Mạc Đạo Vị Liêu Quân Tâm Túy

Mạc Đạo Vị Liêu Quân Tâm Túy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327400

Bình chọn: 9.5.00/10/740 lượt.

g ngạnh của Mộ Thiên Sơn.

Trong chớp mắt này, tâm can gần như bị đông lạnh của Mộ Thiên Sơn lại rối như tơ vò.

Mộ Thiên Sơn giơ tay lên, vô hạn ôn nhu lau nước mắt cho Thu Địch Phỉ, nhẹ mà chậm, mềm mại mà kiên định nói “ Thu nhi đừng khóc, đại ca đáp ứng ngươi là được”

Mộ Thiên Sơn điều tức khí huyết, lại giúp Thu Địch Phỉ vận công trừ độc.

Tảng đá lớn trong lòng Thu Địch Phỉ như được buông xuống, rốt cuộc cũng chịu phối hợp vận công bức độc.

**********************

Hai ngày sau đó

Một sự kiện xảy ra làm chấn động toàn bộ võ lâm.

Thiên Khuyết cung đệ nhất thiên hạ, đại gia đệ nhất võ lâm Mộ Thiên Sơn nhận một tiểu cô nương gọi là Thu nhi làm nghĩa muội.

Tiểu cô nương này từ nay về sau sẽ trở thành tiểu cô nương đệ nhất thiên hạ nha.

Nghi thức kết bái giữa hai người cũng thực sự là khoáng cổ tuyệt kim.

Nhìn về quá khứ, khẳng định là không có ai làm được.

Hướng về tương lai, chắc chắn cũng không có ai siêu việt hơn.

Nghe nói đại lễ kết bái huynh muội của hai người kia không khác biệt nghi thức bái đường thành thân là mấy, khắp nơi dán đầy chữ hỉ đỏ thẫm, Mộ đại ca và Thu nhi muội đều mặc áo màu đỏ, thậm chí trước ngực Mộ đại gia còn kết một bông hoa hồng đúng mốt kết hôn hiện nay, nghi thức kết bái và nghi thức thành thân chỉ khác nhau ở một chỗ là trên đầu Thu nhi muội không có có khăn hỉ màu hồng che mặt mà thôi.

Ngày hôm nay, đại gia đệ nhất thiên hạ Mộ Thiên Sơn cùng Thu Địch Phỉ nhan sắc bình thường, danh tiếng cũng không có cùng quỳ trước thiên đại, kết nghĩa kim lan.

Dâng hương tám bái, minh ước án trước

Kết làm huynh muội, chung khổ chung ngọt

Không xa, không rời, không phản bội nhau

Sinh không cùng ngày, chết nguyện cùng năm

Cùng đại gia đệ nhất thiên hạ kết bái thật là tốt, Thu nhi cô nương nhận được rất nhiều trân bảo kỳ lạ quý hiếm làm hạ lễ.

Sau khi nghi thức kết bái chấm dứt, Mộ Thiên Sơn ôn nhu hỏi Thu Địch Phỉ “ Thu nhi, muốn đại ca đưa hạ lễ gì cho ngươi?”

Thu Địch Phỉ nhìn trân bảo kỳ lạ quý hiếm đầy bàn, lòng tham đột nhiên nổi lên, hứng thú hỏi Thu Địch Phỉ “ có phải muốn gì cũng được không?’

Mộ Thiên Sơn nhướng mày, khóe miệng tươi cười sủng nịch nói “ đương nhiên”

Thu Địch Phỉ nịnh nọt cười “có thể để cho nhị sư tỷ ta hoàn tục được không?”

Mộ Thiên Sơn vẫn tươi cười, chỉ có ánh mắt dần tối lại “ Thu nhi cũng biết, phàm là người biết được Thiên Khuyết cung của ta ở đâu hoặc thấy được chân diện mục của ta thì đều phải chết đúng không?”

