XtGem Forum catalog
Lãnh Cung Hoàng Hậu

Lãnh Cung Hoàng Hậu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210864

Bình chọn: 8.5.00/10/1086 lượt.

ộc máu? Từ nay về sau, ít nhất 1 lần khi ta tới, ngươi đừng hộc máu nữa, có được hay không?” Hắn nửa bất đắc dĩ nói.

Ta cúi đầu nói nhỏ, “Nô phi tuân mệnh!” Nhưng khoé mắt mắt lại nhìn vào trước ngực hắn, nơi đó đang giữ món đồ của ta

Hắn thấy ánh mắt của ta, liền cho tay vào ngực áo tìm kiếm.”Thứ này, ta tạm thời giữ lấy! Ngươi đừng có bát nháo!” Dứt lời, liền lấy thêm 1 cái áo choàng màu đỏ của ta, một tay còn lại ôm lấy thắt lưng ta, khinh thân bay qua cửa sổ.

Ta không lên tiếng, tuỳ ý để hắn ôm. Trong bóng tối, không nhìn thấy rõ những đường nét trên gương mặt hắn, vòng tay của hắn rất ấm áp. Nam nhân này, rõ ràng vốn là 1 người lãnh băng vô tình, tại sao vồng ngực lại ấm áp như vậy? Hướng hắn đi đến là hướng tay! Hắn muốn dẫn ta đến Long Dược cung sao?

Hả! Đúng rồi! Bên trong Long Dược cung có ôn tuyền! Như vậy thì gương mặt đầy “màu sắc” của hắn sẽ được rửa sạch rồi! Tên nam nhân này thật thông minh!

Vốn đang muốn tính kế để trong 3 ngày hắn không dám ló mặt ra, xem ra, này kế hoạch này đã không ổn. Thất bại rồi!

Vậy hắn còn ôm ta theo làm gì? Ta thầm nghĩ. Gió mát quất vào mặt, lòng ta âm thầm giật mình, sẽ không muốn ném ta vào trong nước nữa chứ! Lần trước bị hắn làm vậy 1 lần, tuy là phần lớn đều là giả bệnh nhưng đích thật là cũng đã ngã bệnh trong 1 thời gian! Mà cũng nhờ căn bệnh này làm cho ta nảy sinh ý tưởng hộc máu! Vì vậy, lần này phải thật chú ý!

Chỉ là bây giờ lại đi đến đây tiếp? Ta âm thầm cau mày!

Đang nghĩ đến đó thì hắn khinh thân, 2 người bọn ta tiến vào trong Long Dược cung!

Kỳ quái quái là trong cung không có lấy 1 bóng người! Ta nhớ kỹ lần trước ta đến đây với hắn thì nơi này cũng không có ái! Đang suy nghĩ miên man thì nghe “ầm” 1 tiếng. Hắn đã ôm ta nhảy vào trong nước!

Thật đúng là 1 người kỳ quái! Chỉ là tắm ôn tuyền thôi mà sao cũng lôi ta đến? Ta lắc lắc đầu. Hắn không phải còn nhiều phi tử sao? Tùy tiện một vơ 1 cái là liền có rồi, đem ta đến đây để đấu võ mồm với hắn sao? Hay là để ta giễu cợt gương mặt “xinh đẹp” của hắn? Đang nghĩ đến đó thì đã thấy hắn hụp mặt vào trong nước ôn tuyền!

Mặc dù không nói, nhưng hẳn là hắn rất khó chịu với gương mặt như vậy! Ta thầm nghĩ. Bàn tay to đặt bên hông ta bỗng dùng sức, ta không cẩn thận, bị hắn kéo xuống! Quả nhiên là oán quỷ quấn thân!

Bởi vì trong thời gian này thường hay hộc máu, cho nên hô hấp có phần khó khăn hơn người bình thường, bị hắn làm như vậy, nước cứ không ngừng tràn vào khoang miệng ta! Ngực khó chịu đến mức muốn nổ tung! Tay chân không ngừng vùng vẫy. A! Tuyên Tuyết Tán! Có phải thật sự là ta sẽ chết như thế nào không? Có phải thật sự không còn được nhìn thấy ngươi nữa không? Ta không cam lòng!

Hắn như là đã thấy đủ rồi, một tay nhấc ta lên, ta khép hờ mắt, một hồi lâu sau mới nôn toàn bộ lượng nước trong bụng ra! Lượng nước mang theo ngụm máu cơ hồ nhiễm đỏ y phục xanh biếc mà ta đang mặc trên người!

Hắn nhẹ vỗ về mặt của ta , “Sẽ không chết đi như vậy chứ! Chỉ là chút hành hạ, Thật sự là không thú vị!” Dứt lời, liền buông tay ra. Ta không cẩn thận, liền lại rơi xuống vào trong nước

Ghê tởm! Nếu sớm biết như thế thì hôm nay đã không uống thuốc rồi! Khiến cho cả người suy yếu, không còn chút khí lức!

Hắn thấy ta rơi xuống, không thể làm gì khác hơn là vươn tay ra đỡ lấy ta, đi lên khỏi mặt nước. Ta vô lực gục lên vai hắn mà nôn, nôn ra nước máu. Ôn tuyền này đủ ấm, đủ nóng! Người bình thường khi chịu độ nóng này cũng phải nôn máu! Càng huống chi là ta!

“Lại hộc máu rồi sao?” Hắn bất đắc dĩ nói. Thán 1 hơi thật dài. Một tay lấy ta dìu ta ngồi lên tảng đá bên cạnh ôn tuyền.

“Xin lỗi Hoàng thượng, sức khoẻ cả Nô phi không tốt, không tắm được trong ôn tuyền!” Ta cười suy yếu. Bên môi tràn ra một ngụm máu. Xem ra, lần này trở về lại phải uống thuốc bổ máu rồi!

Hắn không lên tiếng, bình tĩnh nhìn ta, một hồi lâu sau mới nói, “Khoác áo choàng vào! Đừng để lại bị cảm lạnh!”

Áo choàng này hắn đem đến vì ta sao? Thật không biết có nên cảm ơn hắn hay là tức giận hắn!”Bây giờ trong cung đang có tang, hay là thôi! Thân thể của Nô phi mặc dù suy nhược nhưng còn có thể chịu đựng được! Hoàng thượng, sao Nô phi có thể làm trái luật mà mặc đồ đỏ đây?”

Hắn không nói, khinh thân ngoài, chiếc áo choàng liền được phủ xuống người ta! Áo choàng đỏ tươi làm cho người ta mê muội! A! Đây vốn là màu sắc mà ta yêu thích nhất! Ta không nhịn được kéo chặt áo choàng.

Hắn không lên tiếng, liền tự nhảy vào trong nước.

Hắn vốn là không hi vọng ta sẽ chết sớm như vậy nên mới mang áo choàng đến cho ta! Ta thầm nghĩ, người ngợm ẩm ướt rất khó chịu. Cau mày không nói.

2 người chúng ta không ai nói lời nào. Hắn toàn tâm toàn ý muốn rửa đi vết mực trên mặt, mà mỗi khi ở bên cạnh hắn là ta không muốn nói chuyện!

Rõ ràng là 1 nam nhân tuấn mĩ như vậy, tại sao ở trong mắt ta lại là 1 người mà ta không sao ưa được?

Hắn yên lặng rửa đi vết bẩn trên mặt, một hồi lâu sau mới đi ra khỏi mặt nước, chìa gương mặt đến trước mắt ta, “Thế nào? Có còn bẩn không?”

Tẩy rửa như vậy thì đương nhiên không hết! Ta bình tĩnh nhìn vào đôi mắt hắn,