XtGem Forum catalog
Làn Váy Lay Động

Làn Váy Lay Động

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322475

Bình chọn: 10.00/10/247 lượt.

òng thư tình sướt mướt, thậm chí còn dùng một trái tim màu đỏ dán ngay chính giữa. Phong thư này cầm lên liền muốn nhảy mũi hắt xì, hình như là dùng không ít nước hoa xịt vào thì phải. Loại thư hồng hồng thơm muốn nhảy mũi này hẳn không phải là thư đe dọa hay là thư khiêu chiến rồi-------

Lăng Lung nháy mắt sắc mặt trắng bệch, tay nhỏ bé cầm lá thư chỉ cảm thấy nó còn nặng hơn tảng đá.

“Tôi----tôi----tôi--” Lăng Lung mồ hôi chảy như mưa cố gắng muốn giải thích, “Ách, thật cảm ơn hảo ý của tỷ, nhưng mà----nhưng mà--- tôi, tôi, tôi thích con trai-----” Cô được ưu ái cảm thấy kinh sợ, không biết nên làm thế nào cho phải, âm thanh càng lúc càng nhỏ.

“Mày nghĩ cái quái gì vậy?” dương tiểu béo trừng mắt liếc Lăng Lung một cái, mặt béo tròn không thấy được nữa ý cười, vẫn lạnh lùng làm cho người ta hoảng sợ.

“Hả?” Chả lẽ không phải nhưng mình nghĩ sao?

“Tao muốn mày đem cái lá thư này chuyển cho Trương Kiệt Nhất!” Khẩu khí vẫn là lạnh lùng cứng rắng nhưng trên màu da ngăm đen kia lặng lẽ hiện ra một chút màu đỏ sậm.

Chân tướng rõ ràng Lăng Lung mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, thật vất vả mới bỏ được tảng đá trong lòng ra. Hô, thì ra cái lá thư tình này không phải viết cho mình.

Tuy nói là không có hứng thú với những nhân vật phong vân trong trường nhưng nhập học hơn ba tháng nay, nghe đồng học tám hoài nên nhắc tới cái tên này cô cũng còn có chút ấn tượng.

Nhớ mang máng hình như là Tiểu Phương cũng từng đề cập qua, Trương Kiệt Nhất là đội trưởng đội bóng rổ, người cao lại soái, kĩ thuật chơi bóng số 1, lúc ở trên sân bóng mị lực tung bay bốn phía làm người ta vô lực chống đỡ-----

A, thì ra đội trưởng bóng rỗ anh tuấn mới là thần tượng của đại tỷ tỷ này nha!

“Tỷ nói là đội trưởng đội bóng rổ hả?” Lăng Lung cầm phong thư trong tay vẻ mặt khó xử lại lâm vào một cái thế phức tạp khác, “Tôi----tôi---cái đó--”

“Có vấn đề gì sao?”

“Tôi, tôi----còn không có biết hắn là ai hết---”

“Cho nên mới nói là [chuyển'> giao đó!” m thanh Dương Tiểu béo có chút áp lực hiển nhiên đang nhẫn nại trước sự trì độn của Lăng Lung, “Anh trai mày không phải cùng lớp với anh ấy sao?”

Lăng Lung gật đầu, bắt đầu có chút hiểu được.

“Ý của tỷ là muốn anh tôi đem thư giao cho Trương Kiệt Nhất?”

“Đúng vậy!”

Đáp án khẳng định như thế làm cho tròng mắt của Lăng Lung thiếu chút nữa lộp bộp rớt xuống đất.

Thật không nghĩ tới vị đại tỷ tỷ sắc cạnh này lại là một cô gái lãng mạn như thế; càng không nghĩ tới dương tiểu béo lại chọi mình đến truyền tin. Mình làm con bạch hạc này thật ra là không cần vặt lông chim làm áo báo ân lại càng không dùng thân để trả nợ, chỉ cần truyền giúp một phong thư tình là đủ rồi.

“Thế nào? Chuyện này chắc mày làm được chứ?”

“Yeah, không thành vấn đề không thành vấn đề, chỉ là----”

“Chỉ là cái gì?” Mặt béo tròn có chút lo lắng.

“Nhưng mà tâm ý như vậy, chỉ chuyển thế nào thôi không phải là có chút bình thường sao?” Lăng Lung cố lấy dũng khí ít ỏi còn xót lại hỏi.

“Mày có ý kiến?” Mày rậm mắt to tất cả đều nhíu lại, mặt tròn tròn không hờn không giận hiển nhiên là không tiếp nhận ý kiến người khác.

Đáng thương dũng khí còn xót lại, bị trừng như vậy liền vỗ cánh bay mất chẳng thấy tâm hơi, ngay cả một cọng lông cũng không lưu lại.

“Không có không có, tôi ý kiến gì cũng không có.” Lăng Lung phi thường dùng sức lắc đầu.

Mặt tròn nhăn thành một đoàn thật vất vả mới dãn ra. Tiểu Béo tới gần thật gần Lăng Lung rồi hai cái tay mập mạp lại một lần nữa vỗ thật mạnh trên vai Lăng Lung.

“Chuyện này nếu có người khác biết, như vậy------” Câu nói cũng chưa hết nhưng ý tứ uy hiếp lại rõ như ban ngày, cộng thêm hiệu ứng mắt to mày rậm mặt tròn tròn để lại sát gần uy lực càng thêm kinh người.

“Tôi, tôi, tôi-----sẽ không nói đâu---” Lăng Lung toàn thân phát run dùng hai tay phủng lá thư này, thận trọng cam đoan chỉ còn thiếu là quỳ xuống đất phát độc thệ thề sống thề chết bảo vệ bí mật này.

Thái độ thức thời của Lăng Lung làm cho dương tiểu béo rất vừa lòng, cặp tay mập mạp kia lại một lần nữa vỗ xuống làm cho Lăng Lung suýt chút nữa quỳ rạp trên mặt đấy.

“Mày thay tao làm việc sau này tao cũng không bạc đãi mày. Sau này có tao mấy con nhỏ đó không dám tìm mày gây phiền toái đâu!” dương tiểu béo hào khí ngút trời tuyên bố sau đó chậm rãi đứng lên nhìn sắc trời ngoài cửa sổ rồi nói, “Tốt lắm, tối rồi tao nên trở về luyện quyền.” Dương tiểu béo nói xong liền một bước đi thẳng ra ngoài cửa, cũng giống như lúc xuất hiện bộ pháp khí phách mười phần đi ra, ném Lăng Lung còn lại ở đó.

Mặt trời chiều ngã về tây, hoàng hôn ánh chiều tà xuyên thấu qua cửa sổ cao cao màu da cam.

Lăng Lung toàn thân nhũng ra như cọng bún nhúng nước, hai tay nâng cái phong thư màu hồng phấn như nâng thánh chỉ của hoàng thượng, đứng dại ra nhìn thân ảnh dương tiểu béo đi xa, thật lâu sau cũng không thể nhúc nhích.

xxx xxx xxx

Mặt trời sắp lặn, quyện điểu về rừng.

Không chỉ là quyện điểu biết được phải về, mà ngay cả đà điểu Lăng Lung sợ tới mức chết khiếp cũng ngoan ngoãn về chuồng.

Cô nâng phong thư tình nóng phỏng tay ở trong toilet quỳ nử