XtGem Forum catalog
Ly Hôn Không Chia Tay

Ly Hôn Không Chia Tay

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322472

Bình chọn: 7.00/10/247 lượt.

ẫn có lòng tin, đừng lo lắng."

"Ừ, Vi cũng vậy. Hi vọng lần hợp tác này có thể thành công."

Nhâm Hi Vi đem tiền đếm xong giao cho Đỗ Dĩ Du, Đỗ Dĩ Du lại đem tiền để vào trong túi rồi với tay tắt đèn bảng hiệu, họ cầm giỏ xách chuẩn bị rời đi, đột nhiên Linh Phong trên cửa kêu “leng keng” có người đẩy cửa bước vào.

Bước vào cửa tiệm là người đàn ông tóc vàng quá vai, áo sơ mi tím kết hợp với quần âu, trên mặt mang nụ cười giản dị tùy ý, bên cạnh còn có hai phụ tá mặc âu phục.

"Wow… Nơi này chính là Ba Đóa Hoa sao? Các người đẹp, có thể cho tôi vào trong cửa hàng ăn thử bánh hoa hồng phô mai không?" Kim Duẫn Xán nhìn một vòng quanh cửa hàng, bánh bao và những món ăn khác đều không còn, không thể làm gì khác hơn là mở miệng hướng về phía Đỗ Dĩ Du muốn món tráng miệng chính của cửa hàng.

"Thật xin lỗi, hiện tại trong tiệm chúng tôi đã không còn bánh phô mai hoa hồng." Đỗ Dĩ Du lễ phép mỉm cười trả lời.

"A! Tôi tới quá muộn sao?" Kim Duẫn Xán cười quan sát cô.

Cô là một người phụ nữ đoan trang xinh đẹp, sạch sẽ mà dịu dàng, giống với “Ba Đóa Hoa” của cô, làm cho người khác có một loại cảm giác tươi sáng và ấm áp.

"Vâng, thật xin lỗi, tất cả đã được bán hết, ngày mai khoảng giữa trưa mời anh quay trở lại, hoặc có thể đặt trước" Đỗ Dĩ Du nói một cách lịch sự.

"Đợi chút. . . Nơi này rõ ràng còn một bánh phô mai hoa hồng trứng lớn, tôi muốn cái này, tôi muốn nếm thử một chút mùi vị . . ."

Anh mắt tinh, phát hiện trong tủ lạnh thủy tinh trong suốt đặt trong cùng có một cái bánh kem hình hoa hồng cùng với hoa văn bánh phô mai hoa hồng ước chừng tám tấc lớn.

"Thật xin lỗi, bánh này đã có khách đặt trước rồi, khách ngày mai sẽ đến lấy hàng, bởi vì tôi không có thời gian đóng gói nên mới để ở chỗ này" “Ba Đóa Hoa” cũng có cung cấp bánh theo nhu cầu của khách hàng, cái bánh ngọt này là do một khách quen muốn ăn mừng kỷ niệm ngày cưới, và cô đã viết chữ chúc mừng trên đó, không thể bán cho anh.

"Không cần keo kiệt như vậy, bán tôi một phần nhỏ thôi."

Anh phát huy tuyệt chiêu của mình, dùng đôi mắt phóng điện mê hoặc cô, giọng nói nũng nịu dụ cô mềm lòng thỏa hiệp, bình thường phụ nữ đều đỗ vì bộ dạng này của anh.

"Thật xin lỗi, thưa anh, phía trên có ghi chữ chúc phúc rồi." Cô cho anh một câu xin lỗi kèm nụ cười, không bị ảnh hưởng chút nào.

Không phải chứ? Phóng điện cùng làm nũng cũng không có tác dụng, Kim Duẫn Xán không thể làm khác hơn là đổi phương thức khác hỏi "Có thể mời bà chủ ra đây một chút không?"

