
h chiếm lấy chăn bông dáng vóc tiều tụy dâng ra hơn phân nửa, xoay
người đưa lưng về nhau hắn, lui thành tiểu con tôm, vụng trộm cười rung
người..
Vẫn cảm giác được không hề minh bạch tiếng cười động
truyền đến, Thiệu Chi Ung buồn bực phiêu đưa lưng về nhau chính mình
thân ảnh liếc mắt một cái, thầm nghĩ, nàng đây là cười trộm sao?
Hắn không nhìn lầm đi, lạnh lùng băng sơn mỹ nhân tự nhiên cũng có như vậy nhân tính hóa thời điểm?
Hôm sau sáng sớm, Bạc Khả Di vào nhà bếp nhàn nhã nấu cháo hào, đột
nhiên nghe được rõ ràng điện thoại tiếng chuông truyền đến. Ai a, sớm
như vậy? Trong lòng buồn bực nói thầm, nàng đã muốn buông trong tay
thìa, bước nhanh đi đến phòng khách tiếp khởi điện thoại ――” Uy, nhĩ
hảo, xin hỏi vị ấy?”
Là tài xế của Thiệu Chi Ung đánh tới, nói
xe lâm thời có chút vấn đề, nên sẽ đến đón hắn trễ, nàng thế này mới ý
thức được người kia đang ở trong phòng ngủ vùi. Người nào đó nói là muốn đi làm, mà nàng vừa mới còn tự tiện đem tắt đồng hồ báo thức của hắn,
trong lòng không khỏi cả kinh.
Nàng cố giữ bình tĩng, lễ phép
hỏi hạ, lái xe tiên sinh nói cho nàng, Thiệu Chi Ung mỗi ngày đều 6 giờ
rưỡi đúng giờ rời khỏi nhà đi làm.
Trời ạ, 6 giờ rưỡi? Sớm như
vậy đi công ty là muốn giúp lão bản rửa chén a? Nếu nàng, thà rằng ở
trên giường nhiều lại trong chốc lát, dù sao công tác vĩnh viễn làm
không xong, quá lao tử lại không thể đổi kim bài.
Treo điện
thoại, nàng xem nhìn lên tường, đã muốn sáu giờ hai mươi lăm, nếu không
gọi hắn rời giường, chắc là sẽ không kịp ăn bữa sáng. Nàng vội vàng vào
nhà bếp tắt bếp, sau đó nhanh chóng đi hướng phòng ngủ, chuẩn bị gọi hắn rời giường. Không nghĩ tới ở nàng sắp đi đến mép giường, không cẩn thận đá đến đôi chân rậm lông, nàng phản ứng không kịp, cả người liền trực
tiếp bay đi phía trước ――
“Ách......” Một tiếng la kêu rên vang lên, tự dưng tai họa bất ngờ làm Thiệu Chi Ung đột nhiên mở to mắt,
trừng mắt nhìn thê tử đang bổ nhào vào ngực, hại hắn thiếu chút nữa đi
đời nhà ma.
“Đối, thực xin lỗi, ta chỉ là muốn đến gọi ngươi rời giường......”
“Này vẫn là ta cuộc đời gặp qua tối có sáng ý phương pháp.” Bị đâm cho xương sườn phát đau Thiệu Chi Ung nghiến răng nghiến lợi nói.
“Ha ha, mau đừng nói như vậy.” Của nàng khóe miệng hơi hơi run rẩy, mồ hôi lạnh ứa ra.
Biết chính mình mang họa, Bạc Khả Di kích động muốn bò lên thân, luống cuống tay chân ở hắn trên người một trận loạn áp, đem hết có khả năng
tưởng khởi động thân thể của chính mình, bỗng nhiên, Thiệu Chi Ung thở
hốc vì kinh ngạc, gầm nhẹ,” Đừng nhúc nhích!”
Nàng theo tiếng
nhìn về phía hắn, đồng thời lòng bàn tay mơ hồ đụng đến một cái không
tầm thường vật cứng...... Nàng nhất thời nghẹn họng nhìn trân trối,
không biết làm sao.
Nàng theo tiếng nhìn về phía hắn, đồng thời lòng bàn tay mơ hồ đụng đến
một vật cứng…… Nàng nhất thời nghẹn họng nhìn trân trối, không biết làm
sao.
“Chính là buổi sáng chưa ra khỏi giường, phản ứng sinh lý bình thường.” Thiệu Chi Ung tức giận nói.
Nghe được hắn như vậy thuyết minh, Bạc Khả Di chỉ cảm thấy tăng vọt
nỗi thẹn thùng, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, nàng nhanh rút tay về, thất tha thất thểu rời đi, lui hơn mười bước.
Thiệu Chi Ung thật mạnh hô một hơi mới chậm rãi đứng dậy.
Mặt mày nàng trùng xuống, xấu hổ vô cùng, hoàn toàn không dám nhìn
hướng hắn, “Vừa mới tài xế gọi điện thoại nói xe có chút vấn đề, sợ sẽ
phái đến trễ, ta nghĩ ngươi nếu không đứng lên rửa mặt chải đầu, sẽ
không kịp ăn bữa sáng.”
Hắn đang ngồi đứng dậy, nhìn qua đầu
giường kia chiếc đồng hồ báo thức điện tử, chân mày nhíu lại thật nhanh. Hắn làm sao có thể ngủ say như vậy, tự nhiên không có nghe đến đồng hồ
báo thức, việc này chưa từng bao giờ xảy ra, là đồng hồ báo thức hỏng
rồi ư?
Tựa hồ là nhìn thấu trong lòng hắn buồn bực, Bạc Khả Di
vội vàng tự thú,” Đồng hồ báo thức không hư, là ta ấn tắt, ta nghĩ nói
ngươi ngày hôm qua đã khuya mới ngủ, cho nên……”
Con ngươi đen như thiêu đốt thình lình quét nàng liếc mắt một cái ――
Bạc Khả Di tự nhiên hô hấp không được, ách, có áp lực, hắn kia quắc
mắt làm cho người ta có áp lực, nếu nàng tiếp tục ở trong này, chờ một
chút nhất định sẽ chết chắc, nàng vẫn là nhanh chút trốn đi tốt hơn,
“Ngươi đi trước đánh răng rửa mặt, ta đi múc cháo cho ngươi ăn sáng…”
Vừa nói, nàng xoay người muốn đi ra phòng.
“Đợi chút ――” Hắn mở ra chăn đứng dậy xuống giường,” Trước giúp ta chuẩn bị quần áo.”
“Gì?” Nàng quay đầu lại, dùng khó hiểu ngu đần bộ dáng nhìn hắn.
“Không phải nói tốt lắm sao, về sau ta mọi việc lớn nhỏ trong lúc sống chung, ngươi đều tự mình giúp ta để ý.”
Bừng tỉnh, “Ta lập tức đi.” Vừa dợm bước lập tức lại quay đầu, “Đúng rồi, ngươi muốn mặc một bộ như thế nào?”
Hắn không ở nhà mấy ngày nay, nàng vụng trộm xem qua tủ quần áo, chậc
chậc, so với nữ nhân không hề kém cỏi, tủ quần áo của hắn thường làm
người ta có cảm giác tốt, ngay cả nàng khi hỏi câu này đều không thể là
đứa ngốc, nhất định phải kiếm cho hắn 1 bộ thật tốt.
“Tùy tiện, ngươi quyết định là tốt rồi.” Dứt