
hông biết phải trả lời bạn như
thế nào, bèn dùng “A” hoặc nụ cười “ ” để cho qua. Đó là một chiêu cao thủ,
không những tỏ ra chấp nhận mà không lộ tì vết, lại vẫn giữ được một thái độ
tựa như chẳng can hệ gì đến cô ấy.
“Đã thấy vui hơn chưa? Tiểu thư Kinh vũ phi dương xinh đẹp?”
Mặc dù rất tò mòvì sao cô ấy không vui, nhưng tuyệt đối không thể hỏi trực tiếp
như vậy. Bởi khi con gái đang buồn, tình cảm rất không ổn định, nếu đơn đao
đánh thẳng mà hỏi trực tiếp ắt làm họ cảm thấy bực bội khó chịu. Ngộ nhỡ cô ta
mới bị làm sao, đánh mất cái gì quí giá, hoặc giả đạp phải cái gì bẩn thỉu,
chắc tôi sẽ bị chửi cho tơi bời. Cho nên, thay đổi cách hỏi sẽ phù hợp với binh
pháp Tôn Tử: “Vu hồi cận kích” và “Dụ định thâm nhập”. Hơn nữa, nể mặt tôi đã
khen cô ấy xinh đẹp, cái gọi là không nể tăng cũng phải nể Phật, nhất định
chẳng đến nỗi cô ấy trở mặt giữa đường!?
“Vâng … vui nhiều rồi … Tiên sinh Đầu gấu đáng yêu à”
Đáng yêu ư? Tính từ này, mặc dù không được thoả mãn tôi cho lắm, nhưng còn chấp
nhận được. Nhưng Đầu gấu thì có đáng yêu đến mấy vẫn chỉ là đầu gấu mà thôi.
Ngay mai phải nghĩ ra một cái nick nho nhã hơn mới được.
“Biết em vui lên…. Tôi cũng vui theo rồi đấy… em bảo có lạ không?”
Câu chực sẵn của lúc nãy đã phát huy rồi đây. Rõ là đang nịnh đầm, nhưng vẫn vẻ
như đang tự nhiên vô can. Ấy cái gọi là “Nịnh mà như chẳng nịnh”. Đây còn là
chân quyết của Độc cô cửu kiếm trong “Vô chiêu thắng hữu chiêu”.
“…. Đầu gấu, em phải đi ngủ rồi… 10 giờ sáng mai lên mạng nói chuyện với em
nhé?”
Xét phản ứng của cô ấy, chiêu nịnh đầm vừa xong đã sử rất vừa vặn, bất luận về
lực ra đòn hay vị trí tấn công. Ở với A Thái bao lâu nay thật chẳng uổng công.
“Lên rừng xuống biển cũng không chối từ… nữa là lên mạng nói chuyện với em!”
Trời ôi, sao tôi lại đột nhiên có được câu nói sâu sắc đến vậy? Câu này tầm cỡ
vào loại 10 câu hay nhất trên mạng trong năm. Tôi nghĩ, Đường Bá Hổ có mà sống
lại, cũng chỉ đến thế là cùng. Mặc dù nói tôi được sự huấn luyện của A Thái,
nhưng đã là màu xanh có gốc từ lam, mà xanh hơn lam rồi. Càng hiếm hoi bởi khi
gõ cây này, ngón tay chẳng run chút nào. Xem ra tôi cũng có năng khiếu lăn lộn
trong tình trường đây. Tôi thực sự thấy xúc động trước tài năng của chính mình…
“Vâng , vậy sáng mai gặp lại nhé, Goodnight Đầu gấu”
“Xin được đính chính một chút, phải là sáng nay gặp lại chứ…. Goodnight you
too”
Xuống khỏi mạng, không thể kìm được bắt chước quảng cáo trên T.V gào lên “Trúng
rồi, trúng rồi!” Xem ra thì lần đánh này, có thể đánh hết bóng đây. Tiếng mèo
hoang gọi bạn bên ngoài phòng nghe sao mà rõ thế.
“À á, cho tôi li nước tăng cường, để tôi một đêm không ngã …”
Nghe thấy lời hát cải biên một cách tệ hại từ bài hát của Lưu Đức Hoa, chắc
chắn là A Thái đã về. Xem ra, tối nay lại có cô nào gặp phải tay độc thủ.
A Thái từng nói, không phải anh ta không muốn ổn định, nhưng vì điều kiện của
anh ta xịn quá, trái lại làm cho các cô thấy bất an, cho nên “đâu phải tôi háo
sắc, chỉ vì cực chẳng đã”. Rõ ràng là bao biện, nhưng chắc thằng nào cũng có
cái tính cách đó của Thái, chỉ là ít hay nhiều mà thôi. Có người vì điều kiện
không thể, muốn phong lưu cũng chẳng được.
Tôi kể với A Thái tôi mới gặp được Khinh vũ phi dương.
“Chúc mừng chúc mừng… Hạnh ngộ đến thế… lẽ nào không rượu?”
“Đùa à, sáng mai tôi còn phải dậy sớm đây, uống rượu vào hỏng việc.”
“Cũng đúng, chờ cậu thất tình uống luôn một thể”
“Ôi cha! phảng phất có vẻ anh đang trù ẻo tôi….”
“Việc gì tôi phải phảng phất… Tôi đang trù anh thực sự”
“Horse’s, Nếu không phải nể tình tôi đánh không lại anh, anh đã máu phun ngũ bộ
rồi đó.”
“Đầu gấu ơi, đừng giận, tôi chỉ đang dùng phép hồng thuỷ chặn mãnh thú của
ngành tâm lí học thôi. Khi anh đang tràn trề hi vọng, phải tạt cho anh gáo nước
lạnh, có thế anh mới vững vàng tiến bước, chiếm đất, công thành.”
Thực ra thế cũng đúng, nếu không có gáo nước lạnh ấy, tôi chắc sẽ vì tự đắc mà
hỏng chuyện.
Tôi là người lộn ngược đêm với ngày. Thức dậy lúc 10h sáng đối với tôi có chút
khó khăn.
“A Thái à, sáng mai tôi phải dậy sớm” Nhưng trông cái dáng anh ta, chẳng mong
được đánh thức mất rồi. Tôi đặt hai đồng hồ chuông liền. Một cái để bên giường,
một cái đặt ở góc xa giường nhất. Như thế mới đảm bảo đồng hồ sẽ không đánh
thức một mình ngón tay trỏ của tôi.
“Đầu gấu… sao lại khéo thế này”
Cũng tạm thôi, mặc dù ngủ hơi quá đà, nhưng vẫn đảm bảo online đúng 10h!
“Thật ấy, sao lại khéo đến vậy”
Con gái quả là một động vật kì quặc hết sức. Rõ ràng đã ước hẹn hẳn hoi, lại
làm ra vẻ tình cờ. Hẳn là tiêm nhiễm quá liều tiểu thuyết của Quỳnh Dao! Họ
luôn cho rằng những chàng trai gặp gỡ tình cờ nhờ duyên phận mới là hoàn hảo.
Hơn nữa cái đẹp của con trai lại tỉ lệ thuận với mức lãng mạn của sự tình cờ.
“Đầu gấu à, anh nói khoác”
“Khoác á! Được, để tôi lấy ví dụ. Chàng trai gặp trên bãi biển vào mùa hè, nhất
định sẽ biết chạy bộ, có khuôn mặt thô tháp, nước da đồng đúc, đôi mắt sáng tựa
biển xanh, và còn có tiếng cười âm vang khoẻ khoắn. Sau đó, anh ta