Màu Xanh Huyền Bí

Màu Xanh Huyền Bí

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323630

Bình chọn: 9.00/10/363 lượt.

nhàng tiến lên ngăn ở trước mặt cô, dụ hoặc vén vén tóc mái trên trán, nặn ra nụ cười “Tà mị” hỏi: “Như thế nào? Đẹp trai không?”

Tang Đồng giật mình một cái hồi hồn, lập tức che mắt nói: “Mù, mù, Lạc Nhị gia anh quả thật chói lóa mù mắt người khác!”

Lạc Hưởng Ngôn cười ha ha, vươn tay phong độ nói: “Lạc phu nhân, tiệc tối sắp bắt đầu, xin mời!”

Tang Đồng kinh ngạc mà nhìn nhìn bàn tay trước mặt mình, không tự chủ được nắm lấy, mượn lực đứng lên.



Kim Bích Huy Hoàng là hội quán nổi tiếng nhất thuộc sở hữu của Lạc gia, cũng là chỗ ăn chơi có tiếng ở T thị. Hội quán nguy nga tráng lệ, hoàn toàn không hổ danh cái tên của nó.

Lạc phu nhân dành ra cả một tầng trên cùng, dùng để tổ chức dạ tiệc từ thiện lần này.

Trước cửa của Kim Bích Huy Hoàng giống như hội triển lãm xe đa quốc gia, thảm đỏ trải dài từ bậc thang trước cửa tới tận thang máy, lui tới không chỉ có rất nhiều nhân vật nổi tiếng trong giới, còn có những chính khách trong chính phủ và những tinh anh trong thương giới.

Lạc Hưởng Ngôn xuống xe, lập tức đi tới bên kia mở cửa xe, Tang Đồng trong một bộ váy đuôi dài màu đỏ, nổi bật lên màu da oánh nhuận như ngọc, làn váy thật dài quét trên mặt đất, khảm kim cương lấp lánh dưới ánh đèn rực rỡ huy hoàng, mái tóc tùy ý mà đơn giản xõa ở sau lưng, uốn thành một đường cong đẹp mắt, theo bước chân di chuyển mà rung động xinh đẹp.

Tang Đồng đem cánh tay đặt vào khuỷu tay Lạc Hưởng Ngôn, một tay phong thái ưu nhã sửa lại làn váy một chút, dung mạo tinh xảo.

Đèn flash nhắm ngay hai người răng rắc răng rắc không ngừng, ký giả chen chúc đến bên cạnh bọn họ giơ micro chen chúc hỏi: “Lạc phu nhân, nghe nói ca khúc mới nhất của Chử Tự Thần là cô một tay sang tác, xin hỏi các người là quan hệ như thế nào?”

“Lạc phu nhân, xin hỏi cô rút lui hơn hai năm qua lần nữa sáng tác, có phải nói lên cô sắp quay trở lại làng giải trí hay không?”

“Lạc tiên sinh, đối với việc Lạc phu nhân trở lại làng giải trí anh có ý kiến gì không, có phải anh không thích phu nhân của mình ở bê

n ngoài xuất đầu lộ diện?”

……

Bảo vệ ngăn cản đám người, chừa ra một con đường trống ở giữa để cho khách quý đi vào.

Tang Đồng kéo Lạc Hưởng Ngôn đi lên bậc thang, mỉm cười “Cao quý lãnh diễm”, không coi ai ra gì mà đi vào đại sảnh.

Đã có rất nhiều người đến, dưới ánh đèn sáng rực, quần tinh khoe sắc, tốp năm tốp ba tụ chung một chỗ nói chuyện với nhau.

Lạc Hưởng Ngôn mang theo Tang Đồng đi tới vị trí của mình, dọc đường đi ánh mắt nhẹ lướt qua, tạm ngừng bước, khẽ nghiêng người sang, tiến tới bên tai Tang Đồng nhẹ nói: “Dây chuyền không ngay kìa.”

Tang Đồng nhíu nhíu mày: “Tôi đi toillet……”

“Không cần.” Lạc Hưởng Ngôn cúi đầu, giúp cô sửa sang dây chuyền, ngón tay thon dài đẹp đẽ lưu luyến ở trên gáy cô hồi lâu, chậm rãi lướt qua xương quai xanh của cô, thả tay xuống cười nói, “Như vậy là tốt rồi!”

Khóe mắt lướt nhìn một người đàn ông đang bị người khác cản lại chào hỏi, sắc mặt khó coi bưng ly rượu uống một hơi cạn sạch.

Lạc Hưởng Ngôn hài lòng ngồi xuống.

Âm nhạc dần dần dừng lại, Lạc phu nhân làm người đứng ra tổ chức lên sân khấu phát biểu như thường lệ.

Tang Đồng không có hứng thú nghe lắm.

Cô vốn là rất không muốn tới tham gia, Lương Nguyên sau khi về nước hoạt động không ngừng, nếu như muốn mau chóng khôi phục danh tiếng như trong quá khứ, loại dạ tiệc từ thiện thế này nhất định sẽ tới, như vậy Lương Tiểu Nghệ làm người đại diện của hắn, cũng nhất định sẽ có mặt.

Nhưng Lạc phu nhân vài ba lời liền bắt cô nhất định phải tới.

Làm con dâu Lạc gia – người tổ chức buổi tiệc, trường hợp này, sao có thể thiếu cô được chứ! Chẳng lẽ lại để cho Lạc Hưởng Ngôn tùy tiện tìm bạn gái đến tham dự sao? Chẳng phải là đánh mất mặt mũi của Lạc gia!

“…… Vì cảm tạ các vị hào phóng quyên tiền, ý tốt làm việc thiện, con dâu của tôi cũng nguyện ý góp một phần năng lực, tối nay người nào quyên tiền nhiều nhất, thì có cơ hội yêu cầu Tang Đồng sáng tác một bài……”

Lời này vừa nói ra, toàn trường xôn xao.

Tang Đồng cũng kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn về phía Lạc phu nhân.

Tham dự phần lớn là người có danh tiếng ở làng giải trí rất, có thể sở hữu một ca khúc do chính cô sáng tác, trong đó ích lợi lớn đến cỡ nào. Chử Tự Thần chỉ là một người mới xuất hiện, bởi vì đơn khúc mới nhất là do Tang Đồng sang tác, đã có thể giành được giải thưởng lớn hàng năm.

Tang Đồng trong lòng quýnh lên, đã nhìn thấy Lạc phu nhân nhẹ nhàng quét mắt tới, trên mu bàn tay ấm áp, nghiêng đầu sang chỗ khác chống lại ánh mắt hơi lo lắng của Lạc Hưởng Ngôn.

“Xin lỗi, tôi không biết mẹ tôi lại tính toán như vậy…… Cô yên tâm, cô nếu như không muốn, tôi sẽ bỏ vốn……”

Tang Đồng trong lòng đột nhiên an định xuống, nhàn nhạt cười cười nói: “Không sao, anh giữ nguyên kế hoạch là được rồi, không phải chỉ là một ca khúc ư, tôi có thể cho Hàn Tả Tả, thì cũng có thể cho những người khác.”

Dạ tiệc chính thức bắt đầu, âm nhạc nhẹ nhàng từ từ vang lên. Lạc phu nhân đưa tay khoác lên mu bàn tay Nghiêm Dực, váy nhung tơ màu đen duyên dáng sang trọng, trên cổ đeo chuỗi hồng ngọc cực lớn, bất


Old school Easter eggs.