
g trong lòng, nghiêm mặt nói: “Vậy là ai chứ? Tối hôm đó chính cô cầm camera chạy loạn khắp nơi chụp hình.”
Ầm!
“Ui da” Đồng Nhan bị kích thích liền cụng đầu vào đầu hắn, lại không nghĩ rằng.......
“Đầu anh bằng đá sao?” So với đá còn cứng hơn.
Tiếu Thâm bĩu môi, đổi lại tư thế ngồi ở trên mép giường, cực kỳ tự nhiên đưa tay xoa đầu cô: “Tôi biết không phải do cô làm, chỉ là đối phương khẳng định là người rất thân với cô nếu không làm sao có thể thuận tay lấy món đồ quan trọng của cô như vậy, tốt nhất cô nên suy nghĩ một chút, rốt cuộc ai còn biết đến sự tồn tại của camera?”
Đồng Nhan vừa cụng đầu vẫn cảm thấy rất đau, nghe thấy Tiếu Thâm nói như vậy trong nháy mắt cảm thấy không dám tin, hắn lại tin tưởng cô?
Sau đó lại nghe thấy hắn hỏi những lời phía sau?
“Ngoại trừ tôi chỉ có Lưu Thuần biết, không còn ai khác biết, tôi cũng gọi điện thoại hỏi cô ấy rồi, cô ấy cũng nói không nói với bất kỳ ai, chỉ có hai chúng tôi biết.”
Trong bóng tối, đôi mắt Tiếu Thâm chợt lóe: “Cô cứ như vậy tin tưởng cô ấy?” “Cô cứ như vậy tin tưởng cô ấy?”
Không biết tại sao Đồng Nhan nghe thấy câu hỏi đầy nghi ngờ của Tiếu Thâm, trong lòng liền cảm thấy hồi hộp, sửng sốt: “Tôi đương nhiên tun tưởng cô ấy, tôi đã nói với anh, nếu như cô ấy không đáng để tôi tin tưởng vậy thì thế giới này không còn ai tôi có thể tin tưởng.”
Tiếu Thâm mím môi không nói, đôi mắt chăm chú nhìn cô, mặc dù không có gì nhưng vẫn tạo cho người ta cảm thấy đôi mắt kia nóng rực.
“Sao vậy?” Trong nháy mắt Đồng Nhan cảm thấy đau lòng, lý do tại sao thì lại không biết, dù sao đôi mắt nhìn chằm chằm cô như đang tố cáo.
Tiếu Thâm im lặng một lúc lây sau đó mở miệng, trong giọng nói có xen lẫn một chút uất ức: “Chẳng lẽ, tôi không đáng để cô tin tưởng sao? Tôi là chồng cô, tại sao cô lại đem sự tin tưởng của mình dồn hết cho người khác cũng không chừa cho tôi một chút xíu.”
“A.... ...... ....” Cái này đúng là rất khó nói.
Cơ thể hai người ở trong bóng tối gần nhau trong gang tấc, một dộng tác nhỏ cũng có thể cảm thấy hơi thở của đối phương, mà Tiếu Thâm rất nhạy cảm, tóc của Đồng Nhan rất dài khẽ cọ qua cằm hắn, cảm giác rất ngứa.
Tiếu Thâm cảm giác có gì đó đang gọi hắn, không nhịn được đầu từ từ tiến lại gần, lỗ mũi ngửi thấy mùi hương quen thuộc trên tóc cô, rất dễ chịu.
Đồng Nhan cũng cảm thấy hơi thở nóng của Tiều Thâm đến gần liền bị dọa sợ đến nỗi cơ thể cứng đờ không dám làm bất kỳ cử động nhỏ nào, mắt mở to, trong nháy mắt hô hấp như dừng lại giống như đang chờ đợi, nhưng lại cũng hơi run sợ.
Tiếu Thâm đến gần một chút, đột nhiên cảm thấy, mùi hương thơm ngát trên người cô truyền vào lỗ mũi so với thuốc hôm trước còn tác dụng hơn nhiều.
Không kìm hãm được, môi mỏng khẽ rơi xuống, đầu tiên là trán, tiếp theo là mũi, sau đó là đôi môi đang mím chặt của Đồng Nhan.
Bắt đầu đơn giản chỉ là sự dụng chạm của hai đôi môi, sau đó không biết thế nào Đồng Nhan bỗng nhiên cảm giác Tiếu Thâm thở dồn dập, khí nóng phả trên mặt cô hình như còn có lực sát thương hơn hơi nước một ở một trăm độ.
Không phải lần đầu tiên hai người hôn môi nhưng lại là lần đầu tiên hai người hôn môi trong bóng tối.
Vẫn là không kìm nén được, hai người môi lưỡi giao nhau khiến cơ thể rung động, Đồng Nhan dần bị áp đảo, tay không biết từ khi nào đã ôm eo Tiếu Thâm.
“Vợ.... ....”
Trong bóng tới hình như nghe thấy Tiếu Thâm đang lẩm bẩm gọi nhỏ.
“Hả?”
Đồng Nhan thở nhẹ trả lời.
Đồng Nhan nghĩ bất cứ giá nào, dù sao người này cũng không thể làm được chuyện kia, nhiều lắm cũng chỉ bị hắn sờ sờ mà thôi.
Nghĩ như vậy lá gan cô lớn không ít, lật người đem Tiếu Thâm áp đảo ở phía dưới, nặng nề ở trên người hắn hôn một cái, nhếch miệng cười hả hê: “Tại sao tôi lại bị anh đè ép, tôi muốn ở phía trên.”
Tiếu Thâm nghe thấy câu này, không nhịn được bật cười, trong bóng tối đưa tay nâng khuôn mặt cô lên: “Anh thật sự muốn xem một chút dáng vẻ lúc này của em, nhất định là mặt mày hớn hở, giống như tiểu nhân đắc chí.”
Trên thực tế bộ dáng của Đồng Nhan chính là tiểu nhân đắc chí.
“Tách” Đồng Nhan còn chưa kịp phản ứng, đèn bàn ở đầu giường đã bị Tiếu Thâm bật lên, đôi mắt lúc nãy còn ở trong bóng tối nên chưa kịp thích ứng với ánh sáng, Đồng Nhan bị ánh sáng làm chói mắt liền nhắm mắt lại.
Cũng trong nháy mắt này, Tiếu Thâm bị đè ở dưới hơi dùng sức, lật người đè Đồng Nhan ở phía dưới, không nói gì liền nhanh chóng chặn cái miệng nhỏ nhắn của cô, lần này không giống lúc nãy như một con mãnh thú không cho cự tuyệt.
Đồng Nhan nhắm chặt hai mắt, thật ra thì cũng là đang hưởng thụ, dứt khoát im lặng đáp lại nụ hôn dã man này của hắn, mặc dù kỹ thuật hôn của Tiếu Thâm tương đối lạnh nhạt nhưng kỹ thuật của bàn tay lại tương đối thành thục, lúc Đồng Nhan còn đang đắm chìm trong lửa tình của hắn thì đã bị hắn lột sạch quần áo.
Thật ra thì lúc trước Đồng Nhan đã nghĩ qua, nhiều lắm cũng chỉ là sờ một chút nhưng tại sao cô lại cảm giác có vật gì đó đang chỉa vào bảo bối của cô, còn đang suy nghĩ không biết là gì?
Kết quả lúc Tiếu Thâm xxx cô liền mở mắt, lần này hoàn toàn hiểu, nhất