Lãnh Cung Hoàng Hậu

Lãnh Cung Hoàng Hậu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328760

Bình chọn: 9.5.00/10/876 lượt.

có muốn tìm người giải độc cũng không được!” Thanh âm của ánh mang theo vẻ tuyệt vọng.

Lâu Nhạc Khanh cười to, nói, “Người tốt không dài mạng, tai họa một ngàn năm! Ít nhất mà nói thì ngươi cũng phải sống đến trăm năm! Muốn chết thì cũng phải có sự đồng ý của Diêm vương thì mới được!”

Đường Vấn Hiên nghe vậy cười khẽ, “Nhạc Hhanh, ngươi biết rõ mà, kỳ thật, ta đã sớm nhìn thấu rồi! Bây giờ chỉ là đang kéo dài thời gian mà thôi!”

Lâu Nhạc Khanh cười nói, “Không nhắc tới những chuyện vô dụng đó nữa! Thu Vũ! Cầm dược chẩm (***) ra!”

Ta nghe vậy, mở hòm thuốc ra, lấy tiểu dược chẩm màu xanh đưa cho hắn, hắn dùng tiểu dược chẩm đâm nhẹ vào dưới cổ tay Đường Vấn Hiên, thiết trụ mạc của hắn, híp mắt rồi lại lắc đầu ảo não. Một hồi lâu sau mới nói với Đường Vấn Hiên, “Gần đây ngươi có thấy khó chịu ở ngực không?”

Đường Vấn Hiên gật nhẹ đầu, “Vẫn có cảm giác này! Hơn nữa còn muốn ăn quả mai! Ta đi Tuyên thành cũng là để ăn quả mai! Vốn tưởng rằng sau chuyến đi đó sẽ không còn trở về được, không ngờ lại gặp được Diệp Dược Nô! A! Thật tốt!” Hắn nở 1 nụ cười

Lâu Nhạc Khanh nghiêm trang nhìn hắn, hai tay ôm quyền cúi đầu nói, “Chúc mừng nhị hoàng tử đã có tin vui!”

Đường Vấn Hiên ngẩn người, “Có chuyển biến tốt rồi? Ta chỉ là tình cờ!”

Bên môi hắn phiếm ý cười, nói nhỏ, “Nhất định là người đã hoài nam thai (****)!” Dứt lời, liền nhảy ra sau nửa thước!

Nghe bên này, ta không nhịn được nữa, cười ra tiếng!

Đường Vấn Hiên bất đắc dĩ thở dài, như là bị áp lực gì đó, một hồi lâu sau mới nói, “Nhạc Khanh, cung nữ mới à?”

Lâu Nhạc Khanh cười ha ha nói, “Đệ tử vừa mới được thiu nhận! Ta còn đang lo lắng xem nên dạy nàng y thuật hay độc thuật đây!” Vừa dứt lời, hắn nghiêm túc nói, “Nhị hoàng tử điện hạ, ngươi vừa mới nói cái gì? ” Hắn căng tai ra, ngồi bên mép giường, hướng đầu về phía Đường Vấn Hiên quan sát!

Đường Vấn Hiên nói nhỏ, “Không có! Rõ ràng cái gì cũng không có!” Hắn đẩy Lâu Nhạc Khanh ra. Nhưng có thế nào cũng không đẩy được.

Ta nói nhỏ, “Rõ ràng là có! Nếu Thu Vũ đoán không sai thì Nhị điện hạ muốn nói là mình không uống thuốc mà tại sao bệnh tình lại có chuyển biến tốt như vậy. Đúng không?”

Lâu Nhạc Kanh cả kinh nhảy dựng lên, nói với ta, “Sao ngươi biết hắn thường xuyên không uống thuốc? Ta sống đến bây giờ rồi mà chưa từng thấy người bệnh nào bất hợp tác, 1 lòng muốn chết như vậy! Chỉ là khổ nỗi không có chứng cớ!”

Đường Vấn Hiên nói, “Đừng nói bậy! Sao ta có thể không uống thuốc chứ!”

