Ring ring
Không Thể Thiếu Em

Không Thể Thiếu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325592

Bình chọn: 8.5.00/10/559 lượt.

gò ép những

thứ không thuộc về mình, gần bốn mươi rồi đột nhiên lại phải thay đổi,

trong lòng chị thực sự khó mà vượt qua được cửa ải tâm lý của chính

mình.

Nhưng chị không ngờ Ôn Bạch Lương lại tự tìm đến mình.

Tội

danh thu hút tiền vốn phi pháp nói lớn cũng không lớn mà nhỏ cũng không

nhỏ, những trường hợp thế này mấy năm gần đây trong nước rất nhiều, vụ

lớn thậm chí bị phạt mười mấy tỉ, bị tù chung thân, nhỏ thì cũng dăm ba

năm. Có điều chị không ngờ Ôn Bạch Lương cũng phạm phải sai lầm cấp thấp như thế, đẩy bản thân mình vào thảm cảnh đó.

Đối với anh mà nói là rơi vào bước đường cùng nhưng với chị chẳng qua chỉ là nợ ân tình vài người mà thôi.

Có lẽ đây là ý của ông trời, để chị không lỡ mất anh.

Khi anh tìm tới chị, chị nhìn thấy một chàng trai lo lắng bất an, bị thất

bại và sợ hãi giày vò, phong độ trong quá khứ đã hoàn toàn biến mất,

nhưng chị lại cảm thấy vui vì biết bản thân mình có thể giúp được anh,

chị biết lần này anh không chạy thoát được.

Sau đó Ôn Bạch Lương ở

bên chị một cách đương nhiên, chị biết lúc đó anh đã có bạn gái nhưng

việc này chị giao cho anh tự giải quyết.

Quả nhiên anh là một người

đàn ông biết thức thời, mọi việc được giải quyết nhanh chóng. Chị giữ

anh lại bên cạnh, ban đầu với tư cách trợ lý đúng như chuyên môn cũ của

anh, nhưng một người đàn ông có dã tâm không bao giờ muốn ở dưới người

khác, dần dần anh bắt đầu muốn nhiều hơn.

Cũng là chị chiều anh, chị

thích dáng vẻ anh khi kiên trì một mục tiêu nào đó, thích đôi mắt sáng

rực như ngọn đuốc khi anh nói tới mục tiêu ấy, chị thường tưởng tượng ra người đàn ông chị không bao giờ gặp lại được nữa có phải cũng biểu lộ

ánh mắt giống như người đàn ông trước mặt chị.

Một người đàn ông quá

cố chấp một mục tiêu sẽ trở nên lạnh lùng, bởi vì không có một mục tiêu

nào thành công mà không cần hi sinh thứ gì, anh ta sẽ hi sinh mọi thứ

bản thân mình có thể bỏ ra, thậm chí ngay cả bản thân mình, giống như Ôn Bạch Lương trước mặt chị bây giờ.

Ôn Bạch Lương vẫn nói chuyện với

Hames, rèn luyện bên chị hai năm, anh đã không còn như ngày xưa nữa,

khiến Hames gật đầu liên tục, chị lặng lẽ nhìn, mỉm cười rồi lại uống

một ngụm rượu.

Được lắm, chị vui lòng bồi dưỡng anh, chỉ cần anh là của chị.

2

Gần tới lúc tan ca không biết Đổng Tri Vy đã ho mấy lần, càng lúc càng ho

dữ dội khiến Lily và Tiểu Luy ngồi phía ngoài văn phòng cũng chú ý tới,

lúc cô mang trà nước ra ngoài liền lên tiếng hỏi thăm.

“Chị Tri Vy, chị không khỏe à?”.

Cô lắc đầu, cổ họng đang đau âm ỉ nên không muốn nói gì.

Sự bình tĩnh bên ngoài không ngăn được sự phản kháng bên trong cơ thể cô,

sáng sớm nay đã phiền phức vì yêu cầu của Viên Cảnh Thụy, buổi trưa phải chống đỡ với sự nhiệt tình không biết từ đâu đến của bà Viên, buổi

chiều đau đầu vì Hà Vĩ Văn, nhưng tất cả cộng lại cũng không đáng sợ

bằng cái tên mà Hạ Tử Kỳ nhắc tới trong điện thoại.

Cô đã cố tình

chôn vùi ký ức về Ôn Bạch Lương từ rất lâu rồi, lâu tới mức cô tưởng

rằng anh ấy sẽ không bao giờ có thể ảnh hưởng tới cô nữa, không bao giờ

xuất hiện trong cuộc đời cô nữa.

Nhưng cô đã nhầm.

Ngoài câu hỏi

đó ra Hạ Tử Kỳ không nói thêm câu nào nữa trong điện thoại, nhưng không

có ai lại vô duyên vô cớ nhắc tên một người không liên quan tới mình,

huống hồ đang lúc nhiều việc thế này. Cô không biết Ôn Bạch Lương đã làm gì nhưng rõ ràng đó nhất định không phải việc vớ vẩn.

Hạ Tử Kỳ đã

điều tra về anh, ngay cả quá khứ của anh cũng không bỏ qua, nếu không

phải vậy thì tại sao đột nhiên anh ấy lại hỏi cô câu này chứ?

Vấn đề bây giờ là Ôn Bạch Lương đã làm việc gì khiến Hạ Tử Kỳ chú ý, hay nói cách khác khiến Viên Cảnh Thụy chú ý?

Đổng Tri Vy cứ tiếp tục dằn vặt suy nghĩ không có kết quả như thế suốt hai

tiếng đồng hồ, ngay cả kết quả cuộc họp thế nào cô cũng không để ý.

Người bước ra đầu tiên là Viên Cảnh Thụy, Đổng Tri Vy ngồi ngay bên

ngoài văn phòng của anh, bên hông phòng họp, anh bước ra là nhìn thấy cô đang ngồi đờ đẫn.

Những người khác đều đi cửa khác, cô không có phản ứng gì, anh đứng lại nhìn cô, thấy tay cô đang đặt trên chiếc cốc giữ

nhiệt, tay kia vẫn cầm bút, đôi mắt nhìn vào điểm nào đó trên bàn, ánh

nhìn mơ màng, lọn tóc gài bên tai cũng đã rũ xuống che khuất một bên má, gương mặt cô càng trở nên nhỏ hơn.

Lily từ trong văn phòng đi ra, vừa thấy anh đứng ngoài cửa phòng họp liền ngớ người ra, gọi “Tổng giám đốc Viên”.

Lúc này Viên Cảnh Thụy mới nhận ra mình đang ngây người nhìn Tri Vy.

Anh nghiêng mặt nhìn Lily, cô ấy lập tức cúi đầu xuống.

Đổng Tri Vy cũng ngạc nhiên sực tỉnh rồi đứng dậy khi thấy anh, anh đi tới trước mặt cô nhìn cô rồi chau mày.

Đã xảy ra chuyện gì khiến Đổng Tri Vy căng thẳng thế này khi thấy anh?

Phản ứng của cô khiến anh cảm thấy mình như mãnh thú.

Nghĩ thế đôi mắt anh liền nheo lại: “Thư ký Đổng, xảy ra chuyện gì thế?”.

Cô lên tiếng trả lời, cổ họng đau rát như có lửa đốt, giọng lạc đi nhưng vẫn cố kiềm chế để không phát ra tiếng ho.

“Là thế này, ban nãy có mấy tin nhắn điện thoại tôi đã ghi lại ở đây”. Cô

vừa nói vừa đưa