Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326583

Bình chọn: 9.00/10/658 lượt.

ắp xếp một lát mà lại khiến người ta lạc đường đây? Vì vậy phụ thân nô tỳ liền cầu xin Vô Thiện đại sư dạy cho nô tỳ ngũ hành bát quái. Nô tỳ hiểu được không nhiều lắm, học thức cũng cạn, nhưng là vẫn có nhiều khả năng phá được thạch trận dưới chân núi hoang kia. Xin Hoàng thượng để nô tỳ đưa người đi cứu Thái tử gia, cầu xin Hoàng thượng ân chuẩn!”

Nói tới chỗ này, Thường Hy cơ hồ muốn nghẹn ngào: “Hoàng thượng, sát thủ nếu có thể biết được chính xác hành tung của Thái tử, vậy bọn họ liền nhất định biết được dưới chân núi hoang có thạch trận. Nếu như trong số bọn họ có cao thủ phá trận thì Thái tử gia sẽ nguy hiểm vạn phần. Chúng ta không thể đợi thêm được nữa, Hoàng thượng!”

Thần sắc Minh tông từ từ ngưng trọng, ánh mắt nhìn Thường Hy cũng cực kỳ phức tạp, cuối cùng rốt cục nói: “Được, trẫm không đi, trẫm liền giao an nguy của Thái tử cho ngươi. Ngự lâm quân giao cho ngươi chỉ huy, mau đi đi!”

Thường Hy lại không chịu, quỳ trên mặt đất nói: “Hoàng thượng, ngự lâm quân không hiểu trận pháp, ngay cả khi võ công cao cường nhưng nếu như trong quân địch có cao thủ bày trận, chúng ta lọt vào thì thật chẳng khác nào đá chìm đáy bể không có tác dụng. Nô tỳ khẩn cầu Hoàng thượng cho một đội quân biết hành binh bố trận đi cứu viện, có nô tỳ ở một bên hiệp trợ là đủ. Nô tỳ không hiểu được hành binh bố trận, chẳng qua chỉ biết một chút ngũ hành bát quái, nhưng là nô tỳ nghĩ binh lính trên sa trường hẳn sẽ tốt hơn, bọn họ có thể nhanh chóng học được bố trận, kết thành đội ngũ.”

Thường Hy sớm biết người phù hợp nhận lệnh này chỉ có tướng quân Lệ Trung Dũng. Những tướng quân khác cũng có, nhưng là tinh thông bày trận chỉ có hắn, cho nên dám khẳng định Hoàng thượng sẽ lựa chọn hắn trong đám người đông đảo có thể chọn kia. Hơn nữa, thứ nhất Thường Hy không muốn làm quá náo động, một nữ tử làm náo động quá sẽ bị người khác ghen ghét. Thứ hai, Tiêu Vân Trác vốn cùng Lệ Trung Dũng qua lại rất thân thiết, chẳng qua là chưa từng công khai. Lần này Lệ Trung Dũng nếu như cứu Thái tử một mạng, về sau Tiêu Vân Trác nếu như có đến chỗ hắn thì người khác cũng không thể dị nghị gì. Xét thấy hai phương diện này, Thường Hy cảm thấy Lệ Trung Dũng là phù hợp nhất.

Mị phi vẫn chưa nghe ra ý tứ trong lời nói của Thường Hy, nhưng là Minh tông lại hiểu được chín phần, híp mắt quan sát Thường Hy một cái, quay đầu nhìn Vạn Thịnh nói: “Lập tức cầm kim bài truyền Lệ Trung Dũng đến, bảo hắn dẫn binh chờ ở ngoài thành, đợi Ngu Thường Hy đến liền nhanh chóng dẫn quân đi cứu Thái tử!”

Minh tông quả nhiên chọn Lệ Trung Dũng, Thường Hy thở phào nhẹ nhõm một cái trong lòng, lên tiếng tạ ơn, lúc này mới khập khiễng đi ra ngoài.

“Chân của ngươi làm sao vậy?” Minh tông cau mày hỏi.

“Hồi bẩm Hoàng thượng, là nô tỳ không cẩn thận vấp ngã ở ngự hoa viên, làm vỡ đèn cung đình rồi bị trật chân một chút. Không có gì đáng ngại, không quan trọng bằng chính sự!” Thường Hy cúi đầu nói, nghe được lời hỏi han ân cần như vậy, hốc mắt không khỏi chua xót, để cho lòng nàng lạnh như băng có chút ấm lại.

“Vạn Thịnh, truyền thái y đi theo Ngu Thường Hy xuất cung, ở trên đường chẩn vết thương cho nàng. Lại truyền thêm kiệu mềm đưa Ngu Thường Hy ra khỏi cung, cứ khập khiễng như vậy thì đến bao giờ mới tới nơi?”

“Dạ, nô tài lập tức đi ngay!” Vạn Thịnh không ngừng đáp ứng, trong lòng thầm than một tiếng, Hoàng thượng đối với Ngu Thường Hy này đúng là không phải tốt bình thường, ngay cả ba vị công chúa đã xuất giá chỉ sợ cũng không có được che chở như vậy đâu. Hắn không dám trì hoãn, lập đi truyền chỉ.

Chỉ trong chốc lát, kiệu mềm đã tới, bên cạnh còn có vị thái y đầu đầy mồ hôi chạy theo. Đoàn người hành lễ với Minh tông rồi nhanh chóng rời đi. Nhìn đám đông biến mất trong màn đêm, Mị phi hận đến cắn răng nghiến lợi. Nàng cũng không hiểu được tại sao Hoàng thượng lại đối với Ngu Thường Hy so với những người khác có bất đồng lớn như vậy. Nơi nào giống như một cung tỳ, ân cần hỏi han chỉ sợ công chúa cũng không được như thế!

“Hoàng thượng, thần thiếp phục vụ ngài nghỉ ngơi thôi!” Mị phi nhìn Minh tông cười nói, rất lâu rồi nàng mới được thị tẩm, cũng không thể bỏ lỡ cơ hội.

Minh tông nhìn Mị phi, ánh mắt từ từ sắc bén, thản nhiên nói: “Nàng tự mình nghỉ ngơi đi, trẫm còn có việc!”

Nhìn bóng lưng Minh tông đi mất, Mị phi tức giận điên người, càng không ngừng mắng chửi Thường Hy. Một buổi tối vô cùng tốt đẹp bị nàng ta phá hư, sớm muộn gì cũng có ngày nàng trả mối thù này!

Ra đến bên ngoài cung lập tức đổi sang xe. Thái y băng bó vết thương trên tay Thường Hy, lại châm cứu chân của nàng, đợi vừa xong tất cả thì cũng đúng thời gian hội hợp chung một chỗ với Lệ Trung Dũng. Thường Hy muốn mời Lệ Trung Dũng lên xe ngựa, thừa dịp thời gian đi đường mà thương nghị đối sách. Thái y kia ngược lại rất thức thời, băng bó xong liền chuyển ra ngồi trên lưng một con ngựa khác đợi lệnh.

Cảnh tượng khi đến núi hoang khiến Thường Hy và Lệ Trung Dũng kinh hãi một phen. Chỉ thấy trên mặt đất khắp nơi đều là thi thể của hắc y nhân, bên cạnh đó cũng có không ít thi thể hộ vệ của Ti


XtGem Forum catalog