XtGem Forum catalog
Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328371

Bình chọn: 10.00/10/837 lượt.

nhân gì cũng có thể nôn mửa, có lúc thì là không chịu được mùi dầu mỡ nên như vậy, cứ tiếp tục như vậy, Hoàng thượng nghĩ A Uyển sẽ nôn hết ngũ tạng ra mất, “Nôn thế này cũng thật quá lắm, không được không được, bảo thái y bắt mạch đi.”

Lữ má má chỉ cười nói, “Hoàng thượng chớ sốt ruột, dù thái y có bắt mạch cũng không thể làm triệu chứng này biến mất, mà uống thuốc cũng không tốt, nương nương vừa mới mang thai, dùng thuốc sẽ không tốt cho bản thân.”

A Uyển nôn khan một hổi, trong dạ dày cũng không còn thứ gì, khó khăn lắm mới dứt, Hoàng thượng thấy, cũng không đoái hoài tới Lữ má má đang nói gì, cầm lấy tay nhỏ bé lạnh như băng của A Uyển, “Tiều Uyển thấy tốt hơn chưa?”

Nhìn vẻ mặt nóng nảy của Hoàng thượng, A Uyển cười yếu ớt nói, “Ừ, chỉ hơi khó chịu thôi, dù sao đã mấy ngày qua cũng quen rồi.” đây là quá trình mà người mang thai phải trải qua, có vài người may mắn, phản ứng trong thời gian mang thai không lớn lắm, mà đa số phụ nữ có thai đều sẽ như vậy, A Uyển không cảm thấy khổ cực, Lữ má má nói, cực khổ hơn vẫn còn chờ ở phía sau kìa.

May mà một tháng nay Hoàng hậu bận chiếu cố muội muội Chu thường tại, không rảnh quản A Uyển, nên A Uyển cũng chẳng thèm đi thỉnh an, A Uyển cũng có tìm hiểu chút chuyện ở chỗ Hoàng hậu, không biết Chu thường tại bị gì, bây giờ cả người đều ngơ ngơ không được bình thường, bất quá đó là chuyện của Hoàng hậu, A Uyển không có hứng thú nhúng tay vào.

Cơ thể A Uyển dần nặng nề, Tề Diễn Chi càng ngày càng yêu thương A Uyển, Hoàng thượng mỗi ngày đều nhìn bụng A Uyển lớn lên, từ lúc bằng phẳng cho đến lúc to, hài trử trong bụng cũng từ từ lớn lên nhưng đối với thân thể của A Uyển trong khoảng thời gian này không có chút oán giận, thật ra làm cho Hoàng thượng kinh ngạc và vui mừng, vật nhỏ của hắn càng ngày càng có bộ dáng của người mẹ.

Rốt cục, A Uyển cũng không còn nôn nghén nữa, nhưng mà thân thể cũng không vì vậy mà không thoải mái, nói thế, nhưng ban đêm A Uyển thỉnh thoảng phải đi tieur, Hoàng thượng thấy cũng nghĩ nàng vất vả, bất quá A Uyển đã có thể ăn uống bình thường lại, lúc trước ăn cái gì cũng nôn ra hết, hiện tại Hoàng thượng cũng yên tâm không ít.

Lúc này A Uyển nằm trên giường, không tự chủ duỗi chân, khẽ động, cũng làm cho Hoàng thượng nằm bên cạnh hít sâu một hơi, A Uyển cũng không phải là người không lịch sự, lửa nóng dán lên chân của mình, hơn nữa Hoàng thượng phản ứng như vậy A Uyển còn có thể là không biết chuyện gì đang xảy ra sao?

Từ lúc mình được chuẩn đoán là mang thai, Hoàng thượng cũng không còn làm chuyện đó với mình, mỗi ngày nếu cùng Lý Đắc Nhàn tới Chiêu Dương cung, cũng chỉ ôm chăn bông tán gẫu, tính toán chút Hoàng thượng ăn chay cũng gần bốn tháng rồi, mà lúc trước mình nôn nghén đến lên trời xuống đất cũng không nghĩ đến chuyện đó.

Tề Diễn Chi cảm thấy có chút xấu hổ, mặc dù nói là bản thân không coi trọng nữ sắc, nhưng đã gần bốn tháng không có làm gì đó, A Uyển đang mang thai, tuy thái y nói qua ba tháng thì có thể sinh hoạt vợ chồng được, nhưng A Uyển thai nghén quá nhiều, Hoàng thượng đâu còn nghĩ đến chuyện này nữa, mà Hoàng thượng cũng không muốn tìm người khác giải quyết, nhịn một chút thì cũng sẽ xong, nhưng hôm nay lại bị A Uyển phát hiện.

Còn chưa biết mở miệng thế nào, người bên cạnh đã xoay người lại, tay khéo léo xoa chỗ đó, giọng nói tinh tế pha chút ngượng ngùng, “Thần thiếp giúp người, nhịn lâu sẽ không tốt cho cơ thể, chờ…chờ sau này lại bồi thường cho ngài.”

Sau cùng cơ hồ là lí nhí trong miệng vài lần, hàm hàm hồ hồ nghe không rõ lắm, nhưng mà Hoàng thượng cũng có thể nghe được rõ ràng, trên mặt lộ ra ý cười.

***

Mùa hè, mặc dù là ban đêm, cũng không tránh được khô nóng, chậu băng trong phòng A Uyển không thể dùng được, nên chỉ có thể mở cửa sổ để mát mẻ, A Uyển nằm trên tú tháp nghe Bạch Lộ đọc sách, sách dưỡng thai, thường ngày đều là do Hoàng thượng đọc, bất quá đêm nay có tin báo từ tây bắc, Hoàng thượng còn đang ở Ngự Thư phòng, đoán chừng cũng không nhanh chóng qua đây được.

Bạch Lộ đọc một hồi, cũng phát hiện người ngồi ở tú tháp không có để tâm, chỉ nhìn ra cửa sổ, Bạch Lộ bẩm một tiếng, để sách xuống đi đến cửa sổ, nhìn bầu trời, lúc này không thấy trăng sáng, thay vào đó là một đám mây lớn, cây ngọc lan trong viện cũng bị gió thổi cành lá tán loạn.

Bảo Thanh Sam đóng cửa sổ lại xong, Bạch Lộ mới nói với A Uyển, “Chủ tử, xem ra là trời sắp mưa, cũng không ngừng nhanh được đâu, hay là người đi ngủ trước đi?”

Đang nói, một tia sét giáng xuống, kèm theo mấy tiếng ầm ầm vang lên sau đó, dường như A Uyển không hề chuẩn bị, trong lòng run rẩy, trời mưa sét đánh thế này, cũng không thể ngủ ngay được, A Uyển nhân tiện nói, “Hiện tại vẫn còn sớm, mưa thế này đế nhanh đi cũng nhanh, sau cơn mưa trời cũng mát mẻ hơn, đợi lát nữa hãy ngủ.”

Lúc này, lại có một tiếng sấm nổ vang, Bạch Lộ cầm nút tai kịp lúc bịt tai A Uyển lại, Bạch Lộ nghe tiếng mưa bên ngoài rất to, đó là không đứng gần cửa sổ, cũng không biết là mưa lớn cỡ nào.

Bất quá cơn mưa này không như A Uyển nói, mưa một trận thì ngưng, mà còn có vẻ mư