Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3212135

Bình chọn: 8.5.00/10/1213 lượt.

ủ tử biết được, chủ tử chắc chắn là muốn vì nàng ra mặt, Thanh Sam và Bạch Lộ tự biết khuyên cũng không được, chỉ có thể đi theo sau A Uyển.

A Uyển phân phó ngoài để lại hai người trông nom cung điện ra, nhóm cung nhân còn lại đều đi theo sau kiệu của A Uyển, một đám người chậm rãi đi tới Hoán Liên các.

Mà trong Hoán Liên các lúc này Lệ quý nhân đang đánh đàn, đột nhiên nghe thấy một trận ồn ào trong viện liền đi ra nhìn, lập tức bị chiến trận của A Uyển làm cho kinh hãi.

Hoán Liên các vốn có phong cách khéo léo tinh xảo, A Uyển mang đến mười mấy người, cộng thêm cung nhân phục vụ trong Hoán Liên các, thoáng cái liền chen lấn đầy khắp sân.

A Uyển nhìn Lệ quý nhân kia đi ra, trên dưới quan sát Lệ quý nhân một phen. Vóc người Lệ quý nhân này thấp hơn so với A Uyển khá nhiều nhưng dung mạo đúng là cực tốt, tuy là thân thể gầy yếu nhưng cũng được coi là một mỹ nhân xinh xắn lung linh.

Lệ quý nhân thấy chiến trận rất nhanh khôi phục lại tinh thần, cười thỉnh an A Uyển: ”Không biết Uyển tần tỷ tỷ đại giá quang lâm, không từ xa tiếp đón, mong Uyển tần tỷ tỷ thứ tội, nhưng mà không biết Uyển tần tỷ tỷ bày ra trận địa này là ý gì?”

Nếu là bình thường, A Uyển còn có tâm tư khách sáo với nàng ta, nhưng lúc này công tác thể diện cũng không muốn làm tiếp, nháy mắt ra hiệu, để cho Tiểu Hòa Tử, Tiểu Quế Tử đem bàn ghế gỗ lim đặt trước mặt. Sau khi ngồi vào trên ghế của mình, nhóm cung nhân mang lên quả khô, bày nước trà điểm tâm, còn cung nữ đằng sau lấy ô dù che nắng cho A Uyển.

Thời điểm giữa ban ngày lúc này rất phơi nằng người, A Uyển diễn xuất lần này có chút ý muốn đánh lâu dài, mà A Uyển cũng không để cho Lệ quý nhân đứng dậy, chính là một tay chống cằm, dáng vẻ nhàn nhã, chăm chú nhìn chằm chằm Lệ quý nhân, dường như nhất định phải nhìn ra điều gì lạ kỳ ở trên người Lệ quý nhân mới bằng lòng bỏ qua.

Lệ quý nhân vẫn duy trì tư thế nửa ngồi, khổ nỗi A Uyển vẫn không cho đứng lên: ”Uyển tần tỷ tỷ, ban ngày trời nắng, có việc gì chi bằng vào trong điện nói?”

A Uyển khẽ cười một tiếng, Trầm chiêu viện lúc trước còn nói Ôn Uyển nàng là một người kỳ diệu, hiện giờ nàng lại thấy, Lệ quý nhân này mới thực sự là người kỳ diệu đấy, sau khi đánh người của nàng mà vẫn có thể bình tĩnh ”tứ lạng bạt thiên cân”* như vậy.

*Nghĩa là bốn lạng mà đánh bạt được cả ngàn cân, chắc là ý nói cái nàng Lệ quý nhân vẫn có thể dùng bình tĩnh để đánh bay mọi chuyện.

”Lệ quý nhân quả là người kỳ lạ, thật không uổng công Hoàng thượng lại thích như vậy đúng không?” A Uyển mỉm cười quyến rũ mở miệng, nhưng trong giọng nói thật sự không hề có ý mừng rỡ.

Ban ngày quả thật rất nắng, Lệ quý nhân nửa quỳ trong chốc lát, mồ hôi trên trán liền tinh tế rịn ra, song Lệ quý nhân vẫn có thể chịu đựng được, mà cũng chưa từng mở miệng.

Nàng ta không vội, A Uyển liền càng không sốt ruột, dù sao bản thân mình có ô che nắng, còn có cung nữ quạt mát, A Uyển giống như giao du ngắm cảnh bình thường, ăn chút điểm tâm, uống chút trà, tuy không được nhìn thấy khung cảnh tịch dương sen tàn nhưng lúc này nhìn mỹ nhân đổ mồ hôi, cũng coi như là tiêu khiển.

Đối với ý đồ A Uyển đến, Lệ quý nhân không thể nào không biết, chẳng qua là biết rõ nhưng giả bộ hồ đồ mà thôi. Lúc buổi trưa sau khi giáo huấn Đại cung nữ bên người Uyển tần một phen, Lệ quý nhân liền chờ A Uyển tìm tới cửa, lúc này Uyển tần tới chậm hơn so với suy đoán của ả.

Lệ quý nhân rốt cuộc muốn làm ra dáng vẻ bị ủy khuất, nhưng thật sự là không chịu nổi, tái nhợt nghiêm mặt nói với A Uyển: ”Không biết Uyển tần tỷ tỷ tới đây có chuyện gì, mong tỷ tỷ nói rõ?”

A Uyển liếc nhìn Lệ quý nhân một cái, cũng thật là mạnh miệng: ”Bản tần đến đây quấy phá chỗ của ngươi, ngươi thật sự không hiểu hay là đang giả ngu? Nhìn Lệ quý nhân cũng không giống kẻ ngốc, trí nhớ lại kém như vậy? Có bệnh nha, phải trị, Lệ quý nhân nói xem, lời của bản tần có đúng không?” Lệ quý nhân nếu có ý định trực tiếp đối đầu với Uyển tần thì cũng đã biết trước Uyển tần là người không phải dễ trêu vào, tuy là đã chuẩn bị thật tốt, nhưng trước đó vẫn là phải chịu một ít khổ sở.

Lúc này sức chịu đựng của Lệ quý nhân đã đến cực hạn, chân nửa ngồi nửa quỳ cũng đã bắt đầu run rẩy, nhưng vẫn nói cứng, “Cái này…Uyển tần tỷ tỷ, muội thật. . . .không hiểu gì cả.”

“Không ngại, Lệ quý nhân cứ suy nghĩ cho thật kĩ, bản tần có rất nhiều thời gian.” Nói xong, A Uyển truyền cung nữ chậm rãi phấy quạt nhè nhẹ, cảm thấy thật mát mẻ, chỉ sợ Lệ quý nhân cả người còn chưa đủ dầm đề mồ hôi.

Lệ quý nhân dù sao cũng được nuông chiều từ bé, phơi nắng thời gian lâu như vậy quả thật là làm khó nàng, bất đắc dĩ không thể không mở miệng, “Hôm nay thật là ngày tốt, khó có dịp tỷ tỷ đến đây một chuyến, không bằng dời bước vào đại sảnh trước, tỳ thiếp sẽ nhất định tiếp đãi chu đáo.”

A Uyển không nhịn được phất phất tay, “Không cần, không biết xung quanh Hoán Liên các có người đặt vật hôi thối, giống như trong viện này”- ý vị khinh thường, nếu là vào đại sảnh, chẳng phải muốn đem bản tần xông thành cái dạng gì đây.

Lời này của A Uyển vừa dứt thần sắc Lệ quý


Duck hunt