"Tôi chính là bà chủ." Đỗ Dĩ Du hào phóng thừa nhận, thái độ vẫn không kiêu ngạo cũng không tự ti.

"Ừm, vậy tốt lắm." Kim Duẫn Xán kiên nhẫn, đưa cho cô danh thiếp.

"Nghe nói bánh phô mai hoa hồng của “Ba Đoá Hoa” ăn rất ngon, bởi vì vừa lúc đi ngang qua đây, bụng tôi lại hơi đói nên thuận đường ghé vào. nghĩ sẽ nếm thử món điểm tâm ngọt của quán, không ngờ lần nữa bị cự tuyệt." Kim Duẫn Xán ngoài miệng vẫn nở nụ cười, nhưng giọng nói hơi có vẻ tiếc nuối.

Bà chủ nếu như biết rõ anh là khách hàng lớn trong tương lai, phải hiểu đạo lý làm ăn, dầu gì cũng nên cho anh một chút thể diện!

"Anh là Tổng giám đốc Kim Duẫn Xán?" Đứng bên cạnh Dỗ Dĩ Du, Nhâm Hi Vi vừa nhìn thấy tên tuổi trên danh thiếp, lên tiếng kinh hô.

Ông chủ Kim xuất hiện trong cửa tiệm, nếu là tới nói chuyện hợp tác, kẻ kinh doanh thông minh nên tìm biện pháp thõa mãn nhu cầu của khách hàng mới đúng, Nhâm Hi Vi hướng Đỗ Dĩ Du nháy mắt.

"Thật xin lỗi, tổng giám đốc Kim, tôi vẫn không thể bán cho anh." Đỗ Dĩ Du vẫn kiên trì.

"Tại sao?" Kim Duẫn Xán sửng sốt. "Bởi vì sáng sớm ngày mai làm bánh sẽ không kịp, nhưng khách hàng đã đặt trước hai ngày rồi, tôi không thể thất tín, mất đi niềm tin của khách hàng tương đương với tự đập bảng hiệu, điểm này xin anh bỏ qua cho." Đỗ Dĩ Du giải thích.

Niềm tin của khách hàng, cô không thể bội ước, đây là cam kết của cô đối với khách hàng, cũng là nguyên tắc làm ăn cơ bản.

"Cô không sợ tôi tức giận, sẽ không nói chuyện hợp tác với cửa hàng hay sao? Cửa hàng sẽ mất đi một khách hàng lớn đấy." Kim Duẫn Xán cau mày tò mò.

-"Tổng giám đốc Kim, khi kinh doanh ngoài việc chú ý đến chất lượng thì cũng phải dựa vào uy tín, không thể bởi vì đối phương là khách hàng lớn mà có thể chen ngang, làm mất uy tín đối với khách hàng cũ, kính xin anh tha lỗi."

Thảm! Nhâm Hi Vi kêu thầm trong bụng không ổn, việc kinh doanh có lợi này bởi vì sự cố chấp của Dĩ Du có thể vuột mất, cô thật không dám nghĩ đối phương có tức giận đá cánh cửa rời đi không?

Không khí đông cứng chừng một phút, cuối cùng, Kim Duẫn Xán đột nhiên cười to.

"Ha ha ha, ha ha ha ha. . . . . ."

Anh sao thế? Có khuynh hướng thích bị ngược đãi sao? Nhâm Hi Vi thầm nghĩ.

Kim Duẫn Xán nhìn chằm chằm Đỗ Dĩ Du thật lâu, ánh mắt không có lửa giận, ngược lại xuất hiện chút thưởng thức khác thường.

Cô nói anh “…ỷ là khách hàng lớn liền muốn chen ngang…” vậy sao? Rất nhiều phụ nữ biết rằng anh là con thứ hai của Kim gia, cô còn dám nói chuyện với anh bằng giọng điệu như thế, thật thú vị!

Quan sát khuôn mặt của cô, cặp long mày cong cong, đôi mắt trong