Lãnh Cung Hoàng Hậu

Lãnh Cung Hoàng Hậu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326922

Bình chọn: 9.00/10/692 lượt.

, mà Đường Đình Hiên, vốn là một hoa hoa công tử (*) chính cống, vừa lúc nãy ta tắm rửa ở ôn tuyền, nếu là hắn thì làm sao mà thoát khỏi. Đường Vấn Thiên lại càng không có khả năng! Như vậy, còn lại chỉ có ngươi thôi. Quốc sư đại nhân!”

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, có đánh chết ta cũng không tin nam nhân này là Hoàng quốc quốc sư, địa vị còn cao hơn cả hoàng đế! Nam nhân như thiên thần ấy! Nam nhân như thiên thần ấy, vốn không đam mê nữ sắc, cho nên, nhìn thấy ta thay quần áo, hắn tất nhiên là nhắm mắt không xem!

Bên môi hắn chậm rãi nở nụ cười.”Nghĩ một biện pháp, giúp ta đào tẩu!” Hắn thản nhiên hạ lệnh.

Ta cổ quái nhìn hắn, nói, “Ta không cảm thấy ngươi muốn đào tẩu!”

Hắn ngẩn người. Bình tĩnh nhìn chằm chằm vào mắt ta, đột nhiên buồn bực đứng lên, lớn tiếng nói, “Nàng đang nói cái gì! Nếu ta không đào tẩu, ngày mai bọn họ sẽ tìm giết

Ta dùng vỏ kiếm của hắn chọc chọc vào đám lửa, nói, “Bây giờ không có ai, ngươi có thể tháo mặt nạ ra! Đường Vấn Thiên biết ngươi là quốc sư, chỉ là không biết tại sao lại muốn giết ngươi! Bất quá, nếu là hắn muốn giết ta sẽ không cho hắn giết! Ngươi trên mặt đang là “cái lồng che mặt khối” [ý là anh giai nỳ đang dịch dung'>, hắn đương nhiên có thể tương kế tựu kế, quy chó ngươi 1 trọng tội nào đó rồi xử chém, nếu ngươi khôi phục được quốc sư thân phận, hắn sẽ không còn có thể giết ngươi, đúng không?” Tên tử thần ấy, cho dù hắn vốn là Hoàng quốc quốc chủ, cũng không thể ngang ngược là trai quốc pháp!

Hắn ngẩn người. Vẻ kinh hỉ tràn ngập trong đôi mắt của hắn. Chĩa kiếm vào ta, nói, “Đích thật là một phương pháp tốt, nhưng ta không thể bị nàng bán đứng 1 lần nữa. Cho nên, xin lỗi rồi!” Dứt lời, cầm kiếm, nhằm thẳng về phía ta, đâm tới!

Chú thích:

- (*) Hoa hoa công tử: chỉ người đàn ông trăng hoa

Ta theo tiềm thức giơ vỏ kiếm đang cầm trên tay lên đỡ, cũng không biết hắn là cố ý hay là hạ thủ lưu tình, chỉ nghe “đang” một tiếng, hoa lửa bắn ra bốn phía! Thanh kiếm trong tay của hắn quả thật là cứng! Giơ vỏ kiếm lên nhìn, với chất liệu của thanh kiếm liệu hôm nay mạng ta có còn lưu lại? Chỉ là a! Tên quốc sư này, dùng toàn đồ tốt, vỏ kiếm trong tay ta, dĩ nhiên là từ hoàng kim (vàng) chế thành!

Bên ngoài vò kiếm là 1 lớp sơn mỏng màu đen, tầng trong bởi vì va chạm với thanh kiếm của hắn đã lộ ra sắc vàng bên trong! Mà thanh kiếm trong tay hắn, lại vốn là kim kiếm (kiếm vàng)! Cho nên, khi 2 thứ này chạm, tự nhiên sẽ không phân cao thấp

Vết thương vì bị chấn động mạnh mà nứt ra, chảy ra một chút máu. Cánh tay cũng vì thế mà tê dại.