Lâu Nhạc Khanh buông tay hắn ra, nói với ta, “Ngươi xem! Đúng là không tìm được chứng cớ! Lúc này chẳng có biện pháp gì đối phó với hắn!”

Ta cười khẽ, “Kỳ thật, muốn tìm chứng cớ cũng không khó. Chỉ là, nếu ta tìm được chứng cớ, thì xin mời nhị hoàng tử điện hạ hạ chỉ để Diệp Dược Nô cấp đơn thuốc cho ngài, thế nào?” Nếu hắn chết đi thì khi ta làm trò sẽ không có kẻ xướng!

Đường Vấn Hiên nhìn ta, một hồi lâu sau mới nói, “Được!”

Hắn vừa dứt lời, ta liền mở cửa sổ, chỉ vào gốc cây mai bên ngoài, nói, “Nếu ta đoán không sai thì toàn bộ thuốc đã được tưới cho gốc mai này rồi, mặc dù lấy đất che đi nhưng vẫn không giấu được mùi thơm của thuốc! Ở nơi đây, tại tiền điện, mới có thể không có không người nào nhưng vẫn đốt hai lò hương! Ta nói có đúng hay không? Nhị hoàng tử điện hạ?”

Hắn vô lực cười, Lâu Nhạc Khanh thì không thể chờ đợi được nữa, nhảy ra ngoài kiểm tra gốc mai, một hồi lâu, hắn hét lớn, “Đúng là có mùi thơm của thuốc! Đường Vấn Hiên! Bị ta bắt được, ngươi có cái gì để nói nữa không?!”

Hắn lãnh đạm cười, “Nhạc Khanh, mỗi ngày đều uống thuốc, thật sự rất khổ!”

Lâu Nhạc Khanh cười ôn nhu với hắn, “Ngại khổ? Thu Vũ! Sau này ngày ngày ngươi đều phải tự mình đưa thuốc cho Nhị điện hạ! Chính mắt mình nhìn hắn uống xong đi mới có thể trở về! Nhớ kỹ, nhất định phải thực hiện gắt gao vào!”

Ta nhìn hắn một hồi lâu, nói nhỏ, “Tuân mệnh!”

Chú thích

(*) Cỗ dược: mùi thuốc

(**) Thế ngoại đào nguyên: kiểu như chốn thiên bồng thiên cảnh

(***) Dược chẩm: kim châm thuốc

(****) Hoài nam thai: mang thai con trai

Như vậy thì tốt, ít nhất mà nói, không cần ta ra tay, Đường Vấn Hiên cũng có thể sống sót! Ít nhất mà nói, ta chỉ cần giám sát hắn uống thuốc, mọi thứ còn lại không phải là chuyện của ta! Nói cách khác, dựa theo tình trạng sức khoẻ gần đây của hắn thì trong vòng 3 ngày nếu ta không ra tay thì hắn sẽ chết! Mà nếu ta ra tay thì chẳng khác nào là thông báo cho Đường Vấn Thiên biết rằng Diệp Dược Nô đã tiến cung rồi!

Trong hoàng cung, đâu đâu cũng có người thông minh, các nữ tử dùng hết tâm cơ đều là vì tranh sủng! Nếu thì thành công thì có thể 1 bước lên mây. Ngay đến cả nô tỳ đi theo bên cạnh cũng rất có nét! Từ xưa đến nay mỗi năm hoàng đế sẽ thả đi 1 phi tử để giải toả bớt âm khí [cái nỳ ta chém à nhá, nhưng mờ vữn đúng ý ^^, yên tâm'>, nhưng Hoàng quốc hoàng đế mặc dù đã gần 50 nhưng vẫn tuyển tú cung từ khắp nơi trên hoàng quốc vào mỗi 3 năm

Phi tần trong hậu cung tuy nhiều nhưng hoàng hậu thì chỉ có 1! Hoàng quốc hoàng đế có 15 hoàng tử, 2 công chúa, tổng cộng là 17 người, trừ Đường Vấn Thiên, Đường


Lamborghini Huracán LP 610-4 t