
Trong phòng ngủ thật thanh lịch, nữ chủ nhân lại chẳng thấy bóng dáng,
một mảnh lụa trắng nằm vương trên chiếc ghế vải nhung đỏ trông thật sang trọng.
Cô dâu sắp xuất giá của Bạc Gia chẳng thấy đâu, cả gia trang thật sự như có mây mù che phủ.
“Đứa con này thật là vô liêm sỉ! Nó có nghĩ tới hay không? Bao nhiêu
nữ nhân tha thiết ước mơ nhân duyên tốt như thế này? Lại khiến cả gia
đình lo chết được!” Là người đầu tiên nghe được tin tức Bạc Vĩnh Chính,
kích động, chỉ sợ không giữ được bình tĩnh là ngất xỉu luôn.
“Ông nói đứa nhỏ này là làm sao vậy, làm sao có thể hồ đồ như vậy?” Bạc
mẫu che mặt khóc rống, không thể tin được đứa con gái đầu của minh vốn
ôn thuận như thế mà lại cả gan bỏ trốn khỏi đám cưới.
Bạc Khả Di kinh sợ nói không ra lời, đầu óc ù ù, lại không thể dỗ dành được song thân……
Thiên, đây là thật vậy chăng? Nàng như thế nào cũng không dám tin
tưởng, tỷ tỷ của nàng vốn dĩ luôn nhu thuận, chưa bao giờ biết phản
nghịch vì sao tự nhiên lại bỏ trốn đám cưới mà ko để lại lời nào?
“Ông à, hiện tại làm sao bây giờ? Khả Vân không thấy, chúng ta làm như thế nào cho toàn vẹn đây?”
“……” Bạc Vĩnh Chính không nói gì để trả lời, bởi vì ông cũng hoang mang lo sợ.
“Ba, có nên báo với Thiệu gia hủy bỏ hôn lễ hôm nay?” Bạc Khả Di thật cẩn thận đề nghị.
“Không, không được, ta đầu tư dự án mới còn cần vào tài chính của
Thiệu gia lấy thừa bù thiếu, vạn nhất đám hỏi thất bại, tổn hại ko chỉ
là ân tình của hai nhà nhiều năm qua, nói không chừng còn phải bồi
thường gia nghiệp cho Bạc gia, làm sao có thể nói hủy bỏ liền hủy bỏ?”
Bạc Vĩnh Chính đời này cũng chỉ sinh được 2 song thai nữ nhi, như hoa như ngọc, mười phân vẹn mười ――
Con gái lớn Khả Vân từ nhỏ đã xinh đẹp, thông minh, vẫn trong nhà kiêu ngạo, mặc kệ đi chỗ nào, hắn đều đem hắn mang theo trên người, gặp
người liền khoe ra, hận không thể khắp thiên hạ mọi người biết hắn Bạc
Vĩnh Chính tuy rằng không con trai, nhưng có một đứa con gái nhiều tài
mạo như hòn ngọc quý trên tay.
Về phần lão nhị Khả Di…… Ai da,
không đề cập tới. Cầm kỳ thư họa mọi thứ đều tàm tạm, liền ngay cả ứng
đối cũng không được giỏi, từ nhỏ hắn liền đem nàng nhốt trong nhà, tốt
nghiệp trung học sau lại vội vàng đưa nàng ra ngoại quốc du học, trên
danh nghĩa là du học, trên thực tế là lưu đày, hắn dám nói, rất nhiều
thương giới bằng hữu căn bản không biết hắn còn có một đứa con gái khác.
Bất quá, tuy rằng nàng không như chị nhu thuận cùng tài giỏi, nhưng là dung mạo khẳng định cùng Khả Vân quá giống nhau, dù sao cũng là song
bào thai…… Song bào thai?! Nhất tưởng đến này, Bạc Vĩnh Chính trong đầu
đột nhiên hiện lên một cái lớn mật ý niệm trong đầu ――
Nếu tỷ muội đều giống nhau như đúc, sao không làm cho Khả Di thay thế Khả Vân xuất giá?
Dù sao đều là Bạc gia nữ nhi, tương lai cho dù sự việc đã bại lộ, từ
lâu gạo nấu thành cơm, thiệu người nhà trừ bỏ ngoan ngoãn nhận thức
trướng mua đan, cũng không thể nói cái gì, không phải sao?
Hắn không nói một câu nhìn Bạc Khả Di, một lần lâm vào tuyệt vọng ánh mắt, lại lần nữa dấy lên hy vọng……?
“Ba?” Bạc Khả Di bị ánh mắt của phụ thân nhìn chằm chằm liền cảm thấy bất an.
“Hôm nay hôn lễ này nhất định phải tiến hành mới được, nếu không ta Bạc Vĩnh Chính dù có mặt dày cũng không dám ra mặt.”
“Nhưng là không có cô dâu a!” Nàng tuy rằng không thông minh, nhưng còn nhận ra đến “có” cùng “không có”.
“Ai nói không có cô dâu? Con chính là tân nương ――”
“Con?” Bạc Khả Di vẻ mặt kinh ngạc, không tự giác lui về phía sau,
thẳng đến lưng để đến tường mặt mới dừng lại đến,” Không được!”
“Vì sao không được? Con với tỷ tỷ của con bộ dạng giống nhau như đúc,
trừ con ra còn có ai thích hợp hơn để giả trang Khả Vân?” Bạc Vĩnh Chính vẻ mặt dị thường nghiêm túc còn thật sự.
“Ba, không được, như
vậy là không thể thực hiện được, con làm sao có thể thay thế tỷ tỷ gả
cho tỉ phu? Nói sau, con đã sớm quyết định, chờ hôn lễ chấm dứt con sẽ y theo kế hoạch đã lập ra trước đó, gia nhập tổ chức quốc tế, đến các nơi trên thế giới để đi giúp trợ những em bé nghèo khổ, đó là giấc mộng của con, ko ai có thể cản lại!”
“Phi, giấc mộng?! Ngươi nghĩ rằng
ta bỏ một đống tiền đưa ngươi xuất ngoại du học, vì cho ngươi chạy tới
làm cái gì ngu xuẩn chí công sao? Ngươi mơ tưởng! Từ lúc ngươi trở về
ngày đó, ta cũng đã giữ lại hộ chiếu của ngươi rồi, không có sự cho phép của ta, ngươi đừng nghĩ tới việc bỏ đi.”
“Ba, người làm sao có thể làm như vậy!” Bạc Khả Di nhất thời cảm thấy sét đánh ngang tai,
hoàn toàn không thể tin được ba lại đối xử với nàng như vậy.
“Vì sao lại không thể? Ta tốt xấu gì cũng nuôi dưỡng ngươi nhiều năm như vậy.”
“Nhưng là ngươi cũng không thể muốn ta giả mạo tỷ tỷ xuất giá nha, đó
là lừa hôn! Lại nói, kết hôn là chuyện lớn cả đời , cũng không phải
ngoạn phẫn gia gia rượu, ta không thể tùy tiện gả cho một nam nhân mà ta không yêu!” Bạc Khả Di khổ sở đến độ sắp khóc.
“Chẳng lẽ ngươi muốn trơ mắt nhìn hôn lễ không thành, làm cho Bạc gia chúng ta phải đi
quét rác sao? Ngươi làm như vậy để hồi bá