Hắn thấy vỏ kiếm lộ ra sắc vàng, thất kinh. Kêu lên, “Thánh kiếm!” Thanh âm tràn đầy lo lắng

Hắn cư nhiên lại khẩn trương vì 1 cái vỏ kiếm! Cái vỏ kiếm này, tất nhiên là chứa 1 bí mật mà không ai có thể biết! Nếu không phải vừa nãy ta dùng vỏ kiếm này để đỡ 1 đường kiếm của hắn, chứng kiến khoé môi của hắn có chút nhếch lên rồi hạ xuống, ta cũng sẽ không 1 lần nữa lại lấy vỏ kiếm này để đối phó với hắn!

Ta vuốt nhẹ vỏ kiếm, cười với hắn, “Nguyên lai! Không biết tung tích thành kiếm ở đâu mà bây giờ thánh kiếm hoàng kim lại nằm trong tay ta, làm sao bây giờ? Ta lại muốn đem bỏ vào lửa thử xem, có phải thật sự là vàng không sợ lửa không!” Đem vàng đốt thành một khối, để xem ngươi còn có bí mật gì!

Khoé môi hắn co quắp, sắc mặt xanh mét.”Nguyên lai nàng đốt lửa trong phòng chứa quần áo này là vì có ý định muốn thiêu rụi thanh kiếm của ta!” Mà hắn, lại còn giúp ta thiêu!

Tay của ta chỉ đối với hắn nhẹ lắc lắc, an ủi nói, “Không nên nghĩ về ta xấu xa như vậy! Ta cũng chỉ là vừa mới làm mà thôi! Đốt hết chỗ quần áo ở dây, ít nhất mà nói, Tuyên Tuyết Tán, ngày mai sẽ không thể quay về phong! Lấy được vỏ kiếm của ngươi, cũng là do vận khí tốt mà thôi!”

Ta đương nhiên sẽ không ngu mà nói ra, rất muốn nhìn kim kiếm của hắn không lúc không có vỏ kiếm. Kim kiếm vừa rút ra, bộc lộ tài năng, thân phận quốc sư e rằng không thể giấu diếm được nữa rồi

Sắc mặt hắn xanh mét, cắn răng nói, “Đó là thánh kiếm! Không phải vỏ kiếm!” Thanh âm hắn tràn đầy áp lực, lộ sự bất đắc dĩ nồng đậm.

Hắn là đáng bất đắc dĩ! Trên đời này, chỉ có Đường Vấn Thiên thắng được ta, hắn, nếu có thể thắng được ta, có nghĩa là có thể thắng được Đường Vấn Thiên, như vậy, hắn không cần phải lén lút trốn đến Tuyên thành như vậy!

“Xem ra, cũng có thể uống vài lần hoa rượu. Không tồi!” Ta buồn cười nói.

Cả người hắn bắt đầu phát run, tức giận đến mức thiếu chút nữa là không nói ra lời!”Nàng cũng biết, vũ nhục thánh kiếm, là tội chém đầu!”

Ta ngạo mạn chậm rãi ném thêm quần áo vào đống lửa, nói nhỏ, “Đối với ngươi mà nói, đây là thánh kiếm, đối với ta mà nói, nó với vàng thì chẳng khác gì nhau! Ta cũng không có lòng tham, ta chỉ muốn ngươi đáp ứng ta một cái điều kiện là được rồi!”

Hắn bị ta đảo ngược tình thế, nói không ra lời! Một hồi lâu mới nói, “Nàng có biết hay không! Phụ nữ rất thông minh, sẽ là 1 bông hoa có khí chất, nếu bộc lộ tài năng quá mức, sẽ đưa tới họa sát thân!” Ở thế giới này, muốn tự bảo vệ mình, đầu tiên không được biết nhiều! Tiếp theo đó là không t


Insane