Làm Yêu Nữ Gặp Phải Đại Thần

Làm Yêu Nữ Gặp Phải Đại Thần

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327814

Bình chọn: 9.00/10/781 lượt.

vào! Ngươi quả thực quá độc ác!”

Hách Liên Thu Thuỷ: “Nữ nhân của ta, tuyệt đối không làm trang bị cho nam nhân khác.”

Hoãn Hoãn Nhị Hành: “(vẻ mặt khinh bỉ) Đừng quên cô ấy đã bán trang bị cho bao nhiêu nam nhân.”

Hách Liên Thu Thuỷ: “Sau này sẽ không có chuyện đó nữa.”

Hoãn Hoãn Nhị Hành: “Ta hỏi ngươi, ngươi định chần chờ đến bao giờ mới chịu hành động?”

Hách Liên Thu Thuỷ: “Ngươi gợi ta nhớ đến một câu nói.”

Hoãn Hoãn Nhị Hành: “Câu gì?”

Hách Liên Thu Thuỷ: “ (cười khẽ) Hoàng đế không vội thái giám gấp.” (~~> =)) )

Hoãn Hoãn Nhị Hành: “…&%&*%^$%…”

Nam nhan ngồi trước chiếc máy vi tính khẽ nở nụ cười, hắn chợt nhớ tới lời Từ Hoãn: [[Ngươi giống như là đang đi đòi đồ cưới.'>'>

Mà quả thật Từ Hoãn nói không sai, hắn cũng nên đi “đặt hàng” tân nương của hắn rồi.

Nam tử khẽ đập đập tay lên trán, một hồi sau đôi tay thon dài nhẹ nhàng lướt trên bàn phím.

“Được, đáp ứng một điều kiện của ta, ta sẽ đem hồ ly bán cho muội.”

[Riêng tư'> Yêu Nữ họ Triệu: “Điều kiện gì?”

Vì hắc hồ ly, chuyện gì cô cũng có thể làm được a, giết người phóng

hoả hoàn toàn chấp nhân — dù sao những chuyện đại loại như vậy cô cũng

đã từng làm qua rất nhiều lần rồi.

Cảm giác chờ đợi câu trả lời của đại thần quả thực rất khó chịu, Tô

Diêu khẩn trương nâng chén nước bên cạnh lên miệng uống một ngụm, chỉ sợ pho tượng đại thần kia sẽ thay đổi quyết định.

Đang lúc cam go ấy thì, tin nhắn của đại thần đột nhiên truyền tới.

[Riêng tư'> Hách Liên Thu Thuỷ: “Gả cho ta.”

“Phụt —”

Toàn bộ ngụm nước cô đang uống dở, rốt cục đã hoàn toàn được “hiến tặng” cho chiếc màn hình máy tính.

Bổn bang chủ lực [Yêu Nữ họ Triệu'> thành công giết chết người chơi

[Cánh tay gỗ sắt của trẻ nhỏ'> của bang hội [Vô song minh'>, khiến cho [Ảo ảnh'> trên giang hồ uy danh đại chấn.

Bổn bang chủ lực [Yêu Nữ họ Triệu'> thành công giết chết người chơi

[Vân Nhi bảo bối'> của bang hội [Vân Trung Thành'>, khiến cho [Ảo ảnh'>

trên giang hồ uy danh đại chấn.

Bổn bang chủ lực [Yêu Nữ họ Triệu'> thành công giết chết người chơi

[123 Mộc Đầu Nhân'> của bang hội [tình mãn Hoàng Thành'>, khiến cho [Ảo

ảnh'> trên giang hồ uy danh đại chấn.

Bổn bang chủ lực [Yêu Nữ họ Triệu'> thành công giết chết người chơi

[Tuyệt tình'> của bang hội [Bộ Kinh Vân'>, khiến cho [Ảo ảnh'> trên giang

hồ uy danh đại chấn.





Trong bang một mảnh tĩnh lặng.

