XtGem Forum catalog
Khuynh Nhiên Tự Hỉ

Khuynh Nhiên Tự Hỉ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322682

Bình chọn: 8.00/10/268 lượt.



Tả Phóng nở nụ cười, giọng nói cũng trở nên dịu dàng

"Đúng vậy."

"Sao bên cạnh chú mày hoa đào lắm thế không biết!" Tả An ganh tỵ thầm oán một câu, cuối cùng cũng nói: "đi chơi vui vẻ!"

Sau khi cúp điện thoại vẻ mặt hắn đã bình tĩnh một chút.

hắn thật sự rất muốn được ở cùng một chỗ với Phó Tự Hỉ. Người con gái mềm mại trong veo như nước ấy, niềm khát khao suốt bao năm qua của hắn, cho đến bây giờ chưa bao giờ được ở gần cô một cách chân thật như vậy.

Tâm tình của hắn giống như đang trở về những tháng ngày thanh xuân năm ấy.

………………

Lương San đã đồng ý để Tả Phóng cùng tham gia với bọn họ.

Nhưng bà cũng không dám khinh suất lơ là đề phòng, bà cầm tấm danh thiếp của Tả Phóng gọi cho Hạ Hàm Thừa hỏi ý kiến.

Hạ Hàm Thừa khách quan đánh giá Tả Phóng.

"Tính cách lẫn gia thế của cậu ta cũng tạm được. Sau khi ly hôn với người vợ trước thì cha cậu ta mới mang hai mẹ con trở về nhà lớn của Tả gia. Tả Duyên đang ngồi tù, Tả gia cũng chỉ còn Tả An và Tả Phóng thừa kế. Tả An tính cách có vẻ ôn hòa không quá xuất sắc, chắc chắn Tả gia đang muốn bồi dưỡng Tả Phóng để nhắm đến cái ghế chủ nhân thừa kế."

"Vậy anh nói thử xem, cậu ta có thích hợp với Tự Hỉ không?"

"Bà xã, anh cũng chỉ suy đoán mà thôi." Hạ Hàm Thừa phủ quyết "Người trẻ tuổi thì cũng có cảm xúc riêng của họ, cứ để bọn họ tự phát triển."

"Em chỉ lo lắng cho Tự Hỉ thôi. Nó cái gì cũng không hiểu, ngây thơ ngờ nghệch, phỏng chừng ngay cả chuyện nam nữ yêu đương là cái gì nó còn không thông suốt. Em cũng rất muốn để hai đứa trẻ này phát triển tình cảm một cách độc lập, nhưng cũng sợ ngộ nhỡ nó bị Tả Phóng chiếm tiện nghi…" Lương San thở dài lo lắng.

"Con trai mình có biết việc này không?" Hạ Hàm Thừa đột nhiên hỏi, trong lòng ông thật có chút chờ mong xem con trai phản ứng như thế nào.

"không biết a." Lương San trong đầu không đề nghĩ đến chuyện đó "Làm gì mà liên quan đến nó chứ. Tự Hỉ chỉ muốn tìm một người đàng hoàng thôi mà. Còn nó cùng Tự Nhạc mới có đất diễn."

Hạ Hàm Thừa đối với người vợ ngây thơ của mình cũng bó tay không biết phải nói gì "Cái gì cũng không biết, em làm mẹ của nó như thế nào vậy?"

"Làm sao vậy? đang êm đẹp tự nhiên lại nhắc đến nó. Chúng ta đang nói chuyện của Tự Hỉ mà." Lương San quay lại chủ đề chính "Em quyết định sẽ sắm vai cái bóng đèn, giám thị tên nhóc Tả Phóng này. Nếu nó mà có hành động gây rối, pặc, chặt tay!"

nói xong, bà còn mô tả hành động dựng thẳng bàn tay chặt xuống bàn, sau lại nhớ đến việc Hạ Hàm Thừa đang ở đầu dây bên kia nhìn không thấy, thôi từ bỏ.

