XtGem Forum catalog
Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211184

Bình chọn: 7.5.00/10/1118 lượt.

g phòng cũng không có chỗ nào kỳ lạ, chỉ là trên một mặt tường đều toàn là sách, đi tới tiện tay lấy một cuốn sách, đúng là bản tạp đàm*, A Uyển hơi có chút giật mình, lại tùy ý cầm mấy quyển lên xem, phát hiện ra trên kệ sách này là tạp đàm du ký, tiểu thuyết quái đàm, thậm chí còn có cả nông thư.

*Tạp đàm: là tập sách ghi chép những chuyện linh tinh vụn vặt

Mà những cuốn sách này đều có dấu vết đã từng lật qua, vả lại tập sách cũng không dày, có lẽ Hoàng thượng lúc nhàn rỗi đọc để giết thời gian.

A Uyển lục tìm, đặc biệt muốn tìm bản du ký du lịch Tu Câu quốc, tìm được rồi cẩn thận nhìn, bởi tập sách không hề dày, chỉ chốc lát sau A Uyển đã xem xong. Nhưng mà sau khi xem xong tập sách đó, A Uyển khép lại tập sách cười gian xảo một tiếng.

***

Mãi đến khi trăng đã leo lên đầu cành, treo như ẩn như hiện đã lâu, Hoàng thượng mới phong trần mệt mỏi bước vào biệt uyển.

Vừa tiến vào biệt uyển, nhưng lại cảm thấy không khí có chút kỳ dị, thân là vua của một nước, Tề Diễn Chi đặc biệt rất nhanh cảnh giác cảm thấy có điều gì đó không bình thường, nhanh chóng đề phòng.

Đồng thời trong lòng cũng có hơi hốt hoảng, chẳng lẽ vẫn chưa xử lý sạch sẽ? Rốt cuộc đã đuổi tới biệt uyển này?

Nhưng không lâu sau, bước chân Hác quản sự vội vàng tiến lên chào đón, trên mặt còn mang theo vẻ hoàng loạn cùng sắp khóc đến nơi, điều này khiến cho bất an trong lòng Tề Diễn Chi mạnh thêm chút, chẳng lẽ vật nhỏ kia thật sự đã xảy ra chuyện?

”Chủ tử gia, ngài cuối cùng cũng trở về!” Hác quản sự vừa đến, liền vội vàng hành lễ, bày tỏ bản thân mình đói với việc chủ tử trở về hân hoan nhảy cẫng, còn là thở dài nhẹ nhõm một hơi?

”Sao lại hoảng loạn như vậy! Phải chăng Uyển chủ tử đã xảy ra chuyện gì?” Giọng nói của Hoàng thượng mang theo hàn ý rét lạnh, dường như sợ nghe được tin tức nào xấu.

Hác quản sự hấp tấp hồi bẩm: ”Hồi lời của chủ tử, Uyển chủ tử không hề gặp chuyện không may, chỉ là uống nhiều rượu hoa lê quá, hiện giờ đang ngây ngất ở trong rừng lê, các nô tài…”

Hoàng thượng biết được A Uyển vẫn chưa xảy ra sự cố gì, liền yên lòng, nhưng nghe đến A Uyển uống quá nhiều rượu lồng mày lại nhảy lên một cái: ”Rượu hoa lê uống quá chén? Ai cho nàng rượu?!”

Ai to gan đến mức dám cho A Uyển uống rượu như vậy? Vật nhỏ kia cũng thật là! Rõ ràng thân thể không tốt, còn dám mê rượu, cần phải hung hăng trừng phạt một trận mới nhớ lâu được.

Hoàng thượng liền đi tới trong rừng hoa lê, vừa nghe Hác quản sự báo cáo từng hành động của A Uyển hôm nay.

Thì ra là khi A Uyển ra khỏi thư phòng, lại muốn bọn họ nhanh chóng chuẩn bị cần câu, bảo là muốn câu mấy con lam mực chưng lên ăn. Điều này quả thực làm khó Hác quản sự, cá trong hồ là do chủ tử gia dặn dò nuôi cho tốt, mà vị Uyển chủ tử này lại là người mà chủ tử gia căn dặn phải hầu hạ thật tốt, so sánh mức độ nặng nhẹ của hai bên, Hác quản sự khẽ căn răng, vẫn cứ bất chấp nguy hiểm bị phạt, chuẩn bị dụng cụ bắt cá cho A Uyển.

May mà thời cơ hiếm có, đoán rằng kỹ thuật của vị Uyển chủ tử này khá kém, ngay cả một con có cũng không câu lên được, trong lòng Hác quản sự thở phào nhẹ nhõm một hơi thật lớn, nhưng mà không chờ khẩu khí này trôi qua, A Uyển lại hỏi câu, trong biệt uyển này có cất giấu rượu không?

Biệt uyển này lê hoa đầy sân, nếu nói không có tác dụng chưng cất rượu là không thể, Hác quản sự cũng không dám giấu diếm A Uyển, liền nói đúng sự thật, nhưng mà chủ tử gia có thói quen nhất quán là nhất định phải đem rượu đi chôn, địa điểm không giống nhau, muốn tìm cũng không dễ.

Không nghĩ tới vị Uyển chủ tử này vui vẻ ném cần câu, hứng trí bừng bừng muốn cầm cuốc nhỏ đi tìm rượu, bất kể Hác quản sự khuyên can thế nào cũng không nghe, nhưng mà Hác quản sự nào dám để cho A Uyển động thủ thật, bất đắc dĩ đành phải lệnh cho hai đầy tớ đi theo sau A Uyển, vào trong rừng cây lê tìm rượu.

Chỉ là Hác quản sự thấy A Uyển không vội đào luôn, nhưng mà đi dạo bên này lần mò bên kia, gần hoàng hôn rốt cuộc mới xác định được cây để đào, nhắc tới cũng kỳ quái, đào năm hố mà chỉ có hai cái hố không giấu rượu, Uyển chủ tử cũng thật thần kỳ.

Khi đào được rượu lên rồi màn đêm cũng đã buông xuống, A Uyển phân phó mang sạp đặt vào trong rừng cây hoa lê này, trên sạp còn bày các món điểm tâm ngon miệng, rồi bắt đầu uống rượu ngắm trăng, lúc đó say rượu mà chủ tử gia còn chưa trở về, ngươi nói xem Hác quản sự có thể không hoảng loạn?

Hác quản sự làm quản sự nhiều năm như vậy, tự nhân là quản sự thủ đoạn lão luyện, làm việc thỏa đáng, chủ tử khó hầu hạ hơn nữa bản thân lão cũng có thể lấy thủ đoạn khôn khéo của mình để khiến cho vị kia thỏa mái.

Nhưng mà vị ngày hôm nay, thật sự là rất khảo nghiêm Hác quản sự một phen, nói vị này khó hầu hạ, tuyệt đối không phải, vị chủ tử này cực kỳ dễ nói chuyện, thoạt nhìn chính là tiểu cô nương nhu nhược yếu đuối, nói chuyện cũng là ôn ngôn uyển ngữ (lời nói mềm mỏng, nhẹ nhàng), quả thực làm cho người khác yêu thích.

Thế nhưng vị tiểu chủ tử làm ra chuyện này khiến cho Hác quản sự từng giây từng phút đều lo lắng đề phòng, một đống mồ hôi lớn toát ra, vất vả lắm