Bang phó của bọn họ hai ngày kể từ khi làm xong trang bị, ngày tiếp

theo hệ thống lại thông báo cô có bảo thạch quý hiếm, khiến cho một đám

người suốt ngày bám riết cô không tha, kết quả là….

Sự thật cho thấy, trước kia bang phó mặc dù ngày nào cũng đi chém

giết vô số lần, đứng đầu danh sách sổ đen của GM đại nhân, nhưng là vẫn

được sùng bái vô cùng. (~~> GM: Game Master: người quản lý game, cái này ta có nhắc đến rồi.)

Nhưng mà bang chúng trong bang vẫn rất tỉnh táo chọn cách đối phó im – lặng – là – vàng, nếu bọn họ không cẩn thận đụng trúng lúc bang phó

đang lên cơn tức giận, đảm bảo cuộc sống sau này không thể yên ổn.

Mà lần này bang phó tái xuất trên chốn võ lâm, cũng chỉ là chuyên tâm giết những kẻ vô lại thâm hiểm, thôi cứ coi như là vì giang hồ trừ hại

đi vậy.

Nhưng là bây giờ nhìn trên đỉnh đầu bang phó có xuất hiện thanh Tiếu

Kiếm tượng trưng cho chính nghĩa, càng nhìn lại càng thấy chướng mắt hơn cái rìu lớn trước kia —

Ít ra thì chiếc rìu đẫm máu uy nghi trông hợp với dáng vẻ của bang phó hơn là chiếc kiếm ghẻ kia.

[Hệ thống'> Ngươi vừa giết chết người chơi [Thái tử'>.

Tắt đi tin nhắn mà hệ thống vừa mới gửi đến cho cô, Tô Diêu vặn lưng

một cái, không thèm liếc mắt nhìn đến mấy câu chửi tục tĩu tên kia liên

tục văng ra, cô thoải mái điều khiển Yêu Nữ đến Nhạn Bắc treo máy.

Cô giở đống văn kiện ra, bắt đầu làm việc.

Đột nhiên phía sau truyền đến một tiếng huýt sáo, chỉ cần thoáng nhìn qua cũng đủ biết là lão bản lại đang trêu cô “Thì ra Tô biên tập của ta vẫn còn đang chăm chỉ làm việc sao?”

Tô Diêu trừng mắt “Nhìn tổng biên tập có vẻ rất nhàn rỗi?”

Từ Hoãn cười cười “Đó là dĩ nhiên, ta đang có lịch phỏng vấn, nhưng

nói chung công việc đã hoàn thành được một nửa, cho nên rảnh rỗi ghé qua đây một chút.”

“Dạ.” Tô Diêu không chút khách khí độp lại ngay “Vậy phiền ngài ra

ngoài hưởng thụ khí trời đi, không cần phải đứng trước mặt tên thuộc hạ

hèn mọn đang mệt chết như ta để khoe khoang mình rất rảnh rỗi.”

Từ Hoãn cười khẽ, tay cầm chiếc chén sứ trống không đi ra ngoài, chốc lát sau liền trở lại, trên tay vẫn là chiếc chén đó, đưa cho Tô Diêu

“Ta xin kính cẩn mời thuộc hạ.”

Tô Diêu nhíu mày, nhận lấy chiếc chén hỏi “Lão bản có việc gì muốn nhờ ta sao?”

Từ Hoãn cũng nhướn mày “Không có chuyện gì thì không thể pha cà phê giúp thuộc hạ sao?”

Tô Diêu chun mũi “Tự dưng ân cần quá như vậy, không phải tên gian xảo thì cũng là kẻ đạo chích.”

Từ Hoãn uống một ngụm cà phê thiếu chút nữa là phun hết ra ngoài,

cười khổ nói “Tô Tô, chẳng lẽ hình tượng ta trong mắt ngươi là như vậy

sao? Thật vô cùng đau đớn a~~”

Tô Diêu ném cho hắn một ánh mắt hết sức xem thường, cuối cùng vẫn là

quyết định không thèm để ý đến hắn


Insane