"Bọn em khi nào thì xuất phát?"

"Ngày mai, buổi sáng."

Lương San ban đầu vốn định sau khi dùng cơm trưa xong thì khởi hành, nhưng mà cùng với Phó Tự Hỉ đi dạo phố làm nhỡ thời gian, nên hoãn lại ngày mai xuất phát.

Ngẫm lại một chút, nếu như đi vào buổi chiều như dự định, thì đến nơi trời tối mất rồi, vì vậy khởi hành vào sáng sớm là sự lựa chọn chính xác.

Hơn nữa, cũng phải chừa chút thời gian cho Tả Phóng chuẩn bị.

Phó Tự Hỉ nghe theo ý kiến của Lương San, sau đó mang hành lý kiểm tra kĩ lại một lần nữa.

Lương San dặn dò cô ngày mai 8h sáng phải thức dậy, cùng nhau ăn bữa sáng, sau đó thì xuất phát.

cô đương nhiên rất ngoan ngoãn nghe theo, tối trước hôm đó còn rất sốt sắn khẩn trương.

Thậm chí còn gọi cho Phó Tự Nhạc, hỏi làm thế nào mới có thể rời giường vào lúc 8h.

Phó Tự Nhạc bên đầu dây kia cười nói: "Chị cứ yên tâm đi ngủ, đến 8h sáng em gọi về đánh thức chị."

Phó Tự Hỉ nghe vậy thì yên tâm.

……………..

Vào buổi tối, Hạ Khuynh đến gõ cửa.

Phó Tự Hỉ ngạc nhiên cảm thấy có chút kỳ quái "Hạ Khuynh, không phải anh đã nói không đến giúp tôi tắm rửa nữa sao?"

"Tôi đến để xem em đã mua áo tắm như thế nào?" hắn rất thẳng thắng trả lời.

Đúng vậy! Mục đích chính của Hạ thiếu gia là đến đây để xem áo tắm.

Phó Tự Hỉ cái hiểu cái không ừ đại một tiếng, sau đó lại nhớ đến chuyện gì "thật ra trước đó phu nhân chọn cho tôi một bộ giống y chang nội y vậy đó. Chắn chắn mặc vào sẽ bị nhìn thấy hết trơn cho xem, chỗ béo béo vẫn còn chút vết hồng hồng nữa…"

Hạ Khuynh chưa bao giờ nghĩ đến việc Lương San dám dẫn Phó Tự Hỉ đi mua bikini.

"Mẹ có nhìn thấy vết thương của em không?"

"không có." Phó Tự Hỉ lắc lắc đầu "Cái quần ngắn quá… tôi sợ… nên phu nhân sẽ không nhìn thấy đâu."

hắn ôm cô vào lòng, cúi đầu mổ lên môi cô mấy cái, nhẹ nhàng hỏi: "Miệng vết thương còn hồng sao?"

"Có chỗ không hồng, có chỗ hồng."

"Cuối cùng thì hai người mua loại áo tắm gì?"

Phó Tự Hỉ tránh né ngồi dậy từ trong lòng hắn, đi qua bên vali lấy ra một gói đồ nhỏ, sau đó đưa cho Hạ Khuynh xem, nói: "Phu nhân phải chọn mãi mới mua được đấy."

…………..

Lương San đã tìm mãi vẫn không chọn được một bộ thích hợp. Có loại thì kiểu dáng hơi mát mẻ, có bộ thì quá bé. Bà dẫn Phó Tự Hỉ đi qua đi lại đến 10 cửa hàng.

Phó Tự Hỉ cứ tưởng vì mình rất béo nên mới khó chọn đồ như thế, xấu hổ không thôi!

…….........

Hạ Khuynh nhận lấy mở ra xem.

thì ra đây là một cái áo bơi liền thân kiểu yếm thắt, trên cổ còn có đường viền lá sen. thật sự có thể che đậy cả vùng ngực của cô.

hắn lại nhìn