Teya Salat
Lão Bản, Em Sai Rồi

Lão Bản, Em Sai Rồi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323430

Bình chọn: 7.5.00/10/343 lượt.

i nhầm cửa đi.

“Anh…anh là vào bằng cách nào!” Chân Nam Nhân tay run run, chỉ vào Từ Tri Lễ vẻ mặt hoảng sợ.

“Lần trước em đột nhiên ngã bệnh sau, anh sợ em ngày nào đó lại bị

bệnh ở nhà chết cũng không có người biết rõ, nhưng là em lại không cho

phép gọi mở khóa vương, nên anh liền cầm lấy chìa khóa thuận đánh thêm.”

Từ Tri Lễ không có chút nào cảm giác đánh chìa khoá của phòng ốc người khác là một việc chuyện rất nghiêm trọng.

“Anh…..mau lấy chìa khóa trả cho tôi!”

“ok” Từ Tri Lễ thế nhưng rất sảng khoái liền chuyển chìa khóa cho

Chân Nam Nhân, Từ Tri Lễ sảng khoái như vậy làm hại Chân Nam Nhân không

có thói quen, cầm lấy chìa từ tay Từ Tri Lễ, Chân Nam Nhân trong nội tâm một hồi thấp thỏm.

“Anh, còn gì nữa không?”

“Hử? Amh liền làmg mười chiếc, nếu em mất anh có thể cho mượn.”

Được rồi… nàng cũng biết Từ Tri Lễ ở đâu mà đơn giản như vậy được.

“Toàn bộ trả cho tôi! Nếu là anh dám cầm cái chìa khóa nào len lén tiến vào nhà, tôi liền báo cảnh sát!”

“Tiến vào nhà bạn gái mình cũng coi như phạm pháp sao, anh cũng không ngại đi cục cảnh sát ngồi chồm hổm vài ngày.” Từ Tri Lễ xoay người lại

đi vào trong phòng bếp cầm hai bộ bát đũa đi ra, thuận tiện cởi xuống

tạp dề.

“Ai là bạn gái của anh! Chúng ta đã chia tay tay! Đã sớm chia tay !”

Chân Nam Nhân hét lên, không biết tại sao chỉ cần vừa gặp phải Từ Tri

Lễ, nàng lại thế này.

“Anh có đồng ý sao?” Từ Tri Lễ bình thản nhìn nàng.

“Mau ngồi xuống ăn cơm đi ” Từ Tri Lễ xới cơm.

“Anh…” Từ Tri Lễ bộ dáng kia thật sự đem nàng tức đến hộc máu, cái

gì gọi là hắn đồng ý ? Chẳng lẽ hắn không đồng ý chính mình liền cả đời

không có thể tách ra khỏi hắn sao? Đây coi như là logic gì! Mark cũng

không có nói như vậy! Bất quá xem một chút 3 món trên bàn Chân Nam Nhân

thật sự là cảm giác được mình có chút đói bụng, mặc dù rất không muốn

nhưng là Chân Nam Nhân vẫn rất mất mặt ngồi xuống, có chút lúng túng cầm lấy bát đũa, gắp một khối gà xé phay, ừ ~ cũng không tệ lắm… không nghĩ tới Từ Tri Lễ thế nhưng cũng sẽ nấu ăn .

Không ý thức, Chân Nam Nhân cũng buông xuống một chút phòng bị, muốn ăn hết thảy, hu hu ~ nàng thật mất mặt!

“Về chuyện Tô Uyển, anh muốn nói với em là thực xin lỗi, hiện tại anh cùng cô ấy thật sự một chút quan hệ cũng không có, chúng ta…” Chân Nam

Nhân không nghĩ tới cái tên đã lâu kia không có nghe được sẽ như vậy đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn là miệng Từ Tri Lễ chủ động nhắc tới,

không đợi Từ Tri Lễ nói xong, Chân Nam Nhân đột nhiên nặng nề buông

xuống chén, cắt đứt lời Từ Tri Lễ nói.

“Nếu là anh muốn nói với tôi để cho chúng ta trở lại như trước kia

thì thôi đi. ” Chân Nam Nhân nghiêng mặt đi, không muốn nhìn thấy Từ Tri Lễ vẻ mặt gì

“Chuyện Tô Uyển tôi tuyệt không muốn nghe, anh cùng nàng ta có gì gì cũng không cần cùng với tôi nói, tôi hiện tại rất tốt, anh với Tô Uyển

song túc song phi đừng tới trông nom chuyện của tôi, Không có ai có vẻ

vĩ đại…. anh cũng không phải là chúa cứu thế, tôi chính là một dân chúng bình thường muốn sống qua cuộc sống của mình vậy được rồi, ngựa khôn

không ăn lại cỏ, anh nếu như thực cảm thấy thực xin lỗi thì liền cách

tôi ra xa một chút… càng xa càng tốt, đời này tôi cũng không muốn tại

gặp lại anh.”

Chân Nam Nhân bị Từ Tri Lễ nháo như vậy, một chút muốn ăn cũng không

có nhìn xem món ăn trên bàn liền buồn nôn, đứng dậy trực tiếp trở lại

phòng ngủ, đem cửa phòng khóa lại, trực tiếp đem mình chui vào trong

chăn, cưỡng chế chính mình ngủ.

“Chân Nam Nhân, muốn anh buông tha cho em chết cũng không thể.” Từ

Tri Lễ đứng ở cửa phòng ngủ nói, cũng không trông nom Chân Nam Nhân có

nghe hay không, xoay người đem thức ăn trên bàn thu thập một chút, đi ra khỏi nhà Chân Nam Nhân.

“Làm sao vậy?” Nhìn xem Chân Nam Nhân sắc mặt càng ngày càng kém hơn, Wiltshire rất quan tâm hỏi.

“Không có việc gì ” Chân Nam Nhân mệt mỏi vuốt vuốt thái dương của mình tiếp tục làm việc.

Nhìn Chân Nam Nhân cậy mạnh, Wiltshire muốn khuyên nàng nghỉ ngơi một chút, muốn cho nghỉ thêm hai ngày nhưng là.. hay thôi…. Chân Nam Nhân

sẽ không tiếp nhận hảo ý của hắn .

Wiltshire trở lại trong phòng làm việc của mình, mở ra một cái Game

Online, đăng nhập vào trò chơi này, thoáng cái một cái tên quen thuộc

hiện ra trên màn hình máy tính

【 giang hồ vô song 】 ( nếu là mọi người quên có thể trở về đến chương 35 xem một chút ), một cái bạch y kiếm hiệp ở trước mắt hắn, mở ra ô

phối ngẫu nhìn xem cái tên đã đã lâu không có sáng, trong lòng ảm đạm

không hiểu.

Ba năm trước đây, sự nghiệp của hắn mới vừa vặn khởi bước tại Trung

Quốc, mặc dù ở nước ngoài hắn đã là có chút danh tiếng thương nhân rồi

nhưng ở Trung Quốc thì hoàn cảnh xã hội không đồng dạng như vậy, sự

nghiệp của hắn phát triển gặp một chút trở ngại, vì vậy hắn chỉ có thể

đem công ty ở nước ngoài giao cho Phó tổng thay mình quản lý, chính mình liền đi tới Trung Quốc vì hiểu rõ ý tưởng của người trẻ tuổi Trung Quốc điều cần thiết chính là đi tìm hiểu điều tra bên ngoài, vài người bạn

đề cử hắn chơi một trò Game Online nghe nói nhiều người trẻ tuổi chơi,

vì v