Thu Địch Phỉ đã hiểu ý tứ của Mộ Thiên Sơn, lẽ ra nhị sư tỷ nàng đã phải chết nhưng giờ chỉ bắt nàng làm ni cô, như vậy là đã nhượng bộ rất nhiều rồi, đừng nên đòi hỏi thêm nữa.

Thu Địch Phỉ nghĩ nghĩ, lại hỏi: ” vậy, có thể để ta gặp nhị sư tỷ không?”

Mộ Thiên Sơn vẫn mỉm cười trả lời “ cũng được, Thu nhi đã muốn gặp nhị sự tỷ như vậy thì được, nhưng giày vò cả ngày hôm nay, Thu nhi chắc cũng mệt mỏi lắm rồi, ngươi trước hãy nghỉ ngơi cho tốt, mai kia ta liền an bài người đưa ngươi đi gặp nhị sư tỷ ngươi”

Thu Địch Phỉ nghe mấy lời của Mộ Thiên Sơn thì thấy hắn lúc này cũng có chút quan tâm của huynh trưởng, trong lòng không khỏi nảy sinh cảm kích, kiềm không được mà mỉm cười ngọt ngào, mềm giọng nói “ cảm ơn đại ca”

Kết quả làm cho đại gia đệ nhất thiên hạ bị tươi cười ngọt ngào của muội muội đệ nhất thiên hạ làm cho ngẩn ngơ.

Hồn phách như thất lạc tận đâu đâu.

Chủ nhân nụ cười rực rỡ như hoa này thiếu chút nữa đã là thê tử của hắn.

Đáng tiếc ah đáng tiếc

Thật muốn ôm nàng một cái…

Mộ Thiên Sơn không khỏi thấy buồn cười vì ý nghĩ vừa chợt nảy lên trong đầu này. Xem ra dạo gần đây ít gần nữ sắc nên mới thế, vừa nhìn thấy muội tử tươi cười với hắn đã kìm lòng không được mà nảy sinh ý nghĩa đen tối.

Thu Địch Phỉ sau khi cười xong, hai hàng lông mày lại nhàn nhạt nhíu lại, vô hạn phiền muộn mà nói “ đáng tiếc ta nghèo quá, không có gì cả nên không biết dùng cái gì để làm hạ lễ kết bái cho đại ca”

Mộ Thiên Sơn nhìn Thu Địch Phỉ nhíu mày, cảm giác nữ tử mảnh mai trước mắt này dù cười hay là nhăn mày cũng làm cho hắn cảm thấy phong tình vạn chủng, ôn nhu đáp “ Thu nhi không cần bận tâm, thật ra ngươi đã sớm cho đại ca một vật rồi”

Thu Địch Phỉ ngẩn ngơ, hồi tưởng cả buổi, cũng không nhớ ra được mình đã cho đại ca vô thường cái gì, nghi hoặc hỏi “ ta đã cho ngươi cái gì?”

Mộ Thiên Sơn tươi cười, tuyệt đại tao nhã làm cho cả căn phòng cũng trở nên sáng bừng, ẩn ý mập mờ trả lời “ sau này tới lúc dùng tới nó, Thu nhi sẽ nhớ ra thôi”

Thu Địch Phỉ vốn nghĩ rằng mình lập trường kiên định, không thể nào bị tươi cười của mỹ nam mê hoặc ,có thể chịu được sự công kích của viên đạn bọc đường.

Kết quả đối mặt với nụ cười tươi tắn như gió xuân của Mộ Thiên Sơn, nghe hắn ẩn ý ẩn tình, nhìn vẻ mặt dung túng và sủng nịch đối với “muội muội” của hắn, trong lòng Thu Địch Phỉ đột nhiên có chút vui sướng sợ hãi lại có chút khổ sở.

Nàng vui sướng sợ hãi là vì ngay cả cha ruột và thân tỷ muội của nàng cũng chưa từng bày tỏ yêu mến nàng như vậy, nhưng vị đại ca vô thường này lại quan tâm nàng rất đầy đủ, thật đúng là mèo mù vớ được cá rán.

N


Snack's 1967