
huật sư, trang điểm thật xinh đẹp, đứng ở cửa kéo khách, tôi đều có cảm giác, cô nàng dấn thân vào một nghề nghiệp đặc
biệt.
Mua một cái bánh mì ở hàng bên cạnh, ngậm trong miệng, chạy nhanh vào xưởng rèn Ena. Đứng ở cửa nhìn một lượt, thấy bên trong có
một gã hỗn huyết của Tinh linh và Người lùn, hai gã Người lùn, hai gã
Khổng lồ, một cô nàng Thần tộc và một gã hỗn huyết của Tinh linh và
Người khổng lồ. Bọn họ vừa nhìn thấy tôi đến, liền phơi phới tinh thần,
đồng loạt hô to: “Chào lão đại”.
Tôi giật miếng bánh mì từ trong miệng ra: “Fulla[15'> đâu rồi? Sao hôm nay không đến?”.
[15'> Một trong chín nữ thần phụ giúp Frigg. Chín nữ thần ấy là: Saga, Fir, Grfiun, Fulla, Vor, Syn, Hlin, Snotra và Gna.
Gã Người lùn dùng búa nện thanh trường kiếm trong tay, lại thổi mấy phát,
mặt mày u ám nói: “Cô nàng nói bị kim dực long va phải”.
“Hôm nay cô ấy lại bị rồng của anh chàng chủ thần, đẹp trai nào đụng phải rồi?”
Thấy đám người bên dưới cười ầm lên, tôi khẽ than một tiếng: “Thôi bỏ
đi, bắt đầu làm việc. Trước tiên, phải hoàn thành ủy thác làm quả cầu
thuỷ tinh ngày hôm qua đã, đây là bản thiết kế của bệ đỡ”. Tôi đưa bản
thiết kế được hoàn thành trong giờ làm thêm ngày hôm qua cho cô nàng
Thần tộc Guffy.
“Lão đại, chúng ta mới nhận được một món ủy thác cực gấp, chị không xem sao?”
Tôi ngồi xuống, lấy bút, phác phác lên một bản vẽ khác: “Làm gì?”.
“Bao tay chuyên dụng của đại ma đạo sư.”
Bao tay? Sao dạo gần đây toàn vớ phải mấy thứ trái tay không vậy?
“Lúc nào cần giao?”
“Ngày mai.”
“Ngày mai?” Tôi vùi đầu, tiếp tục đánh dấu hai điểm vào giữa chuôi kiếm trên bản vẽ: “Từ chối đi”.
“Nhưng người ủy thác nói thù lao rất cao...”
“Đem thư ủy thác qua đây.”
Cô nàng nhét thư ủy thác vào tay rôi, tôi nhìn lướt qua yêu cầu chế tác và tài liệu: Muốn tôi tự tìm luyện kim thuật sư, nguyên vật liệu thì đắt
đến kinh người, đều là những thứ hy hữu, xếp tận cùng trong danh sách đồ quý hiếm, lại còn chưa chắc đã mua được.
Tôi lại nhìn lá thư ủy thác thật dài ấy thêm một lần nữa, sau đó nói: “Em vừa nói, lúc nào cần giao?”.
“Ngày mai.”
“Guffy, không phải em đang kể chuyện cười đấy chứ?”
“Người ủy thác là ngài Freyr, đương nhiên em không kể chuyện cười rồi.”
“Kể cả là Freyr, chị cũng không nghĩ hắn đủ tiền trả...” Nói đến giá cả,
tôi kinh ngạc nhìn cô nàng: “Em nói người ủy thác là ai?”.
“Freyr.”
“Làm quả cầu thuỷ tinh đi.” Sau khi chắc chắn rằng Guffy chỉ đang trấn an
tinh thần đã bị Shia kích thích của tôi, tôi liền vo viên lá thư ủy thác rồi ném văng ra phía cửa.
Không cần nói tới chuyện Freyr là chủ
thần thì to tát tới chừng nào, nhưng thực lực của đám người bên tôi, tôi rất rõ. Luyện kim thuật sư và thần kim tượng hạng nhất đều sẵn sàng
phục vụ miễn phí cho bọn họ, vì sao còn cần tìm đến cái loại thần kim
tượng đứng thứ nhất đám thợ hạng hai nhưng chỉ là tay mơ trong đám thợ
hạng nhất như tôi để nhờ làm bao tay chứ?
Có điều sau một lúc lâu, tôi vẫn không nghe thấy tiếng cục giấy được vo viên từ lá thư ủy thác ấy rơi xuống đất.
Những người xung quanh đều giương mắt lên nhìn phía sau tôi. Thế nên, tôi cũng theo ánh mắt của họ, chậm rãi quay đầu. Một người đàn ông thân hình cao lớn đứng trước cửa tiệm của tôi, trong tay cầm lá thư ủy thác
bị tôi ném đi. Lá thư đã được mở ra nguyên trạng, nhăn nhúm vô cùng. Hắn chăm chú đọc cứ như chưa được đọc thư bao giờ. Mái tóc dài màu bạc tựa
ánh trăng, buông rơi trên bờ vai hắn. Giống như tất cả các Thần tộc
Vanir khác, hắn có màu tóc cực nhạt, cùng với làn da trắng như tuyết, và một đôi mắt màu ngọc bích.
Giống như rất nhiều năm về trước khi
tôi ngẩng lên nhìn từ phía dưới tế đàn, Freyr vẫn cứ như một thiên thần
lạc bước xuống trần gian, mỗi bước đi đều mang theo hơi thở của thánh
thần. Thuần khiết thánh thiện như thế, hoàn toàn khác với ánh sáng tỏa
ra vạn trượng của thần Ánh sáng Balder.
Chỉ là, giờ phút này, đôi lông mày tà phi nhập tấn[1'> của hắn đang nhíu lại với nhau, nét mặt
hiển hiện rõ râm trạng: Ta - đang - tức - giận!!!
[1'> Thường để hình dung đôi mày kiếm, có cảm giác như sắp ẩn vào tóc mai.
Tôi có linh cảm, mình sẽ chết trong vòng hai mươi giây nữa.
Thật lâu sau, hắn ngẩng đầu, dùng đôi mắt giống như bảo thạch ấy mà nhìn tôi.
“Quả nhiên là vì nội dung của thư ủy thác quá buồn chán, thế nên mới khiến tiểu thư Ena ghét bỏ?”
Tôi không kìm được mà giật giật khóe miệng.
Đột nhiên nhớ lại hai năm trước Shia từng nhắc tới hắn với tôi bằng vẻ mặt
lạnh tanh: “Thánh quang bao phủ? Đấy chỉ là bề ngoài thôi. Anh ta tuy là Thần mặt trời, nhưng toàn thân đều tỏa ra hơi thở lạnh như băng. Cậu cứ ở chung với anh ta thì biết”. Tôi vẫn luôn nghĩ rằng, lúc đó Shia đang
nói tính cách của hắn rất lạnh lùng.
“Đương nhiên không phải, chỉ là vì thời gian quá gấp, tôi sợ không thể hoàn thành được.”
“Lẽ nào người ủy thác khiến tiểu thư Ena cảm thấy khó chịu?”
“Không phải, không phải, không liên quan gì đến đại nhân Freyr”, tôi xua tay lia lịa, “Thực sự là thời gian quá gấp”.
“Dù cho thù lao có là hai nghìn vạn Vader, tiểu thư cũng từ chối?”
“T