Polaroid
Mãi Mãi Là Bao Xa

Mãi Mãi Là Bao Xa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323973

Bình chọn: 7.00/10/397 lượt.

bản thân!”

“Em không hiểu ý anh.”

“Lời nói của anh ta đúng là có hơi quá, nhưng dường như cũng không thương

tổn em quá mức. Là do em không đủ tự tin đối mặt với anh ta mà thôi.”

“Thực vậy sao?”

“Lấy một ví dụ, từng có một sinh viên trong buổi bảo vệ luận văn tiến sĩ đã

đưa ra một lý luận do chính mình nghĩ ra. Chuyên gia tham gia phản biện

rất quyền uy, đánh giá thành quả anh ta khổ tâm nghiên cứu là: “Không có mục tiêu, không đáng một xu.”

Thành quả nghiên cứu của anh ta hoàn

toàn bị phủ định, nhưng sinh viên này vẫn kiên trì với quan điểm của

mình, tìm mọi cách trình bày lý luận của mình với người khác, cuối cùng

lý thuyết của anh ta đã đạt được giải Nobel.”

“Thật là lợi hại!”

“Người bình thường đều không thể lý giải được thiên tài. Cho nên, anh ta càng khinh thường em, em càng phải thể hiện sự tự tin, cho anh ta thấy

mình đã sairồi!” “Nói cũng có lý.”

Vĩnh viễn có xa không: “Em là người đã thay đổi anh, em nhất định sẽ tìm ra cách cho anh ta thấy mình xuất sắc như thế nào!”

Dưới sự cổ vũ của anh, tự tin của cô tăng vùn vụt, hơn nữa còn thầm hạ quyết tâm: Một ngày nào đó cô sẽ đem tên biến thái kia phủ định không còn một xu, khiến hắn phải tự ti xấu hổ không chỗ nấp trước mặt cô!”



không nhịn được tưởng tượng ra cảnh kẻ biến thái kia bị cô làm cho xấu

hổ không biết giấu mặt vào đâu, hình dung cái kẻ trên trán khắc hai chữ

“ghê tởm” đó lộ ra vẻ mặt lúng túng khó xử, tâm trạng liền sung sướng

hết chỗ nói. “Anh yên tâm, nhất định sẽ có ngày đó!!!^_^!”

“Anh sẽ chờ xem!”

“Không nhắc tới tên biến thái kia nữa.”

Cô hỏi anh: “Đúng rồi, đề tài của anh tiến triển tới đâu rồi?”

Cô đợi gần năm phút đồng hồ mới thấy tin nhắn trả lời của anh: “Anh đã tìm ra một hiện tượng đặc thù rất có giá trị, anh đã đem tất cả kết quả

nghiên cứu công bố rộng rãi, sau này ai có hứng thú đều có thể tiếp tục

nghiên cứu lên…”

Cô không hiểu lằm về giới học thuật gì đó, nhưng

nghe giọng anh giống như đem con mình giao cho người khác. “Tại sao anh

không tự mình nghiên cứu?”

“Tại vì anh đã phát hiện ra một đề tài khác cũng có giá trị nghiên cứu.”

“Thật không? Anh tin mình có thể thành công sao?”

“Không! Một chút cũng không… Anh cũng muốn thử một lần.”

“Vậy sao!” Cô ngơ ngác nhéo hai má nhìn màn hình máy tính. Vậy là anh càng không thể trở về!

******

Vài ngày sau, kết quả bảo vệ được thông báo, khoa Điện chỉ có một mình Lăng Lăng không đạt.

Nguyên nhân là phó hiệu trưởng phụ trách đào tạo nảy sinh nghi ngờ chất lượng

một số đồ án tốt nghiệp của sinh viên, kiểm tra ngẫu nhiên một bộ phận

đồ án của sinh viên đại học, phát hiện rõ ràng có hiện tượng sao chép

cũng như giả mạo. Lãnh đạo nhà trường vì thế nghiêm túc thảo luận một

hồi, nhận thấy cần phải đưa ra yêu cầu nghiêm khắc trong việc bảo vệ tốt nghiệp của sinh viên, chỉnh đốn thái độ của sinh viên đại học T đối với đồ án tốt nghiệp.

Vì thế, lãnh đạo nhà trường còn ban hành chỉ tiêu

cứng rắn, mỗi khoa năm nay phải lấy một sinh viên thành tích kém cỏi

nhất để hoãn tốt nghiệp nhằm cảnh cáo răn đe.

Hơn nữa, bắt đầu từ

năm sau, nhà trường sẽ thành lập một tổ chuyên gia, hàng năm từ các khoa lấy ra một bộ phận sinh viên để thẩm tra, nếu như không đạt chuẩn sẽ

tuyệt đối không nể mặt lưu tình.

Khi giáo viên hướng dẫn nói với cô

như thế, cô tức muốn sôi máu, thật muốn vọt đến văn phòng trưởng khoa

tìm thầy ấy lý luận cho ra nhẽ – dựa vào đâu mà không cho cô tốt nghiệp, đề tài của cô tuy làm không tốt nhưng khối người còn tệ hơn cô.

Giáo viên hướng dẫn thấy cô xúc động, âm thầm đi về phía cửa, tận tình

khuyên bảo cô: “Lãnh đạo khoa vì chuyện của em mà đặc biệt tìm tôi nói

chuyện, tôi bảo đồ án tốt nghiệp thực sự là em làm, nhưng lãnh đạo cho

rằng đề tài em chọn có chút vấn đề…”

Chọn đề tài không đúng là lỗi của cô sao? Vậy thì cần giáo viên hướng dẫn để làm gì?!

Cô nắm chặt hai tay, bình phục hô hấp một chút, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Cô cũng hiểu được, giáo viên hướng dẫn của mình trẻ tuổi không vai

vế, lý lịch thành tích không cao, có tâm muốn giúp cô cũng không thể nói ra. Muốn trách chỉ có thể trách cô ban đầu không nhìn xa trông rộng,

chọn một giáo viên có địa vị, có sẵn hạng mục đề tài thì sẽ không có

ngày hôm nay.

Sau này, khi Dương Lam Hàng trở thành giáo viên của

cô, cô càng thấm thía nghiệm ra một chân lý: Chọn sếp có khả năng che

chở cũng quan trọng như chọn chồng có khả năng bao bọc được mình!!!

Giáo viên hướng dẫn thấy cô không nói tiếng nào, lại giảng giải thực tế cùng đạo lý với cô: “Bị hoãn tốt nghiệp, em nhất định không được nghĩ sai

lệch…

Cải cách giáo dục đại học trong nước đang là xu thế lớn, hiệu

trưởng Vương cùng hiệu trưởng Châu đã nhiều lần đề xuất cần phải dạy học nghiên cứu nghiêm cẩn, có trách nhiệm với sinh viên. Lần này, em vô

tình đứng mũi chịu sào…”

Cô hy sinh lừng lẫy chỉ trách số mình xui. Đây là đạo lý khỉ gì vậy?!

“Dù sao em cũng học bằng đôi, tốt nghiệp muộn cũng không thực sự ảnh hưởng

đến em mấy. Về phần hồ sơ, có thể lưu tại khoa ta, sang năm em tìm được

công tá