
chuyện khác?”
Lục Chu Việt vừa nghe cô nói như vậy nhất thời cau mày nhìn về phía cô, hắn đối với việc cô một mình ở lại cái kia thành phố có Trần Thanh Sở mà
tỏ vẻ không vui.
Không phải hắn không tin tưởng lòng cô,hắn không yên lòng chính là tên Trần Thanh Sở kia.Theo quan sát của hắn,Trần
Thanh Sở đã không còn là thiếu niên rực rỡ ở trung học đệ nhị cấp ba năm trước,huống chi lần này hắn trở về một trong những mục đích chính là
muốn đoạt lại cô,hắn làm sao có thể yên tâm để cô một mình ở lại Ôn
Thành?
Mặc dù bọn họ sớm muộn phải về Ôn Thành,nhưng bên cạnh cô có hắn,hắn mới yên tâm.
Hứa Lưu Liễm đón nhận ánh mắt sắc bén của hắn vô tư nói,
“Có bạn học tổ tức họp mặt bạn cũ, em muốn tham gia!”
Cô biết hắn nhất định sẽ để ý,nhất định sẽ cho là cô muốn đi gặp Trần
Thanh Sở, nhưng trong lòng cô vô tư không lay động, bởi vì Trần Thanh Sở cũng không tham gia. Quả nhiên đã thấy hắn thay đổi sắc mặt,
“Hứa Lưu Liễm,em muốn gặp người kia phải không? Em vẫn nhớ mãi không quên hắn sao?”
Cô bình tĩnh giải thích,
“Vi Lương nói, mấy ngày đó hắn phải đi công tác nước ngoài, cho nên sẽ không tham gia họp mặt bạn cũ !”
Hắn tức giận hừ lạnh,
“Em thật cho hắn đi công tác nước ngoài không tham gia?”
Lục Chu Việt mới không tin Trần Thanh Sở sẽ buông tha cơ hội gặp mặt cô,
dựa theo phân tích của hắn,Trần Thanh Sở nhất định là cố ý tung tin nói
mình không tham gia, sau đó vẫn tham gia gặp cô .
“Ý anh là gì?”
Hứa Lưu Liễm cau mày hỏi ngược lại hắn, hắn lạnh lùng nói,
“Ý của anh hắn nhất định sẽ tham gia, bất quá là cố ý nói không tham gia để dụ em đi!”
Cô nhất thời giận giữ,
“Anh cho rằng mỗi người đều có suy nghĩ xấu xa như anh sao!”
Chính hắn suy nghĩ xấu xa thì thôi,còn đem suy nghĩ mình áp đặt lên người khác,Thanh Sở của cô không phải là người như vậy!
Cô che chở Trần Thanh Sở mà giễu cợt gièm pha hắn, thiếu chút nữa làm lục Chu Việt giận đến hộc máu,
“Hứa Lưu Liễm,anh ở trong lòng em xấu xa như vậy sao? Còn hắn trong lòng em luôn hoàn mỹ phải không?”
Hứa Lưu Liễm mím môi trầm mặc,cô không hiểu hai người đang êm đẹp tại sao
ầm ĩ thành như vậy.Cô cũng đã giải thích với hắn Trần Thanh Sở không đi
cho nên cô mới tham gia,hắn tại sao còn nói Trần Thanh Sở như vậy?
Cô trầm mặc để cho trong lòng hắn lạnh lẽo,lạnh lùng ném cho cô một câu nói liền xoay người phẩy tay áo bỏ đi,
“Dù sao anh không cho phép em đi!”
Hắn bá đạo ra lệnh càng khiến Hứa Lưu Liễm tức giận,hai người lại một lần
nữa tan rã trong không vui. Ngày thứ hai hắn bay đi những thành phố khác công tác, cho nên đến ngày hai người trở về cũng không nói chuyện,cùng
nhau ngồi ở trên máy bay trầm mặc không nói.
Lục Chu Việt nhìn
thoáng qua cô tựa đầu nơi khác không để ý hắn,hắn đưa tay nắm tay cô,lần này hắn không muốn thỏa hiệp với cô, bởi vì không cần nghĩ cũng biết
Trần Thanh Sở nhất định sẽ đi ,nhưng lại chịu không được chiến tranh
lạnh giữa hai người.
Nhiều … ngày sống
chung hắn xem như hiểu,bất kể cô sai hay hắn sai,cô gái này vĩnh viễn
không thể cúi đầu nhận sai với hắn,thậm chí đều do hắn lấy lòng cô
trước.
Có đôi khi cho dù hắn là người lấy lòng cô trước cũng
không nhất định được hoan nghênh,ví như lúc này hắn cầm tay cô đã bị cô
vùng ra,hắn thở dài lần nữa dùng sức cầm tay cô,
“Lưu Liễm,nếu không chúng ta đánh cuộc đi?”
Cô rốt cục chịu quay đầu lại nhìn trong mắt đều là dò hỏi,ánh mắt của hắn sáng quắc nhìn chăm chú vào cô trịnh trọng mở miệng,
“Anh đồng ý để em đi họp mặt bạn,nhưng nếu như lần này Trần Thanh Sở giống
anh nói đi đến đó,như vậy em phải đồng ý với anh sau này vĩnh viễn không rời khỏi anh! “
Có đôi khi hắn thử nghĩ ,bản thân so với Trần
Thanh Sở không khá hơn là bao,hắn không phải vì cô mà giở hết thủ đoạn
sao? Rõ ràng nhìn thấu Trần Thanh Sở nhất định sẽ đi,còn bảo cô hứa hẹn vĩnh viễn không rời đi. Nhưng hắn không có biện pháp,hắn sợ không chừng ngày nào đó cô sẽ rời khỏi hắn.
Hứa Lưu Liễm chăm chú nhìn
hắn,hi vọng từ tròng mắt thâm thúy có thể nhìn ra hắn rốt cuộc tính toán gì,nhưng cô cái gì cũng nhìn không ra,đấu với hồ ly này cô sợ chưa ra
chiêu đã thua.
Nhưng cô mặc dù kinh hoảng với hứa hẹn vĩnh viễn
không rời đi,nhưng cũng vừa tin tưởng Trần Thanh Sở sẽ không xấu xa như
hắn nói,cho nên vừa giận dỗi vừa đồng ý,
“Được!”
Lời nói
cứng rắn của cô vừa đi ra,liền thấy khóe miệng của hắn cong lên một độ
cong hài lòng và quỷ dị,trong lòng cô lộp bộp rơi xuống,trong lòng không khỏi dâng lên một tia hoảng hốt cùng bất an,cô vội vàng quay đầu đi chỗ khác che dấu tâm trạng của mình.
Hắn giơ tay lên xoay mặt cô lại nghiêng người dựa vào,khoảng cách giữa hai người rất gần,hơi thở nóng
rực của hắn phun tại hai bên cánh mũi, mắt thấy môi của hắn sẽ hôn lên
cô,
“Lưu Liễm,tối nay theo anh về nhà được không?”
Cô lập tức giống như một thú con giương răng nanh,trên khuôn mặt toàn phòng bị cùng địch ý,
“Thôi đi Lục lão sư,em không muốn bố em ấm ức,cũng đừng khiến cho Lục gia hiển hách của các người náo loạn !”
Cô nếu đi theo hắn trở về nhà hắn,Lục Phương Đình không điên mới là
lạ,đương nhiên tiế