cũng biết rất rõ rằng, anh không thể hứa hẹn bất cứ điều gì với Thuý Thuý, dù Thuý Thuý đã ly hôn, nhưng sau khi ly hôn, Thuý Thuý sẽ đi đâu về đâu, Dương Chiến cũng không thể nào quyết định được. Ở công ty, khi ánh mắt hai người vô tình chạm vào nhau, Dương Chiến có thể nhận ra tình cảm sâu sắc của Thuý Thuý đối với anh. Dương Chiến biết rõ lắm, nhưng anh cũng biết anh là loại người nào, anh không thể cho Thuý Thuý một gia đình, ngoài ra, anh cũng không thể nào từ bỏ món lợi nhuận khổng lồ mà cuộc hôn nhân thương nghiệp của anh đem đến cho gia tộc Dương Thị.

Trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng Dương Chiến nói đầy xót xa và bất lực: “Tôi đồng ý!”

Nước mắt lập tức tuôn trào khỏi khoang mắt, thái độ không chút níu giữ của Dương Chiến một lần nữa lại nhấn chìm tia hy vọng mỏng manh cuối cùng còn sót lại của cô.

Nửa tháng sau, Thuý Thuý bắt đầu làm việc rất hiệu quả trong công ty của dượng. Dựa vào kinh nghiệm và sự nghiên cứu tận tâm của mình, Thuý Thuý nhanh chóng bước vào quỹ đạo. Bố Vương Hinh rất vui, yên tâm trao quyền hành cho Thuý Thuý, ông cũng bước vào trạng thái bán nghỉ hưu.

Thân hình Vương Hinh càng lúc càng nặng nề, mỗi chiều đến công ty ngó nghiêng một chút, cũng không quản lý gì nhiều. Đại Thiếu và bố mẹ Đại Thiếu rất yêu quý Vương Hinh, hết mực bảo vệ chở che Vương Hinh, lo sợ xảy ra điều gì bất trắc. Ngày ngày bố mẹ Đại Thiếu tẩm bổ hải sâm tổ yến cho Vương Hinh, Vương Hinh sợ béo, không dám ăn, mẹ Đại Thiếu cười, ấn đầu Vương Hinh nói: “Cái con bé này!”

Bố mẹ Đại Thiếu luôn đối xử tốt với Vương Hinh như con đẻ của mình. Hai ông bà không có con gái, Vương Hinh thông minh, lanh lợi, hoạt bát lại tinh nghịch, vừa vặn đúng với mẫu cô gái mà họ mong đợi. Mặc dù là con dâu họ, nhưng họ yêu thương Vương Hinh chẳng khác gì yêu thương con đẻ của mình.

Ngày cưới của Dương Chiến sắp đến, chỉ mấy hôm nữa thôi, tâm trạng anh vô cùng nặng nề, rất đau khổ, khó mà nói được thành lời. Nhưng chính anh đã lựa chọn như vậy.

Hôm nay, ở công ty, anh hồi tưởng lại khung cảnh trước đây anh và Thuý Thuý nô đùa xây lâu đài bằng cát trên bờ biển. Lúc đó anh không phải lo nghĩ gì, cứ vô tư vui đùa, niềm hạnh phúc xuất phát từ con tim. Còn bây giờ thì sao? Anh cười đau khổ.

Anh không thể kìm nổi ý muốn đi gặp Thuý Thuý, bèn lái xe đi tìm Thuý Thuý. Thuý Thuý không ở văn phòng, vừa may gặp Vương Hinh, Vương Hinh nói với anh, có thể Thuý Thuý đang học sửa xe ở bãi đỗ xe.

Vương Hinh dẫn Dương Chiến xuống dưới tầng, ở giữa bậc cầu thang tầng hai, Dương Chiến chợt dừng bước, anh nhìn thấy dưới ráng chiều đỏ ối, Thuý Thuý đang đi tới đi lui xung quanh một chiếc xe cũ của công ty.

Dương Chiến lặng lẽ nhìn Thuý Thuý một tay cầm cờ-lê. một tay cầm tuốc-nơ-vít, một lát lại chui xuống phía dưới vô lăng, một lát lại chui xuống gầm xe. Xe chưa sửa xong, trên mặt Thuý Thuý đã bị dính một vết dầu đen bóng. Vương Hinh đang định cười, ngẩng đầu nhìn thấy Dương Chiến đang toét miệng cười rất vui, cô ngẩn người.

Bất giác, Vương Hinh cảm thấy Dương Chiến thực sự rất đáng thương, có điều, sự đáng thương này do chính anh tạo nên, không đáng được đồng tình.

Đúng lúc đó, có một nam nhân viên – là người vẫn luôn theo đuổi Thuý Thuý đi ngang qua bãi đỗ xe, thấy Thuý Thuý đang gặp phải khó khăn, liền hào hứng giúp đỡ. Nhưng đáng tiếc anh chàng này cũng chỉ hiểu biết lơ mơ về cấu tạo xe ô tô, đập đập gõ gõ mãi cũng vẫn không sửa được. Thuý Thuý đành lên tiếng cảm ơn anh, dẹp bỏ ý định sửa xong xe trong ngày hôm nay, chuẩn bị quay về phòng làm việc thu dọn đồ, rồi về nhà.

Đi đến cầu thang, Thuý Thuý ngẩng đầu lên nhìn thấy Dương Chiến. Dương Chiến nhìn thấy Thuý Thuý u uất buồn rầu, nhìn thấy rõ nỗi thê lương trong đáy mắt cô, bất giác cảm thấy xót xa.

Thuý Thuý vừa chạm phải ánh mắt của Dươ


Insane