
bị ngã, hoàng thượng, thần thiếp không phải cố ý .”
Hoàng thượng nhìn Châu tần khóc thật xấu xí, liền mắng :”Trẫm hỏi hoàng hậu, ngươi chen miệng vào làm gì! Trong mắt ngươi có còn qui củ hay không ?”
Hoàng hậu sắc mặt tái xanh, thực sự không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng minh ngu như heo! Lúc này Châu tần chỉ cần một lòng làm người bị hại yên lặng chảy nước mắt, còn lại để hoàng hậu giải quyết là được rồi! Vốn là tình huống có lợi cho mình, Châu tần nói câu này ra đúng là khiến tình thế đảo ngược .
Việc đã đến nước này, tâm trạng Hoàng thượng làm sao mà tốt được, trong Hải Đường uyển, trừ tiếng nức nở của Châu tần ra, còn lại im ắng không nghe được gì khác, sợ bị giận chó đánh mèo, các phi tần đều sống chết mặc bay (đứng ngoài cuộc).
Hoàng hậu vốn muốn phủi tay mặc kệ, nhưng dù sao cũng là muội muội ruột nhà mình, máu mủ tình thâm, hoàng hậu nhất thời không thể nhẫn tâm ngoảnh mặt làm ngơ, liền quì xuống tạ lỗi với Hoàng thượng :”Thần thiếp xin lỗi, vốn là lúc đầu Châu tần vì chúc mừng sinh nhật thần thiếp, không nghĩ tới lại xảy ra chuyện như vậy, thật sự quá mức bất ngờ, xin Hoàng thượng nhìn một mảnh chân tình của Châu tần mà xử phạt nhẹ “.
Kì thật chuyện này cũng không phải là đại sự, thế nhưng Hoàng thượng vốn xem Châu tần không vừa mắt, đúng lúc cái cớ này vừa đưa tới cửa, Hoàng thượng nếu không nắm lấy cơ hội này đem Châu tần ném sang một bên thì còn đợi tới bao giờ?
Theo an bài của hoàng hậu, chắc tối nay vốn dĩ muốn đưa Châu tần lên long sàn của mình, vì ngăn chặn tâm tư này, Hoàng thượng tất nhiên sẽ không xử lý nhẹ nhàng.
“Châu tần thất lễ trước mặt trẫm, để răn đe phi tần hậu cung, hôm nay gỡ bỏ phong hào xuống làm thường tại, dời đến Lăng Hương các.” Lời Hoàng thượng nhàn nhạt dứt, đứng dậy cũng không thèm quay đầu lại rời khỏi Hải Đường uyển.
Mà Châu tần còn khóc sướt mướt lúc này đã bị ý chỉ đó làm cho kinh hãi, há to miệng ngẩn ra quên luôn cả khóc, Lăng Hương các? Đó là nơi gần lãnh cung nhất, Hoàng thượng chán ghét mình tới mức đó sao ?
Vốn đã tỉ mỉ bày ra một tiết mục tốt, đáng lẽ phải thành công, cho dù là hoàng hậu cũng bị đánh cho trở tay không kịp, Hoàng thượng đi rồi, hoàng hậu liền khoát tay :”Hôm nay đến đây, các tỷ muội giải tán đi.”
Hoàng hậu sốt ruột đem mọi người đuổi đi, các phi tần đương nhiên không thể không nghe, đều trả lời xong liền nhanh chóng cáo lui. A Uyển chứng kiến sự việc cứ như vậy đột ngột thay đổi, thật chứng minh sự bất an của nàng là đúng, lúc Hoàng thượng trừng phạt Châu tần, A uyển theo bản năng nhìn về phía Hiền phi, không ngoài dự đoán, Hiền phi mặc dù cố gắng khắc chế nhưng vẫn không kìm được sự khoái chí trên mặt.
Hiền phi rốt cuộc vì cái gì lại luôn muốn đối đầu với hoàng hậu đây? Bóng đêm đen kịt, mặc dù đèn lồng trong cung đã đốt, nhưng A Uyển vẫn cảm giác như có một dã thú hung ác đang ẩn nấp trong màn đêm, chỉ cần mình không cẩn thận một cái sẽ bị dã thú cắn đứt cổ.
Bất giác, A Uyển lại nghĩ tới Hoàng thượng mấy ngày nay có chút khác thường, nhất thời cảm thấy đau đầu không khỏi day day thái dương.
Phía trước phía sau biết bao là chuyện, A Uyển nhiều ít cũng nhận thấy được Hoàng thượng đối với Chu thường tại cảm thấy chán ghét, ngày đó tấn phong cho mình cũng là vì chuyện mình với Chu thường tại mọi người đều biết, Hoàng thượng đột nhiên tấn vị là muốn có cách ứng phó với Chu Thường Tại một phen. Nhưng hiện nay công khai trước mặt mọi người không chút che giấu sủng ái mình, đây lại là vì cái gì?
Chẳng lẽ Hoàng thượng ở trong hậu cung này đã gặp được chân ái? Thế nên mới tính toán vì chân ái đem chính mình trở thành lá chắn? Nghĩ tới đây, A Uyển liền không nhịn được rùng mình một cái, lập tức đem ý nghĩ quái quỷ này ra khỏi đầu, tính cách của Hoàng thượng thật không giống như có thể làm ra sự tình này.
Hoàng cung tuy lớn nhưng may vị trí của Kinh Hồng điện vô cùng tốt, ngồi kiệu chưa được bao lâu đã tới nơi. Bước vào sân, A Uyển vừa nhấc mắt liền nhìn thấy một thân ảnh mặc trường bào sáng rỡ đứng dưới gốc ngọc lan, dáng người vẫn cao lớn như trước, ánh trăng chiếu rọi khuôn mặt khôi ngô của người ấy nhưng A Uyển lại cảm thấy không nhìn rõ được nét mặt của người ấy.
Thân thể rốt cuộc cũng phản ứng nhanh hơn đầu óc, A uyên bước về phía trước đứng bên cạnh Hoàng thượng. Hoàng thượng vẻ mặt vẫn lạnh lùng như trước, mới vừa rồi ở yến hội còn bừng bừng tức giận, vậy mà bây giờ A Uyển một chút cũng không cảm nhận được, như thế làm cho A Uyển càng thêm khẳng định suy nghĩ của mình.
“Hoàng thượng sao lại đột nhiên lại đến Kinh Hồng điện của thần thiếp?”
Theo quy tắc, hôm nay là sinh nhật Hoàng hậu, Hoàng thượng hẳn là phải ở Khôn Ninh cung qua đêm mới đúng, đột nhiên liền chạy tới Kinh Hồng điện làm cho A Uyển không hiểu Hoàng thượng lại muốn làm cái gì?
Khóe miệng Tề Diễn hơi nhướng lên lộ vẻ sủng nịnh tươi cười: “Trẫm tới thăm ngươi một chút cũng cần lý do hay sao? Sao thấy trẫm lại mất hứng vậy?”
A Uyển thấy Hoàng thượng cười liền cảm thấy kinh hồn bạt vía, A Uyển biết mình thoạt nhìn tuy là lười biếng một chút nhưng không có