pacman, rainbows, and roller s
Lau Súng Cướp Cò

Lau Súng Cướp Cò

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323014

Bình chọn: 9.00/10/301 lượt.

trong lòng anh từng đợt khó chịu, không khỏi nghiêng

đầu nhìn về phía người đàn ông bên cạnh này.

"Tôi không tin anh đối với cô ấy một chút tình cảm cũng không có."

Thi Dạ Triêu mang lấy một cây súng máy hạng nhẹ, ngón tay đè lại cò súng

không thả, nòng súng máy tỏa ra hơi nóng, che giấu tâm tình ở đáy mắt

chỗ sâu nào đó của anh, chỉ nhàn nhạt trả lại cậu ta năm chữ ngắn gọn:

"Những thứ này, không quan trọng."

Ace yên lặng, trong nháy mắt nói không ra lời.

Những thứ kia Cố Lạc cho là so với tính mạng còn quan trọng hơn, đối với Thi

Dạ Triêu mà nói lại hoàn toàn không bằng tính mạng của cô.

Trong

kính chiếu hậu ánh lửa càng ngày càng yếu, tiếng súng càng ngày càng xa, Cố Lạc cầm tay lái tay trái bởi vì dùng sức quá độ chảy ra nhiều máu

hơn, nhiễm đỏ băng gạc.

Một đường hướng phía bắc, không nên quay đầu lại.

Không nên quay đầu lại.

Cô ra lệnh mình kềm chế không nên tại lúc này có cảm xúc, nghe theo lời

Thi Dạ Triêu nói một đường lái xe chạy về hướng bắc, ở sông Ngõa Tích bỏ xe đi bộ, cũng cẩn thận một chút không có để lại bất cứ dấu vết gì.

Cố Lạc tìm được con thuyền nhỏ kia, ngoại hình đơn sơ, mục tiêu duy nhất để che giấu bản thân không bị bại lộ.

Thuyền nhỏ ở trên sông Ngõa Tích rộng rãi lướt qua cực nhanh, tạo nên vằn nước như gương sáng giống như ở trên mặt sông yên lặng xé mở một vết rách

thật dài.

Cố Lạc tay khống chế bánh lái, dùng mã tấu mở ra ở đáy

thuyền tìm được một túi bọc kín, bên trong ngoại trừ có những thứ anh

nói qua, mặt khác còn chuẩn bị quần áo sạch sẽ, tiền mặt, bao gồm hộ

chiếu các loại văn kiện cần thiết.

Mà ở dưới đáy túi, lại còn có

năm địa chỉ cùng năm cái chìa khóa nhà rải rác ở những quốc gia khác

nhau, nếu cô đi bất kỳ chỗ nào trong này, cũng sẽ không có người dễ dàng tìm được cô.

Bỗng chốc, Cố Lạc rốt cuộc cảm giác mình có thể càn rỡ khóc, nhưng đôi mắt lại bị gió thổi đến khô khốc chỉ còn lại đau đớn bén nhọn.

Cô chợt hiểu một chuyện:

Câu "Không nên quay đầu lại" kia, rõ ràng là Thi Dạ Triêu đang hướng cô cáo biệt.

—— tất nhiên, vĩnh biệt. Thời gian: Mười ba tháng trước.

Địa điểm: Nước M.

Nước M trên bầu trời rừng cây nhiệt đới phía bắc, một đoàn máy bay trực

thăng màu đen ở trong màn đêm quanh quẩn. Toàn bộ quân nhân ngồi ở bên

trong khoang thuyền, chờ đợi máy bay trực thăng đưa bọn họ đến địa điểm

chỉ định thi hành nhiệm vụ.

Liên tục bay trên không không lâu

lắm, máy bay trực thăng lơ lửng ở phía trên một mảnh đất trống nhỏ, phía dưới cỏ cây cành lá bị cánh quạt mang tới luồng gió khổng lồ ép cong

xuống. Hai cái dây thừng từ hai bên cửa khoang được bỏ xuống, bên trong

khoang thuyền đội viên theo dây thừng động tác lưu loát trượt lên lục.

Một đội viên rơi xuống đất đầu tiên, nhanh chóng lấy xuống cái móc khóa an

toàn chân sau tư thế quỳ gối cầm súng canh gác. So sánh với những người

cao lớn khác, người này thân hình ngược lại gầy rất nhiều, giấu ở bên

trong đồng phục tác chiến nguỵ trang thân hình nhỏ bé đơn độc giống như

không chịu được trang bị nặng nề trên người, có thể di động lại làm linh hoạt thành thạo, hai mắt sắc bén như đao nhìn chăm chú vào tất cả chung quanh gió thổi cỏ lay, toàn thân cũng lộ ra một cỗ mạnh mẽ nhiệt tình

làm cho người ta không dám nhìn thẳng.

Trừ bỏ anh em vào sinh ra

tử nhiều năm ở bên cạnh, cho dù ai cũng sẽ không tin tưởng ở nơi hỗn tạp này trong một đám đàng ông tinh tráng người này thật sự đúng là phụ nữ

không thể giả được, hơn nữa còn giữ danh hiệu Athena là thành viên nữ

duy nhất trong tiểu đội.

Đội viên phía sau sau khi hạ xuống nhanh chóng phụ trách nhận canh gác một hướng khác, ăn ý bao quanh trở thành

một hình tròn phòng hộ. Toàn bộ đội viên chạm đất, phi công lái máy bay

trực thăng lên cao thay đổi hướng đi rất nhanh biến mất ở trong màn đêm.

Xác nhận tình huống chung quanh không khác thường, Cố Lạc vung tay lên, các đội viên nhanh chóng tiến vào rừng nhiệt đới vắng vẻ nhất nước M.

Một đội người theo sợi dây hạ xuống rút lui chỉ trong thời gian một cái

nháy mắt, qua trong giây lát tất cả lại quay về yên tĩnh như lúc đầu.

Ngay khi lúc này đây phía sau rừng nhiệt đới rậm rạp bát ngát, một cứ điểm

bí ẩn – bọn họ tự xưng là căn cứ J, người ở đó cũng không biết giờ phút

này đang có một tiểu đội Dong Binh trang bị hoàn mỹ huấn luyện nghiêm

chỉnh lặng yên không tiếng động dưới sự che chở của đêm tối hướng tới

bọn họ từng bước tiến tới gần.

***

Thời điểm phát giác có người dùng cái chìa khóa mở cửa chính, người đàn ông ở bên trong phòng liền tỉnh.

Bình thường thời gian này thì sẽ không có người trở lại dùng hình với hắn,

người đàn ông chống lên nửa người nhìn chăm chú vào cửa sắt khép chặt

của hình phòng. Sau khi cửa sắt bị người từ bên ngoài mở ra, hắn nhìn

thấy lại là hai người binh lính mặc đồng phục tác chiến, trên mặt thoa

thuốc màu ngụy trang mang theo súng.

Thấy rõ tình hình bên trong

phòng, một người xoay người lưng quay về phía bọn họ giơ súng canh gác ở tại cửa ra vào, tên còn lại cất bước đi vào, từ đầu tới đuôi quan sát

người đàn ông này một phen, nhỏ giọng hỏ