
gười ngốc?
Vốn là anh chỉ muốn
cưới vợ sinh con, đối với đối tượng mà ông nội an bài cũng không ghét,
cứ như vậy thuận lý thành chương kết hôn. Ai ngờ mới ở chung với nhau
một vài ngày, anh đã có loại cảm giác từ từ mất khống chế, nội tâm không hề bình tĩnh nữa. Trời mới biết đây là cái tình huống gì, chỉ biết chắc là anh hưởng thụ trong đó. Trong những ngày tiếp
theo, Chu Văn Kỳ không cố định thời gian sẽ đưa bữa trưa tình yêu cho
chồng, bởi vì Lôi Dực không phải là ngày ngày ở công ty trấn giữ, cô
phải trước cùng công nhân viên dò xét tin tức, ngoài ra cô cảm thấy
chuyện tốt không thể ngày ngày làm, nếu không sẽ trở thành chuyện đương
nhiên, vui mừng đột nhiên đến mới quý giá.
Đưa cơm đồng thời, cô
cũng thuận tiện giao thiệp với công nhân viên trong công ty, mọi người
thấy khuôn mặt tươi cười đón người của lão bản nương, dĩ nhiên là muốn
tán gẫu mấy câu.
Rất nhanh, Chu Văn Kỳ tìm đến vị tiểu thư kế
toán kia, cô gái này tên là Lý Nhân Hoa, hai mươi năm tuổi, độc thân,
chính là cô gái cùng A Dực ở chung một chỗ đêm thất tịch, mặc dù đó là
chuyện trước khi cô sống lại, cô tin tưởng đời này sẽ không xảy ra,
nhưng khó chịu chính là khó chịu, người đàn ông của cô sao có thể để cho người ta thèm thuồng?
Bình tĩnh mà xem xét, Lý Nhân Hoa điều
kiện không tệ, ngoại hình so với cô chỉ kém hơn một chút, tính toán tỉ
mỉ nhưng không làm cho người ta chán ghét, cá tính nhanh nhẹn có năng
lực, khó trách về sau ông nội Lôi nhìn trúng cô ấy, dù sao cháu dâu thứ
nhất quá ngây thơ, vì để tránh dẫm lên vết xe đổ, dĩ nhiên phải chọn một cô gái thành thục.
Chu Văn Kỳ yên lặng quan sát không muốn đả
thảo kinh xà, để tránh Lôi Dực đặc biệt chú ý đến Lý Nhân Hoa, cô thấy
Lý Nhân Hoa không cố ý phóng điện, cũng không có khóc kêu muốn làm tiểu
tam, hẳn là một nữ nhân thông minh, cô cũng tin tưởng nhân cách của Lôi
Dực, tuyệt đối là sau khi ly hôn mới có thể tìm mùa xuân thứ hai.
Đã như vậy, kết thù kết oán không bằng kết duyên, cô dứt khoát giới thiệu
cho Lý Nhân Hoa một đối tượng, dời đi mục tiêu cũng dời đi nguy hiểm, ừ, cứ làm như vậy, cô thật bội phục mình, sau khi sống lại trở lên thật
thông minh nha! [em cũng phục độ tự yêu bản thân của chị. :v'>
Vì vậy cô tìm một ngày Lôi Dực không có ở công ty, mang theo buổi trà
chiều đi đến bộ hành chính nhân sự, cùng mấy nữ công nhân viên liên lạc
tình cảm.
Ăn uống xong, các nữ nhân không khỏi tán gẫu về trang
phục, kiểu tóc và đàn ông, mọi người làm một phen tự giới thiệu mình, cô phát hiện thì ra tiểu thư tổng đài có bạn trai, hai tiểu thư sinh viên
vừa học vừa làm có đối tượng mập mờ của mình, duy nhất hoàn toàn độc
thân chính là tiểu thư kế toán.
"Nhân Hoa, cô thông minh lại xinh đẹp như vậy, làm sao sẽ không có bạn trai?" Chu Văn Kỳ đóng vai nhân vật chị em tốt, vẻ mặt quan tâm hỏi.
Bị làm thành nữ vương bi kịch Lý Nhân Hoa thở dài, bánh ngọt trước mắt cũng không có lực hút. "Bạn trai cũ của tôi nói... Tôi sẽ không làm nũng, không có hương vị phụ nữ, hắn không thể thay đổi tôi, không thể làm gì khác hơn là buông tha cho
tôi."
Chu Văn Kỳ quan sát Lý Nhân Hoa từ trên xuống dưới
một phen, nền tảng không tệ, không có vấn đề lớn, nhưng quả thật có ít
sự mềm mại của phái nữ, ở cô nhìn lại, chỉ cần nhuộm tóc, sửa lông mày,
mặc vào quần áo có màu sắc ấm là được rồi, sửa lại rất đơn giản.
"Tên kia thật không có ánh mắt, cô ngàn vạn lần đừng nghi ngờ chính mình, cô rất tuyệt! Tôi bình thường không có việc gì liền thích trang điểm, nếu
như cô tin tôi, tôi sẽ giúp cô tạo hình, như thế nào?"
"Tốt, rất cám ơn!" Lý Nhân Hoa đồng ý một tiếng, đây chính là vợ của lão bản, cùng cô ấy
lui tới chắc chắn không sai, hơn nữa nhìn lão bản nương quả thật rất
biết trang điểm, khi thì đáng yêu khi thì ưu nhã, làn da càng thêm được
bảo dưỡng rất tốt, cô đã sớm muốn học hỏi một phen.
"Làm cái tạo hình gì? Tôi cũng muốn!" Một bên tiểu thư tổng đài nghe thấy cũng ầm ĩ muốn thử.
"Không thành vấn đề, từng người từng người đến, tôi có chính là thời gian." Chu Văn Kỳ trong đầu ánh sáng chợt lóe, có lẽ đây chính là cơ hội để cô gây dựng sự nghiệp, mở cửa hàng có quá nhiều chuyện phải quan tâm, cô
tự nhận mình không phải là người khôn khéo, không bằng làm "Một nhà
riêng", đảm nhiệm "Người thợ trang điểm", đơn giản lại có niềm vui, cớ
sao mà không làm?
Mấy người phụ nữ xèo xèo thì thầm thảo luận, ầm ĩ giống như chợ, Chu Văn Kỳ trừ bỏ thu được nhóm khách đầu tiên, cũng
cung cấp tốt nhất cho quan hệ hữu nghị. "Nhân Hoa, cô có hứng thú với nhân viên công vụ và Lão sư không?"
"Rất tốt a, cô có cửa sao?"
"Ha hả, có người quen mà thôi, cô đem số liệu cơ bản cho tôi, tôi tìm người giúp cô giới thiệu."
Các cơ quan hành chính lớn và trường học đều có người như vậy --- cửa của
các phụ nữ trung niên nhiệt tình làm mai, mà cô vừa lúc biết hai người,
cũng chính là mẹ cô và chị dâu cô.
Nói đến giới thiệu đàn ông,
không khí càng thêm nóng như lửa, hormone tiết ra cũng đặc biệt nhiều,
bỗng nhiên từ cửa đi vào một người, chỉ thấy lão bản đại nhân Lôi Dực
đứng ở nơi đó, s