Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Ly Hôn 365 Lần

Ly Hôn 365 Lần

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323365

Bình chọn: 7.5.00/10/336 lượt.

phải tình huống này thì có trăm cái miệng cũng không thể thanh minh được. Cô không muốn thân thể và lòng tự trọng của mình bị sỉ nhục một lần nữa.

Không biết cô lấy dũng khí ở đâu ra, Khúc Phương vóc dáng vốn không cao lắm, hôm nay vì chồng nên cố tình đi giày cao gót không quá cao, lối ra cửa lại không rộng lắm, Vương quản lý đi qua sát người cô. Khúc Phương trải qua chuyện hôm trước nên khi thấy Vương quản lý chạm khẽ vào người mình làm toàn thân tóc gáy dựng hết lên, không chút nghĩ ngợi giơ chân lên đạp một phát.

Vương quản lý không sao hiểu được hành động chị Khúc giơ chân đạp mình, chiếc váy quá ngắn làm lộ cả một mảng quần lót bên trong. Sau tích tắc vết thương ở hạ thân làm hắn đau đến nỗi phải khom người xuống.

Khúc Phương mở cửa chạy ra, không thèm quay đầu lại, cô không muốn nghe tên đàn ông dối trá đó giải thích với mọi người. Không muốn nghe hắn biến đen thành trắng, nói cô mồi chài hắn. Cô cũng chẳng muốn nghe đồng nghiệp cười nhạo. Dù sao thì cũng mất việc rồi, cô không hề hối hận.

Khúc Phương chưa từng trải qua chuyện tồi tệ như vậy, khi về đến nhà tim vẫn còn đập nhanh. Cô cảm thấy quá mệt mỏi, trời cao sao cứ thích đùa giỡn, làm cô lặp lại bi kịch hôm qua. Cô thấy không có gì thay đổi, thậm chí mọi việc còn trở nên tệ hại hơn. Cô đứng trước gương nhìn khuôn mặt sưng vù trông như đầu heo của mình thật đáng thương.

Cô xả nước nóng vào bồn rồi nằm xuống, tay cầm con dao nhỏ. Cô đã lãng phí cơ hội Trọng sinh, không biết ngày mai sẽ thế nào đây, cô chỉ muốn dừng lại. Nhưng cô sợ đau, rất sợ là khác, con dao nhỏ nhẹ nhàng cắt lên tay, nhìn máu dần chảy ra, cô cắn răng, đau quá không thể cắt tiếp.

Hóa ra tự sát không đơn giản chút nào, sống đã khó, chết cũng thật khó khăn. Cô đứng lên tìm miếng băng dán lên vết thương. Cảm giác mình sao quá vô dụng, cái gì cũng không làm được, ngay cả dũng khí để chết cũng không có. Tựa người vào ghế sa lông, Khúc Phương cứ như thế ngủ thiếp đi.

6 giờ sáng ngày thứ hai đồng hồ đúng giờ kêu. Khúc Phương không mở mắt, một lát sau điện thoại vang lên. Khúc Phương vẫn mắt nhắm mắt mở, tay lần mò tìm điện thoại, nghe đầu bên kia là giọng chồng cô.

” Em vẫn chưa dậy à. Hôm nay anh đi công tác về, mấy ngày qua em chăm sóc mẹ và em gái vất vả rồi. Buổi trưa chúng ta ra ngoài ăn, em chọn nơi mình thích đi”.

Giọng nói ôn nhu nhẹ nhàng, thoáng cái làm Khúc Phương bừng tỉnh. Cô không quan tâm đến điện thoại, phát hiện mình đang nằm trên giường, kéo tay áo lên, cổ tay vẫn nhẵn nhụi, không có vết thương mà cũng chẳng có miếng dán nào cả. Cô lại nhớ tới ngày hôm qua, ngày 22 tháng 12 năm 2012.

Khúc Phương không nghe chồng nói nữa mà cụp máy luôn. Cuối cùng cô đã nhớ lại toàn bộ chuyện xảy ra. Mở máy tính, Khúc Phương tra tìm thông tin. Truyền thuyết về Ngày Tận Thế do ngày xưa loài người mê muội cho rằng Trái Đất sẽ bị hủy diệt, họ còn nói trong cuốn lịch Maya : ngày 22 tháng 12 năm 2012 là ngày tận thế. Cho đến hôm nay, Trái Đất vẫn bình yên, lời tiên đoán đó bị sụp đổ.

Khúc Phương nhìn mấy chữ “ Ngày tận thế” bỗng sững sờ dường như hiểu ra, Ngày Tận Thế không phải là ngày cuối cùng mà có thể sẽ lặp đi lặp lại giống như tình huống cô gặp lúc này.

Cho đến bây giờ Khúc Phương vẫn không rõ chuyện xảy ra với cô nghĩa là thế nào. Cô đột nhiên hưng phấn nghĩ nếu như ngày này vẫn tiếp tục tái diễn thì cô sẽ còn vô vàn cơ hội để lấy lại tình cảm của chồng và không bị mất việc làm. Nói không chừng, ông Trời mở mắt giúp cô gặp được chuyện tốt trong những ngày tiếp theo.

Cô sống ở thành phố này bạn bè không nhiều lắm, người thân đều ở phương Nam. Huống chi gặp chuyện không hay không thể kể cho người khác nghe được. Khúc Phương không phải là người có cá tính mạnh mẽ, nếu không sẽ không bị chồng đòi ly hôn gắt gao. Cô giờ đây không còn chút sức lực để phản đối.

Hôm nay suy nghĩ lại thấy mẹ và em chồng luôn miệng khen người phụ nữ kia tốt, đã xinh đẹp lại còn hào phóng. Theo lời chồng cô nói về đối tác thì xem ra hai người này là một. Phụ nữ cho dù chậm hiểu thế nào ở phương diện này vô cùng nhạy cảm. Trước kia Khúc Phương luôn tin tưởng chồng, chưa bao giờ nghi ngờ anh ta, hôm nay sự việc phơi bày ra trước mắt, bắt buộc cô phải đối diện với thực tế.

Khúc Phương làm nhân viên tiếp thị đã ba năm nay, học được nhiều thứ, ví dụ như trước khi đi gặp khách hàng phải nắm rõ thông tin về họ ra sao. Chồng cô chưa bao giờ lừa gạt cô, Khúc Phương hiểu rõ tính cách của anh ta, anh ta sẽ không bao giờ gạt người nhưng sẽ tìm cách giấu diếm, như vậy sẽ giúp bản thân giữ vững phẩm chất, rõ ràng làm sai nhưng vẫn được tiếng là thẳng thắn anh hùng.

Người phụ nữ kia chắc làm cùng công ty với chồng cô. Khúc Phương lướt qua trang Web của công ty chồng mình xem xét tìm kiếm. Quả nhiên bên trong có vô số trang thông tin về nhân viên. Tìm mãi không thấy gì, Khúc Phương đang định thoát ra, bỗng thấy tên của một phụ nữ đập ngay vào mắt. Blog của người phụ nữ này rất phong phú, đẹp mắt, thu hút không ít người. Trực giác Khúc Phương mách bảo đây chính là người phụ nữ mình cần tìm.

Khúc Phương nhìn