Làm Yêu Nữ Gặp Phải Đại Thần

Làm Yêu Nữ Gặp Phải Đại Thần

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329444

Bình chọn: 8.5.00/10/944 lượt.

cho đôi vợ chồng son nhìn cô và đại thần. Cơn tức nhanh chóng bùng lên, cô còn đang định phát hỏa thì đã nhìn thấy

ánh mắt vừa như thích thú vừa như đe dọa của đại thần.

“Nương tử nếu thích vi phu hôn thì cứ nói thẳng, không cần phải cực khổ kiếm cớ như vậy.”

Tô Diêu hoàn toàn chịu thua — đại thần

không ngờ lại hèn hạ như vậy a TT_____TT Cô không còn cách nào khác đành phải oán hận ngồi xuống ăn điểm tâm.

Nhưng mà sự thật chứng minh, sách lược

của đại thần rất chi là hữu dụng, khiến cho Tô Diêu không còn đủ can đảm để chọc vào đại thần nữa — nhưng dĩ nhiên tác dụng phụ cũng rất rõ

ràng, đó là cô bắt đầu để hết tâm trí vào việc suy xét khoảng cách giữa

hai người, hình như… đại thần không phải là người vô hại như cô vẫn

tưởng, ngược lại quả thực rất vô sỉ a! Ôi ôi, có vẻ như độ lưu manh của

đại thần đã vượt mặt cô rồi, hắn cư nhiên dám dùng chiêu “hôn phạt” này

để làm cô câm mồm mà —

Nghĩ đến nụ hôn của đại thần, khuôn mặt

trắng trẻo của Tô Diêu lại bắt đầu đỏ ửng lên, ánh mắt cũng dừng lại

trên người Trì Thủy Mặc lâu thật lâu. Rốt cục một hồi lâu sau đại thần

cũng ngẩng lên nhìn cô, ánh mắt thanh tĩnh đến lạ.

“Nương tử thích ngắm vi phu đến vậy sao? Được rồi, để vi phu ngồi gần một chút cho nương tử có thể ngắm dễ hơn.”

Dứt lời hắn nhanh chóng xích lại gần cô, khiến cho câu “Cách xa em ra một chút >___<” của cô như mắc nghẹn luôn ở cổ họng. Tô Diêu bất mãn trừng mắt một cái: “Anh thích ngồi ở

cái ghế này thì em tặng luôn nó cho anh đó, em đi chỗ khác ngồi.”

Trì Thủy Mặc dĩ nhiên không thả cho cô đi, ngược lại còn giơ chân ra giữ chân cô lại.

Tô Diêu hoảng hồn vừa nhảy vừa tránh né

loạn xà ngầu, nhưng đại thần rất nhanh đã áp lại gần tai cô, giọng nói

đẫm vẻ khàn khàn: “Nương tử, nếu em còn lộn xộn nữa, tôi không dám chắc

sẽ có chuyện gì xảy ra đâu.”

Tô Diêu nghe thấy vậy liền lập tức ngậm

họng mà ngoan ngoãn ngồi im không nhúc nhích, lát sau mới bất mãn mở

miệng: “Được rồi, em không động đậy nữa, anh có thể ngồi nhích ra một

chút được không?”

Có trời mới biết tai là vùng nhạy cảm

nhất của cô, đừng nói đến việc hắn thổi hơi vào tai cô thế kia, mà ngay

cả chỉ cần ngồi gần một chút thôi cũng đủ khiến cô muốn chết rồi.

Trì Thủy Mặc nhíu mày nhìn tư thế bất thường của cô, rồi đột ngột nhích lên cắn vào vành tai cô một cái: “Không được.”

Tô Diêu giận điên nhìn hắn: “Anh…!”

“Tôi thế nào?”

“Mẹ kiếp! Đại thần thì phải có phong thái của đại thần chứ, tại sao lại tỏ ra lưu manh như thế hả?”

Trì Thủy Mặc nhướn mày: “Không cho phép em nói tục.”

Tô Diêu trợn trừng mắt, ngúng nguẩy quay đầu làm bộ không thèm để ý đến hắn nữa.

Trì Thủy Mặc đưa tay với lấy chiếc

laptop, từ tốn mở miệng: “Nương tử, vi phu không thích em nói tục, nếu

em còn vi phạm nữa…hình phạt là gì chắc em cũng biết.” Dứt lời, hắn nở

một nụ cười vô cùng xảo trá.

“Anh… (lược bớt ba chữ “con mẹ nó”

=____=) Anh đừng có một nương tử hai nương tử như thế nữa được không?

Anh chẳng phải là đang sống trong xã hội hiện đại hay sao chứ? Còn nữa,

lão nương đây chưa lấy chồng, đừng có mà phá hủy danh dự của em.”

Trì Thủy Mặc không phản bác, chẳng qua chỉ là tiện tay ôm lấy eo Tô Diêu nhẹ nhàng kéo cô vào lòng: “Lúc nào thì về?”

Tô Diêu đần mặt ra một hồi, sau đó nói: “Anh thích thì tự về một mình đi, em còn chưa muốn về.”

Trì Thủy Mặc từ tốn mở game ra: “Từ Hoãn hắn ta rất vội, cho rằng hai chúng ta đã xảy ra sự cố gì rồi.”

Cô trợn tròn mắt: “Đồ bà vú lắm chuyện!”

Thấy đại thần bật cười vui vẻ, Tô Diêu cũng nghiêng đầu liếc nhìn vào màn hình laptop đặt bên cạnh.

Một nam nhân che mặt nạ bạc, thân vận

Khô Lâu chiến giáp đang tiêu diêu tự tại đứng đó, oai phong hùng dũng vô cùng. Thần binh trong tay được ốp bằng lam thạch lóe lên những tia sáng màu xanh chói lòa mà mị hoặc.

“Oa!” Tô Diêu không kìm được mở miệng cảm thán. Đây là lần đầu tiên cô nhìn từ góc độ này mà quan sát đại thần nha…

Cho đến khi nghe thấy người bên cạnh

phát ra những tiếng cười khẽ, Tô Diêu mới chợt nhận ra vừa rồi hình như

mình đã trưng ra một bộ mặt si mê quá độ, cho nên có chút lúng túng chữa gượng: “Hắc, trang bị của anh thật không tệ nha.”

“Nương tử…”

“A?”

“…Vi phu còn chưa có tiến vào game vào đâu.”

(Thuyết minh của tác giả: nhân vật khi

chưa tiến vào game thì chỉ nhìn được khái quát, muốn xem cụ thể rõ ràng

trang bị thì phải vào game.)

“…=______=”

Tô Diêu ngồi ngắm đại thần điều khiển

nhân vật Hách Liên Thu Thủy đi PK (đồ sát) với mấy người, trong lòng

không khỏi cảm thán — trước kia chẳng qua chỉ có thể nhìn đại thần PK từ góc độ của một người chơi khác, bây giờ đã có thể tận mắt chiêm ngưỡng

thao tác của đại thần rồi.

Đại thần khẽ nhếch môi, đôi mắt phượng

lóe lên, khuôn mặt hoàn mỹ hơi nghiêng, những ngón tay thon dài nhẹ

nhàng lướt trên bàn phím một cách cực kỳ có kỹ thuật…Tô Diêu không khỏi

một lần nữa tự biến bản thân mình thành hoa si.

Tiểu nha đầu Tô Diêu này, phải gọi là

sắc nữ, hơn nữa còn là cực đại sắc nữ, thấy thích người nào thì đều nói

thẳng (cứ nhìn đám nam sủng của cô là biết >___<), không hề nhăn

nhó giả


Insane