
nh cảm. Mình ngồi trong vườn trường, cảm
thấy chán chán. Thôi thì đi dạo còn vui hơn. Mình đi qua đường ngầm, đến khu
trường của học viện kĩ thuật. Đi trên “phố học viện kĩ thuật”, hàng cây hai bên
đường vừa cao vừa đẹp, ánh nắng xuyên qua những tán lá và rải nhẹ xuống phía
dưới. Ánh nắng dịu dàng này là giới hạn cao nhất khả năng tận hưởng của mình.
Mình không kìm được thầm thì hát, rồi múa nhè nhẹ. Con trai ở khu này trông
cũng sôi nổi, đầy sức sống, khác hẳn bọn con trai bên học viện văn hóa sặc mùi
sách vở. Tòa nhà công nghệ thông tin trông cũng rất hoành tráng, cho chú mày
chút vinh dự nhé, đại giá của bổn cô nương đã đến đây ”
Bây giờ mọi người đều lên BBS. Mình cũng chen chân vào
gọi là hóng hớt cho vui, đăng kí một ID mới thuộc server của công nghệ thông
tin. Từ khi bổn cô nương xuất hiện trên này, định luật “trên mạng không có mĩ
nữ” kể như bị lật đổ. Cái ID cũ của mình thường xuyên bị một số ID vô duyên của
bọn con trai quấy rầy Lần nào lên mạng cũng gặp một đống mail. Nội dung đại
khái muốn làm quen. Có cái lời lẽ sáo rỗng, có cái tự cho là mình hài hước, có
cái giả vờ chân thành, có cái cố làm ra ung dung. Hứ, mình chẳng thèm vào!
Cũng tại vì Tiểu Văn ở cùng phòng với mình! Lần nào đi
gặp mặt cũng lôi mình đi cùng. Gọi là để chia xẻ rủi ro, và tránh cho cô ấy đỡ
bị đám ếch xanh đe dọa. Kết quả, người bị dọa lại chính là mình.
Trên mạng, bọn con trai gọi các cô gái dữ dằn là khủng long, bọn con gái gọi
mấy gã phọt phẹt hèn kém là ếch xanh. Bọn con trai nói “trên mạng không mĩ nữ”,
con gái nói “trên mạng ếch bò lổm ngổm”. Mấy con ếch này lại còn tự nghĩ mình
là hoàng tử, ngồi mơ được công chúa ban cho nụ hôn để giã biệt kiếp ếch. Tiểu Văn
nói, ếch là ếch, dù có mĩ nữ lên giường với hắn thì cũng vẫn là ếch mà thôi Vậy
thì phải đổi ID và nick thành cái gì bây giờ? Chợt nghĩ đến giờ phút trên phố
học viện kĩ thuật với trạng thái vui vẻ thoải mái… ôi, tuổi trẻ thật là tuyệt .
Thế thì gọi là “Khinh vũ phi dương”, ID sẽ là FlyinDance… I am Flying in
Dancing! Mình cũng dùng tinh thần của trạng thái này để tự viết Plan cho mình,
mong ước mình có thể trẻ trung – bay lượn mãi mãi.
Hôm nay thích thật. Trốn học quả là quyết định chính
xác…
Buổi tối, Tiểu Văn lại đi hò hẹn rồi, còn lại một mình
xem ti vi trong phòng Ti vi đưa tin Trần Tiến Hưng đấu lại cảnh sát ở Vĩnh Hòa.
Kết quả là hai bên đều không bắn phát nào, nhưng đã để hắn ta trốn mất. May mà
mình không ở nhà ở Vĩnh Hòa, nếu không chắc là sợ đến mất ngủ. Mình lên mạng,
có ID mới, tình hình mới, mình lên đọc các board xem sao. Mình còn vào board
Mantalk để nghe xem bọn ếch kêu cái gì. Có một bài viết khá được… Mình chú ý
xem người viết, anh ta là jht. Kém thật. ID cái kiểu gì thế này! J, h, t là ba
phụ âm, đọc khó chết đi được! Mình học ngoại ngữ, thực sự không thể chịu đựng
nổi cái ID đại diện trình độ tiếng Anh gần với Trứng Ngỗng như thế! Đã vậy,
nick của hắn ta lại càng ngớ ngẩn, xưng là “Thái Đầu gấu”! kém bậc n!
Tiểu Văn nói rằng, nick của bọn ếch, nếu hay thì chưa
chắc đã hay, nhưng nếu dở thì nhất định là dở. Vì vậy mình nghĩ hắn ta chắc
chắn chỉ là con cóc hôi. Lén Query vào cái plan của hắn, hóa ra lại phát hiện
được chút thú vị. Hắn nói rằng: “Nếu dốc hết nước của Thái Bình Dương, cũng
không làm tắt được ngọn lửa tình yêu anh dành cho em…. Vì vậy anh không yêu
em.” Nếu Tiểu Văn xem những dòng này, nhất định sẽ phán rằng hắn ta đang… đánh
rắm. Nhưng mình là một thục nữ, mình bảo lưu quyền không ăn nói thô thiển. Anh
chàng này là người thế nào nhỉ? Là đầu gấu thật, hay chỉ là một gã dốt tiếng
Anh? Tại sao anh ta có giọng văn của thiên sứ nhưng lại có cái nick của yêu
quỉ? Mình lên khắp nơi tìm các bài viết của anh ta. Board Letter, Story,
Baseball… thậm chí còn đến hí hót trên board Ladytalk trong đại bản doanh của
Khủng long nữa. Chẳng lẽ không sợ khủng long dẫm cho nát bét à?
Đằng nào cũng chẳng có gì vui, mình bèn mail cho hắn
bảo hắn rằng mình thấy Plan của hắn rất thú vị :~. Cho đến cuối nhật kí hôm
nay, trong lòng mình vẫn băn khoăn… bởi vì đây là lần đầu tiên mình đã chủ động
mail cho một cái ID xa lạ. Tại sao mình lại đủ gan để quá khích như vậy, hay là
ở với Tiểu Văn thành ra hư mất rồi?
Có thật là vì nguyên nhân “đằng nào cũng chẳng có gì
vui” mà thôi không?
Chiều nay đi cùng Tiểu Văn đến quán Phỉ Thúy đường
Đông Phong uống trà chiều. Không khí thật dễ chịu.. . Cả tầng chỉ có mỗi 2 đứa
mình làm khách. Mình gọi một ly trà có hương vị cỏ Hắc y, thực là hiếm thấy
hiếm thấy. Bởi vì mình siêu khoái uống cà phê, chưa từng uống trà trong thời
gian uống trà chiều. Có lẽ là bị ảnh hưởng bởi sự ân cần và một trận thuyết
phục đặc sắc của anh nhân viên trong quán. Buối tối lên mạng, nhận được bức thư
đầu tiên gửi cho FlyinDance. Thư của chú cóc hôi Jht dốt Anh văn gửi cho mình.
Hắn ta nói rằng đợi mình rất nhiều ngày để có thể gặp nhau trên mạng, nhưng
trời không chiều người, đành ôm hận mà gửi mail. Sao trời lại không chiều
người! Rất có thể là ông trời rất nghe lời mình th