
, là người duy nhất
khiến anh cảm thấy đau lòng, muốn nhét cô vào trong ngực để bảo vệ. Nếu
anh có được cơ hội này, không chỉ bảo vệ cô thôi mà anh sẽ bảo vệ cô
thật tốt. MiuDĐLQĐ
Lúc nãy khi nhìn thấy cô, nửa người dưới của
cô nhuộm đầy máu đỏ tươi, cô bất tỉnh gương mặt trắng xanh, nhưng vẫn
giữ nguyên vẻ cứng rắn thường ngày.
Cảm giác đau, lại chân thật như vậy.
Ngoài viện, cáng đã chuẩn bị từ sớm, nhân viên chữa bệnh và nhân viên chăm sóc đỡ người nằm lên.
"Nhanh lên, chuẩn bị huyết tương (chất nước hoà trong máu), ra nhiều máu, lập tức giải phẫu."
Tử Ca bị đẩy mạnh vào trong phòng phẫu thuật.
Ngoài cửa, Thương Lang trầm mặc nhìn chằm chằm đèn sáng bên ngoài phòng phẫu thuật, thân thể anh lại đứng thẳng tắp.MiuDĐLQĐ
"Sở thiếu."
Cửa, truyền đến tiếng xưng hô cung kính của bọn vệ sĩ.
"Người bên trong như thế nào rồi?" Thanh âm của người đàn ông buộc chặt một đường.
"Đang giải phẫu, chưa thoát khỏi nguy hiểm."
Người đàn ông đi giày trơn bóng đạp trên đá cẩm thạch phát ra tiếng vang,
bước chân của hắn trầm ổn, ánh mắt lóe sáng bắn ra tia nham hiểm, khóe
môi khó có thể nhấp thành một đường thẳng hắn cong miệng hạ lệnh, "Tra."
Một chữ, mang theo tiếng sấm vang chớp giật ngang trời, sau đó mấy người
nghe mệnh lệnh mà đi, nháy mắt trong hành lang trống rỗng, chỉ còn lại
vẻ cô đơn vắng vẻ và một bóng lưng đang đứng thẳng tắp.
"Ầm!"
Quyền, mang theo lực cực lớn hướng về phía bụng phía Thương Lang bụng, một
quyền này của Sở Luật hung mãnh vô tình khiến Thương Lang lảo đảo về
phía sau đụng vào trên tường.MiuDĐLQĐ
Giơ tay lên, Sở Luật xoay
xoay cổ tay của mình,một quyền này hắn đã đem hết toàn lực để đánh ra,
chính cổ tay của mình đều đã cảm thấy đau, Thương Lang lại không rên một tiếng.
"Sao lại thế này?" Hạ tay xuống, Sở Luật nhìn chằm chằm ánh đèn sáng bên ngoài phòng phẫu thuật trầm giọng hỏi.
Thân thể dán trên vách tường đứng thẳng, tại anh không ở bên cạnh Tử Ca,
cũng không dự đoán được sẽ bị người khác dùng kế điệu hổ ly sơn. Tất cả
là do anh làm lơ, cho rằng rời khỏi Mộ Diễn, Hạ Xương Nguyên cũng đã
chết, thì cô sẽ không gặp bất kêt chuyện gì.
"Có người biết chỗ ở gần đây của tôi"
Tay dán tại bụng, ngũ tạng giống như bị xuyên thấu, hắn xuống tay quá ngoan độc rồi.
"Thương Lang, ban đầu coi như là đền tội, một quyền xem như đang còn nhẹ."
Sở Luật đứng tại chỗ không hề động, hắn và Thương Lang, hai người phân
đứng ở hành lang hai bên, giống như hai cái cửa thần, chỉ khác một chút
là trên người họ có khí chất cường hãn, giờ khắc này, bọn họ chỉ trông
chờ kết quả ở bên trong.
"Theo chân bọn họ chưa? Có máu mặt gì sao?"
Thương Lang nhíu mi, "Không có, đối phương giảo hoạt cực kỳ, cũng không có ý muốn xung đột chính diện với tôi ."
Đèn phòng giải phẫu tắt.
Bác sĩ đi tới, nhìn Sở Luật sửng sốt một phen, người bên trong quả nhiên
không tầm thường, có thể kinh động đến hắn tất nhiên phải là thân phận
cao quý , chỉ là. . . . . . Cô gái bên trong. . . . . .
Bác sĩ
cân nhắc một chút, sắc mặt cũng trở nên khó coi, nếu đứa nhỏ này là của
Sở thiếu , hôm nay mình còn có thể sống đi ra khỏi nơi này sao
.
"Nói chuyện!" Người đàn ông gầm lên một tiếng, khiến bác sĩ phục hồi lại tinh thần.
"Đứa bé trong bụng. . . . . ."
"Ai hỏi đứa bé, tôi hỏi người lớn như thế nào?"
"Không nguy hiểm đến tánh mạng, " Bác sĩ đáp lời, "Giải phẫu thành công, chỉ là. . . . . ."
"Nếu ông cứ nói vòng vo như vậy thì hôm nay đừng mong đi được ra khỏi đây."
Sở Luật không kiên nhẫn cắt ngang lời của bác sĩ, quay đầu lại thấy cửa
phòng giải phẫu mở ra, cô gái được đẩy qua đây.
"Thân thể của cô
ấy vốn rất yếu, lần này bị thương nặng, về sau khó có thể sinh con được
nữa." Mồ hôi lạnh trên người bác sĩ chảy ròng ròng.MiuDĐLQĐ
Sở
Luật nhíu nhíu mày, nhìn cô gái vừa được đẩy qua, sắc mặt cô trắng bệch
dọa người, môi lại nhếch lên hệt như vẻ quật cường thường ngày cô hay
mang theo. Hắn xoay người đi ra ngoài, theo hắn nghĩ người vẫn còn sống
là tốt rồi, cái khác thì sau này hãy nói.
Nhưng mà, hắn không hiểu, đối với phụ nữ, nhất là Hạ Tử Ca mà nói, đích thị cô đã bị cướp hết khát vọng về cuộc sống sau này.
Sáng sớm, Tử Ca tỉnh lại, ngón tay giật giật, lại phát hiện cảm giác đau đớn xé rách toàn tân, động một chút cũng đau. Cô chậm rãi mở to hai mắt,
nhìn về phía bàn tay của mình, nguyên cánh tay phải bị bọc bởi một lớp
băng gạc thật dày.
Chỗ kia đã tổn thương quá lớn, nó chịu sự đã
kích không hề nhẹ mad căng lên, ẩn ẩn phát đau. Cô an ủi chính mình
hướng về phía bụng dưới.....
Nơi đó, trống trơn, đã bị lép xuống.
Cô biết đó là biểu hiện của cái gì. Cô đem hết toàn lực đi bảo vệ đứa bé, nhưng nó đã không còn.
Hóa ra, đêm qua là Thương Lang chiếu cố cô, thấy cô mở hai mắt, rốt cục
cũng thở dài nhẹ nhõm. Anh vọt lên đứng nhìn Tử Ca, trên mặt không che
dấu được cảm giác vui sướng.
"Cô đã tỉnh, có khát không ? Tôi đi rót nước cho cô nhé?"
Cô không nói gì, người đàn ông lại cao hứng, phấn chấn ra ngoài đi lấy nước.
Trong phòng bệnh, chỉ còn lại có Tử Ca một người. Cô trợn tròn mắt, nhìn t