
nói như vậy, tập đoàn Mạc Cao cũng có quan hệ qua lại với công ty bọn họ, hai phó tổng giám đốc của Mạc Cao ông cũng rất quen thuộc , lão Tiền đã sắp 50 mấy , vợ của ông ta trong một lần làm ăn cũng gặp qua một lần, không có khả năng là Khúc Phương, còn lại một người họ Chu , bất quá người họ Chu kia không phải đang quen nhau với cháu gái của lão Mạc sao? Vốn ông cũng không biết rõ ràng như vậy, bất quá gần đây người họ Chu đó rất siêng lui tới công ty ông.
“Vừa khéo , tôi cũng có quen biết với vài vị phó tổng của tập đoàn Mạc Cao, không biết là vị nào.” Lý Tiên Vân có chút buồn bực, hảo tâm làm chuyện xấu, bất quá nghe Khúc Phương nói như vậy, hắn chỉ trong chớp mắt đã nghĩ thông suốt trước sau.
“Phải không, thế giới này thật nhỏ, chồng tôi họ Chu.” Đến giờ phút này Khúc Phương không còn quẫn bách như trước, ngược lại hào phóng nói ra, kỳ thật cô cũng thấy kỳ quái, hôn nhân là chuyện giữa hai người, trước kia cô thật sự không biết rõ về việc làm, quan hệ của chồng, không ngờ được lúc sắp ly hôn , ngược lại gặp được nhiều người có liên lụy như vậy.
“Không ngờ được Tiểu Chu cư nhiên là chồng cô, tôi còn tưởng rằng hắn là bạn trai của Mạc tiểu thư.” Lý Tiên Vân giờ khắc này trên mặt vẫn là bảo trì khí chất nho nhã, chính là nói chuyện có chút không tốt, chủ yếu là ông nhìn ra Hác Kiến Hồng thật sự có hứng thú với Khúc Phương, sợ ông thẹn quá thành giận, đành phải dùng loại phương pháp này cứu vãn.
Hác Kiến Hồng vừa nghe liền hiểu được , bất quá cũng rất mất hứng Lý Tiên Vân dùng phương thức này, người phụ nữ hắn thích, tuyệt đối không thể chịu một chút ủy khuất.(ố 0 ồ)
Nếu trước kia Khúc Phương nghe người khác nói như vậy nhất định sẽ kích động không tin, dù là chuyện này cô đã sớm biết, bất quá hôm nay…
Nghe Lý tiên sinh nói xong, cô cúi đầu, thật lâu sau mới ngẩng đầu, cô nhìn ông, có chút nghẹn ngào nói: “Lý tiên sinh ông cũng sẽ lừa dối vợ mà đi tìm người phụ nữ khác sao? Các người đều như vậy sao?”
Vốn vì giải thoát chính mình, nói có chút quá đáng, không ngờ tới bị Khúc Phương hỏi lại như vậy, Lý Tiên Vân nói không nên lời, ông thật sự không biết nói làm sao cho phải, trong đầu nhớ tới một cô gái ôn nhu.
…
Ngày hôm nay thật quá hỗn loạn, mục đích của Khúc Phương không đạt được, nhưng ngoài ý muốn thấy người khác.
Khúc Phương hiện tại sẽ không thành thật như trước đây, lúc khổ sở cũng sẽ không ra vẻ kiên cường, trước kia lúc bị mẹ chồng soi mói, có khổ sở cũng gắng làm ra khuôn mặt tươi cười. Nhưng sự thật nói cho cô biết, phụ nữ yếu đuối cũng là một nghệ thuật, giống như lần đầu tiên cô đi tìm Molly, cô ta ở trước mặt mình thì cao cao tại thượng, nhưng trong nháy mắt Chu Thần xuất hiện, cô ta lại giả vờ bị mình đẩy ngã, vẻ mặt ủy khuất sợ hãi té trên mặt đất.
Lúc phụ nữ yếu đuối không có nghĩa là cô ta thực sự yếu ớt như vậy.
Cho nên lúc nói chuyện với Lý Tiên Vân, kỳ thật cô không hề khổ sở, chẳng sợ bị vạch trần quan hệ ái muội phức tạp của chồng mình với cô gái khác ngay trước mặt.
Nhưng cô vẫn làm ra tư thế đang khổ sở, bi thương, trong nháy mắt cúi đầu đó cô nghĩ đến mẹ cùng anh trai cô, cái loại ủy khuất cùng khổ sở này lập tức liền bừng lên, thực chân thật biểu lộ ra bên ngoài, cô vừa mở miệng nói chuyện, cũng lập tức làm cho Lý Tiên Vân áy náy, thậm chí không biết nên nói tiếp như thế nào.
Phía sau, Hác Kiến Hồng lại đứng ra.
Ông nói: “Sẽ không, nếu cô ở bên cạnh tôi, tôi sẽ không đi tìm người khác, tôi sẽ toàn tâm toàn ý đối tốt với cô, mặc kệ cô từng chịu bao nhiêu thương tổn, tôi sẽ đem từng chút từng chút một hạnh phúc bù đắp lại cho cô.”
Cuối cùng Khúc Phương cầm trong tay danh thiếp màu vàng của Hác Kiến Hồng cơ hồ chạy trối chết.
Cô không ngờ rằng theo tình tình chạy, chạy tình tình theo.
Cuộc đời thật kỳ quái, hai người mà bạn cho là sẽ không bao giờ xuất hiện cùng lúc lại có khi vô tình mà gặp nhau, lại ngoài ý muốn mà thân thiết.
Đầu óc của cô có chút rối loạn, ngay từ đầu cô đối với mị lực của người đàn ông lớn tuổi thì chỉ biết đứng xa mà kính, bởi vì cô cảm thấy cô và ông không hợp nhau lắm, hai người ở hai thế giới khác nhau, không có khả năng đi cùng nhau được.
Nhưng được thổ lộ rõ ràng như vậy, cô thừa nhận ở đáy lòng cô cũng có một chút cảm giác cao hứng, chỉ là không biết vì sao, trong đầu lại có một giọng nói khàn khàn, giọng nói đó không nói gì cả, chỉ hô hai chữ: “Khúc Phương” .
Không thèm nghĩ chuyện này nữa, Khúc Phương luôn cảm thấy có vài việc không đúng, cũng có thể nói là rất kỳ diệu.
Ngày hôm sau Khúc Phương thay đổi một phương thức khác, hiện tại cảm giác của cô đối với Chân Vượng còn có Hác Kiến Hồng thực phức tạp, nếu nghĩ chưa rõ, vẫn là cho chính mình một ít thời gian đi, dù sao vẫn là ở một ngày này.
Cô trực tiếp đến công ty của Lý Tiên Vân, quang minh chính đại bắt đầu theo dõi, cho dù bị phát hiện cũng không có vấn đề gì, ngày hôm sau người ta cũng quên cô rồi.
Trải qua thời gian dài sử dụng một biện pháp ngu ngốc như thế, Khúc Phương rốt cục thăm dò ra cuộc sống bình thường của Lý Tiên Vân cùng bồ nhí trong truyền thuyết.
Lý Tiên Vân