
hĩ tới" Anh nói quả quyết "Tô Di, điều đó chỉ làm anh phân tâm. Em cứ ở đây, đầu óc của anh càng có thanh tĩnh hơn."
Tô Di im lặng. Trên thực tế, cô cũng biết có thể cự thạch trận cũng chẳng giúp ích gì được. Với kỹ thuật nhảy liên tục của người máy, dù cô có chỉ huy cự thạch trận tấn công, chỉ sợ còn chưa đến gần, máy bay địch đã nhảy đến trước mặt giết chết cô rồi.
Mạnh Hi Tông không nói gì nữa, một tay giữ chặt ót cô, hôn lên mãnh liệt, rồi lại đứng dậy trở lại đài chỉ huy một lần nữa. Mới vừa đi mấy bước, dường như nhớ ra cái gì, quay đầu nói với sỹ quan truyền tin "Hủy bỏ giấy phép thông hành của phu nhân, cô ấy ở lại chiến hạm, không thể đi bất cứ đâu."
"Vâng" Sỹ quan truyền tin không dám nói nhiều, chỉnh lại quyền hạn của Tô Di trên hệ thống, từ tối cao xuống đến mức thấp nhất.
Tô Di nghe rất rõ những gì bọn họ nói, nhìn bóng dáng nghiêm trang cố chấp của anh càng thêm đau lòng.
Trải qua trận đánh này, có sáu chiếc pháo đài của Lính đánh thuê, và năm chiếc của Liên Minh trốn thoát được. Những pháo đài khác vì bị hư hại nghiêm trọng, căn bản không cách nào thi hành được cú nhảy trong khoảng cách xa được, nên đã bị người máy bao vây chung với dân chúng ở hành tinh.
Song, phản công dễ nói như vậy ư? Mặc dù dưới trướng Mạnh Hi Tông, tất cả những sỹ quan chỉ huy đều muốn đánh bại đối thủ khẩn cấp. Nhưng kết quả trao đổi, muốn tránh khỏi thế tấn công ác liệt của chúng, chỉ có thể thừa dịp chúng không sẵn sàng để phát động đánh lén -- chỉ có thể chờ, chờ đến khi đối phương cho rằng phe ta không hề có ý chiến đấu, chờ đến khi đối phương đặt trọng điểm thực dân hóa trên mặt đất, mới là thời cơ tấn công tốt nhất.
Hai máy bay trinh sát được cử đi, lén lút lẻn ra viền ngoài tinh hệ dò la tin tức. Những chiến hạm khác nghỉ ngơi và hồi phục tại chỗ, kiểm kê tất cả tài nguyên tồn kho, phó hạm trưởng báo cáo đồ dự trữ của bọn họ có thể duy trì một tháng.
Ba ngày trôi qua rất nhanh, máy bay trinh sát chưa trở về. Lương Đồng khăng khăng phản công lập tức -- hầu như tất cả người nhà bạn bè của sĩ quan Liên Minh đều vẫn còn ở lại tinh cầu, quá trình này khiến họ đau khổ tột cùng, tình nguyện chết trận cũng không muốn chạy trốn, đồng thời ôm ý nghĩ đánh lén, nên bọn họ vẫn giữ hi vọng may mắn thắng lợi.
Mạnh Hi Tông lại không đồng ý, chủ trương tạm thời nghỉ ngơi và hồi phục trước khi tiến về tinh hệ. Hai bên chưa đạt được thỏa thuận, Lương Đồng dẫn đầu năm chiếc chiến hạm nhảy về tinh hệ Vĩnh Hằng, từ đó bặt vô âm tín. Mạnh Hi Tông để ngăn ngừa người máy đuổi đánh, dẫn hạm đội nhảy tới tọa độ khẩn cấp mới.
Người máy xuất hiện ở lần nhảy đầu tiên, bao vây hạm đội Lính Đánh Thuê cả một ngày, khiến Mạnh Hi Tông cũng cực kỳ chấn động -- trong vũ trụ bao la, cơ hội có thể tìm được chính xác tọa độ họ nhảy tới cực kỳ nhỏ bé -- trừ phi đối phương có thể tiến hành theo dõi bọn họ một cách chính xác.
Sau một trận giao chiến kịch liệt, trả giá bằng tổn thất một chiến hạm và hơn mười chiếc Báo Săn, hạm đội Lính Đánh Thuê vừa đánh vừa lui, nhảy đến tọa đội mới lần thứ hai. Mạnh Hi Tông lập tức hạ lệnh tiến hành kiểm tra tất cả máy bay chiến đấu, tìm kiếm thiết bị theo dõi của người máy, nhưng không thu được gì cả.
Một giờ sau khi nhảy, người máy lại bao vây lần thứ hai. Và lần thứ ba chỉ cách nửa tiếng đồng hồ, đó cũng chính là lần bao vây cuối cùng của chúng -- Bọn chúng không chỉ dùng lửa đạn mạnh mẽ bao vây Lính Đánh Thuê, lại càng trực tiếp phát ra lời tuyên bố thẳng thắn:
"Ngài sĩ quan chỉ huy Lính Đánh Thuê Mạnh Hi Tông:
Chạy trốn không có ý nghĩa. Bất kể các vị chạy trốn tới tọa độ nào đi nữa, chúng tôi đều có thể định vị chính xác.
Song, sự dũng cảm của các vị là bởi vì giành lấy cơ hội sống còn. Đầu hàng vô điều kiện ngay lập tức, các vị sắp bị hợp nhất vào quân đội Đế Quốc, sẽ không có bất cứ tổn thương gì -- nếu không cái giá của sự cố gắng của các vị, không chỉ riêng tính mạng của các vị, còn có toàn thể loài người dưới mặt đất, và cả năm chiếc chiến hạm, ba vạn quân đội chúng tôi vừa bắt được. Đây là lần tuyên bố cuối cùng của tôi.
Hình Nghị - Kaz Dior"
Sau khi Tô Di truyền đọc lời tuyên bố này, trong lòng như thể có tảng đá lớn đè xuống.
Bây giờ là hai giờ đêm. Tuy rằng trong vũ trụ không chia ngày đêm, nhưng đối với những lính đánh thuê sống quen ở tinh cầu Tự Do mà nói, lại là thời điểm sức lực kém nhất trong ngày.
Tuy nhiên mọi người không hề buồn ngủ. Họ trợn to mắt, nhìn chằm chằm vào ngài sĩ quan chỉ huy yên lặng đứng ở phía sau cùng.
Bốn lần chạy trốn, máy bay chiến đấu tổn hại quá bán; thậm chí ngay cả động cơ nhảy siêu quang tốc của tàu chiến chỉ huy này, cũng bị máy bay địch phá hủy, không thể nào nhảy tiếp. Bọn họ cũng tàn phá máy bay địch nặng nề -- dưới tiền đề máy bay địch có thể liên tục nhảy siêu tốc cự ly ngắn, họ đã phá hủy chí ít một nửa máy bay địch bao vây.
Tuy nhiên điều này cũng không thể cứu vãn chiếc cuộc thảm hại. Máy bay địch của đối phương lại vọt tớt cuồn cuộn không ngừng, thực lực của đối phương căn bản không chỉ dừng ở một chiến hạm -- chẳng qua là khi bao vây tinh h