XtGem Forum catalog
Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324222

Bình chọn: 9.00/10/422 lượt.

lại gấp chạy đi.

Thường Hy sững sờ. Vân Thanh này đối với nàng luôn có một loại địch ý không hiểu được, Thường Hy có thể cảm nhận thấy. Mặc dù không biết là cái gì nhưng Thường Hy biết lần này gọi nàng tới đoán chừng không phải là chuyện gì tốt. Thường Hy không thể làm gì khác hơn là đi theo hành lang về phía trước. Hậu viện Đông cung là cả vườn hoa cỏ, ám hương phù động, người đi qua bất giác cũng muốn say. Thường Hy cực kỳ thích hương hoa phiêu lãng trong không khí này, ngọt ngọt, êm êm, làm cho tâm tình không tự chủ được mà cũng muốn tốt lên vài phần.

Đứng ở ngoài cửa phòng Vân Thanh, Thường Hy giơ tay lên nhẹ nhàng gõ cửa nói: “Nô tỳ Ngu Thường Hy cầu kiến cô cô!”

Hồi lâu bên trong mới truyền ra một thanh âm nhàn nhạt: “Vào đi!”

Thường Hy đẩy cửa ra, nhấc chân đi vào. Trang trí trong phòng Vân Thanh vô cùng mộc mạc, tựa hồ cùng địa vị quản sự cô cô của nàng có chút không tương xứng. Thường Hy thấy Vân Thanh ngồi cạnh bàn trà nhỏ khắc hoa hồng, trước người đặt một chung trà, ly trà có họa tiết cánh bướm đùa giỡn trên đóa hoa cực kỳ trang nhã. Trên cổ tay Vân Thanh là một vòng ngọc bằng phỉ thúy, ánh ngọc ôn nhuận khẽ phát ra những tia sáng yếu ớt, cực kỳ đẹp mắt. Thường Hy thu tâm thần lại, khom mình hành lễ: “Nô tỳ tham kiến cô cô, không biết cô cô tìm nô tỳ có chuyện gì phân phó?”

Vân Thanh ngẩng đầu quan sát Thường Hy, ánh mắt kia cực kỳ sắc bén khiến Thường Hy cảm thấy không thoải mái, nhưng là không thể phản kháng, chỉ có thể yên lặng đứng đó. Thường Hy có thể cảm nhận được khác biệt về địa vị mang tới sự khác biệt về đối đãi, nàng cho rằng mình có thể quen, tuy nhiên thật ra nàng vẫn không thể chịu được ánh mắt cao cao tại thượng kia của Vân Thanh chiếu vào người nàng.

“Ngày mai chính là ngày Lương đễ cùng với Nhụ tần vào Bảo lâm tiến vào Đông cung. Cô đã đến Đông cung cũng không thể ngồi không, ngày mai cô đến phục vụ Phùng Lương đễ!” Vân Thanh thản nhiên nói, tựa như đang nói những chuyện rất bình thường, giữa hai hàng lông mày là một loại khí thế lạnh lùng.

Thường Hy trợn to mắt giống như không thể tin được nhìn Vân Thanh, để cho nàng đi hầu hạ Phùng Lương đễ, đó tương đương không phải là đẩy nàng vào miệng hổ sao? Có Lương đễ nào lại thích một thị tỳ xinh đẹp hơn mình? Nếu thực làm như lời Vân Thanh nói, chỉ sợ mạng của nàng cũng chấm dứt tại đây. Thường Hy không khỏi phẫn nộ, Vân Thanh này chính là cố ý muốn đối nghịch cùng nàng đây!

“Cô cô, Thái tử điện hạ có nói qua, để nô tỳ đi Triêu Huy điện hầu hạ!” Lần này Thường Hy không nhịn được, nàng không thể để cho mình mạo hiểm. vì giữ tính mạng nàng có thể không tranh giành, có thể nhẫn nhịn, nhưng không có nghĩa là nàng chịu để cho người khác khi dễ. Hơn nữa… Phùng Lương đễ – Phùng Thư Nhã, Thường Hy cũng biết, mặc dù ở Vĩnh Hạng cung không có giao thiệp gì qua, nhưng là cũng có chút ít hiểu biết. Phùng Thư Nhã mặc dù không một dạng liều lĩnh giống Đỗ Đình Phương, không âm độc giống La Thúy Yên, nhưng đây cũng không phải là đèn cạn dầu, nhìn thì không nói một lời nhưng trong bụng cái gì cũng đều biết cả. Để cho mình đi hầu hạ nàng, Thường Hy khó có thể chắc chắn mình sống được bao lâu.

Vân Thanh nghe được lời Thường Hy, ngẩng đầu lên nhìn quét qua nàng một cái, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc, tựa hồ không nghĩ tới Thường Hy có thể phản bác lại mình, khóe miệng hơi cong một chút, thản nhiên nói: “Ta là quản sự cô cô ở Đông cung, an bài nhân sự luôn là ta trông nom. Bảo ngươi đi thì cứ đi, chỗ Thái tử gia tự ta sẽ nói, ngươi từ đâu tới nói nhảm nhiều vậy!”

Thường Hy đè nén cơn giận của mình, lên tiếng nói: “Lời nói của cô cô là không có sai, nhưng nếu là chính miệng Thái tử gia bảo nô tỳ đi Triêu Huy điện phục vụ, như vậy cô cô muốn mang nô tỳ đi kính xin cô cô thông báo trước một tiếng cho Thái tử gia mới phải. Hơn nữa nô tỳ cũng không thể cứ âm thầm rời đi như vậy!”

Sắc mặt Vân Thanh đột biến, trong Đông cung này còn không có nô tỳ nào dám nói với nàng như vậy, không khỉ cười lạnh nói: “Ngươi thật ra bản lãnh cũng lớn nhỉ, lại dám cùng ta nói chuyện như vậy, ngươi cho rằng ta không dám xử phạt ngươi sao?”

Thường Hy đã sớm ngờ tới Vân Thanh sẽ nói như vậy, định thần nói tiếp: “Cô cô muốn xử phạt nô tỳ, nô tỳ tự nhiên không dám nói lời nào, nhưng mặc cho cô cô có xử phạt nô tỳ cũng không thể rời đi như vậy!”

Vân Thanh không nghĩ tới Thường Hy lại có thể cường thế như vậy, nhẹ nhàng cười mà nói: “Ngươi cho rằng nơi này là nơi mà ngươi muốn làm gì là có thể làm sao? Nơi này cũng không phải hậu viện nhà ngươi, quả nhiên xuất thân thương hộ thì không biết đến quy củ!”

Thường Hy mặt phấn đỏ lên, hai bàn tay không khỏi hung hăng siết lại một chỗ, lời này khiến người ta nghe giống như dao cắt trong lòng. Thường Hy khẽ cắn răng nói: “Cô cô lời ấy sai rồi, nô tỳ đã đi vào cung, lại từng ở Vĩnh Hạng học qua quy củ, là Vương mama của Vĩnh Hạng! Đến thánh thượng cũng tự mình tán dương, chẳng nhẽ ngay cả bản lĩnh của Vương mama, cô cô cũng coi thường sao?”

Vân Thanh cảm thấy kinh ngạc nhìn Thường Hy, cư nhiên giận quá thành cười nói: “Th