XtGem Forum catalog
Lâm Giang Tiên

Lâm Giang Tiên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322925

Bình chọn: 7.00/10/292 lượt.

thể quỳ trước nàng. . . Ta sai rồi! Nữ nhân điên kia cao

hứng muốn ngã gãy cổ, ta nên thành toàn cho nàng! Ta và nàng ta thật sự

cái gì cũng không có, cầu xin nàng tin ta đi!” Anh ca nhi vẫn quỳ , ngửa đầu, hai tay đặt trên đầu gối của nàng, lại hơi hơi phát run.

( haizz, đúng là trung khuyển thê nô chính hiệu nha)

Kỳ thật, bệnh điên ngốc của hắn đã sớm tốt rồi, độc cũng đã giải, có

công danh bên thân, tiền đồ vô lượng, hậu viện còn có ba di nương xinh

đẹp đáng yêu độc thủ không khuê*. Nếu đã muốn hướng đường chính

đạo để đi, cũng có thể ngẩng đầu ưỡn ngực làm người . Có nàng hay không

có nàng, căn bản không có vấn đề gì.

(*) ý chỉ ở cô đơn 1 mình kiểu như phòng đơn gối chiếc ý

Không có nàng chẳng phải là càng tốt sao? Tuy nói thanh danh kém,

nhưng rốt cuộc vẫn là tiểu thư phủ quốc công, là hoàng thân quốc thích,

là một người tuyệt sắc trong tuyệt sắc, tương lai đối với con đường làm

quan của hắn tuyệt đối có thể giúp ích.

Hắn không phải vẫn rất muốn đi Binh bộ sao? Cưới Trịnh Ngũ tiểu thư, việc đó sẽ không còn khó khăn gì.

Cố Lâm lý trí bình tĩnh phân tích, nhưng anh ca nhi lại càng nghe

càng nóng nảy, “Ngự tỷ nhi, nàng muốn bỏ ta phải không? Ta thi cái công

danh con mẹ nó này, liều mạng như vậy, không phải muốn vào Binh bộ gì

đó. . . Mà là ta muốn mang nàng rời kinh thành! Cho dù làm tên chăn ngựa ta cũng nhận, chỉ cần có thể cho nàng thư thái vài năm, để ta nuôi sống nàng, rời khỏi nơi phiền não nhiễu sự này. . . Chưa bao giờ là vì khác

lý do!”

Nàng nghẹn giọng. Bức tường phòng hộ trái tim nguyên bản vốn chắc

chắn như tường đồng vách sắt nay lại lung lay sắp đổ. Nguyên lai. . . Ở

trước mặt hắn, bức tường đó lại yếu ớt đến mức này.

Cố Lâm miễn cưỡng cười, “. . . Tiểu thư phủ quốc công xinh đẹp cao

quý khóc nháo, ngay cả ngã ngựa cùng đều sử dụng đến, muốn gả cho chàng

làm bình thê đó. . . Trong lòng không có nửa điểm cao hứng đắc ý nào

sao? Chúng ta là như thế nào, làm sao phải ẩn gạt. . .”

“Bình con mẹ nó!” Anh ca nhi rốt cục bùng nổ, “Bảo nàng ta đi đâm vào tường đi! Đừng tưởng rằng ta không hiểu luật Đại Yên. . . Mặc dù không

thuộc toàn bộ, nhưng đã từng đọc qua! Bình thê không phải dễ dàng mà có. . . Ta dám đem án này kiện vào kinh đó, đến trước mặt hoàng thượng ta

cũng không sợ!”

Chung quy, nàng vẫn là nữ nhân yếu đuối không qua được cửa tình cảm

này. Một giọt lệ rơi xuống trên khuôn mặt của nàng, Cố Lâm vội lau.

Thoạt nhìn, nàng cũng chỉ có thể “Nộ hải đến điên cuồng gào thét” . Dù sao bảo kiếm tặng liệt sĩ, hồng nhan mời rượu tri kỷ.

“Được, ta hiểu.” Cố Lâm cũng quỳ xuống, gắt gao ôm lấy Anh ca nhi đang mừng như điên lại đang không hiểu gì.



Ngoài ý muốn , Cố Lâm không bị trách phạt gì.

Cha chồng chỉ nói vài lời sâu sắc muốn nàng nhớ kỹ bản thân chính là

đích trưởng tức Tạ gia, lại không nói thêm cái gì liền cho bọn họ cáo

lui. Về phần bà bà, ngay cả mặt mũi đều không thấy, cư nhiên cho nàng

nhẹ nhàng may mắn vượt qua cửa này.

Chuyện bất thường tất có trá nha, nàng hỏi Điềm Bạch hốc mắt còn hồng, Điềm Bạch lại cười hì hì một tiếng, cúi đầu lui ra.

Cái gọi là tương sinh tương khắc, cái gọi là vui quá hóa buồn. . . Vì Lạc Ca Nhi ba năm sau thi tiến sĩ, Tạ lão thái gia và Thái phu nhân

muốn mang theo Lạc Ca Nhi cùng khởi hành, hướng kinh thành mà đến .

Nguyên bản vốn chỉ có Tạ lão thái gia mang theo Lạc Ca Nhi đến, điều

này là hoàn toàn đúng. Việc thi tiến sĩ, ở kinh thành không thể chỉ thi

không là được, chạy quan hệ nói nhân tình, cũng không thể để nước tới

chân mới nhảy, càng bắt đầu sớm càng tốt, không chút ngoài ý muốn nào.

Nhưng Tạ thái phu nhân cũng đi theo, còn đặc biệt chỉ tên muốn gặp Tân

ca nhi. . .

Cái này chính là có hàm ý thâm sâu.

Hiện tại Tạ phu nhân lâm vào trạng thái tâm thần không yên, làm sao

mà quản đến con dâu bất tài được, chỉ vội vàng thanh tra tìm kiếm gian

tế mà Tạ thái phu nhân an bài ẩn nấp. Một mặt lại đi ngược lại với cưng

chiều trước kia, nghiêm nghị dạy dỗ Tân ca nhi, rất sợ bị Tạ thái phu

nhân nặn ra một lỗi nào. . . Tân ca nhi quả nhiên là cốt nhục của nhị

gia, không đến ba tuổi đã có tính tình bướng bỉnh như con lừa, thái độ

trước sau của tổ mẫu khác biệt quá lớn, hắn liền làm trái cực nhiều,

thực làm cho Tạ phu nhân nước sôi lửa bỏng sứt đầu mẻ trán một phen.

Hại Cố Lâm đã chuẩn bị chừng mười hai vạn phần tinh thần tiếc nuối

một chút. . . Nguyên bản nàng sắp xếp trọn vẹn cả ngày chuẩn bị các cách “An nội” mà đều không được sử dụng đến , Tạ phu nhân đã bị Tạ thái phu

nhân ở xa trấn áp, người mới chỉ ở trên đường đến, đã dọa Tạ phu nhân sợ tới mức sắp hỏng tinh thần rồi, suốt ngày nghi thần nghi quỷ giám sát

quét sân vẩy nước dọn nhà và kiểm kê sổ sách, đồng thời còn phải lăn lộn với Tân ca nhi.

Quả nhiên đều là tật xấu của việc quá nhàn đi. Cố Lâm yên lặng suy

nghĩ. Thấy không, bà bà vừa có việc để làm, lập tức sống yên ổn, ngay cả ba di nương ngày thường vẫn thích nháo loạn một chút nay đều im lặng

như đã chết, nếu không nhà này cũng không quá yên tĩnh như vậy.

Nhưng nếu Tạ thái