
ng chiếu bộ phim “Năm năm bị đánh cắp”
Nhâm Niệm bỗng nhiên cảm thấy cái tên này rất giống với tâm trạng của cô bây giờ
“Trước đây, dường như cậu không thích xem những loại phim như thế này” Chu Gia Dao đột nhiên mở miệng nói
“Tớ thích loại phim nào?”
Chu Gia Dao dường như suy nghĩ một chút: —hey kiss again” cái loại chuyện cổ tích vừa lãng mạn mà không thực tế
“Thật ra tớ thích chính là cảm giác cố gắng cuối cùng có thể đạt được thành công, ít nhất sẽ không làm cho người cố gắng hết hy vọng, bất luận dù phải trả giá bao nhiêu đến cuối lại không có gì cả”
Chu Gia Dao xoay người nhìn Nhâm Niệm, cô lại nghiêm túc nhìn màn hình lớn. Một người phụ nữ ly hôn lại mất đi bạn bè, sau khi mất trí nhớ thì đi tìm toàn bộ quá khứ của mình
“Cậu nói xem, cô ấy có thể tìm lại tất cả kí ức của mình không?” Nhâm Niệm đột nhiên quay sang cùng Chu Gia Dao bốn mắt nhìn nhau
“Cái gì?” Chu Gia Dao căn bản không có để ý đến nội dung của tác phẩm
“Đã ly hôn, cậu nghĩ cô ấy có thể tái hợp với chồng trước của mình không? Chồng trước của cô ấy lại có bạn gái rồi” Nói xong cô lại nở nụ cười: “Vấn đề này không có ý nghĩa, chắc chắn có thể hòa hợp, phim như vậy mới có thể diễn tiếp”
Chu Gia Dao mấp máy môi nhưng lại không nói được gì
Nhâm Niệm thấy cô không nói lời nào lại tiếp tục: “Không phải cậu muốn nói chồng trước trở lại bên cạnh cô ấy bởi vì anh ta vốn có tình cảm với vợ của mình, anh ta căn bản không thích bạn gái hiện tại hoặc là yêu chưa đủ sâu?”
Chu Gia Dao đột nhiên cảm thấy mình khó có thể chống đỡ lại câu hỏi của Nhâm Niệm: “Kịch bản vốn là như vậy”
“Vậy còn cậu, cậu cảm thấy kết cục sẽ như thế nào?”
Chu Gia Dao nhìn về phía màn hình lớn: “Không biết”
Nhâm Niệm vừa cười vừa đánh giá toàn thân Chu Gia Dao: “Cậu mặc như vậy muốn đi gặp ai vậy?”
Đề tài câu chuyện xoay chuyển quá nhanh, Chu Gia Dao hoàn toàn theo không kịp
“Hẳn là bạn tốt chứ?” Thanh âm của Nhâm Niệm rất nhẹ: “Trước đây cậu rất thích trang điểm, cũng hy vọng bạn của mình trang điểm xinh đẹp, khi đứng chung mới xứng với thẩm mỹ trong lòng cậu”
Trước đây Chu Gia Dao từng nói, cô ấy tìm bạn sẽ tìm người đồng nhất về bên ngoài, như vậy sẽ không vì đố kị mà làm cho tình bạn tan vỡ, khi đó Chu Gia Dao nói quan điểm này, nhất định rất chắc chắn…
Chu Gia Dao đột nhiên cảm thấy ánh mắt chua xót: “Tiểu Niệm …”
Chu Gia Trạch lái xe từ tỉnh lân cận trở về, anh quét mắt nhìn hộp quà bên ghế phụ, miệng lộ ra ý cười không hề phát hiện. Bên ngoài, mưa vẫn không ngơi nghỉ, giọt mưa nhẹ nhàng rơi vào trên cửa sổ xe, cần gạt nước đong đưa một cách lười nhát, đây là một con đường rất kì lạ, mưa rơi từ từ nhỏ lại. Khi đi vào thành phố An Xuyên thì mưa dừng hẳn, thậm chí mặt trời còn chui ra từ trong mây, chiếu những tia nắng vàng vọt đầy đất. Tâm tình của anh cũng vì thời tiết mà trở nên tốt hơn
Bên trong cái hộp nhỏ kia là món quà anh mua cho Nhâm Niệm, bản thân anh không phải là người lãng mạn, tại lúc gần đi, thư kí lại nhắc nhở anh có muốn mua gì đó hay không, nhìn thấy nét mặt ngạc nhiên của anh, thư kí cười mà nhắc nhở nên mua một món quà cho bạn gái của mình. Anh suy nghĩ một chút, cảm thấy đề nghị này không tệ, không phải chưa từng lãng mạn, chỉ là giật mình nghĩ lại mới phát hiện mình giống như một đứa trẻ mới làm mấy chuyện đó. Khi loại ý niệm này lướt qua, anh không khỏi cảm thấy rầu rĩ, hóa ra chính anh cũng thừa nhận mình đã già rồi, có thể nói trong lòng đã già rồi
Chạy trên đường cao tốc dẫn đến trung tâm thành phố, di động vang lên không ngừng, anh bắt lại nhìn một chút, sau đó đeo tai nghe bluetooth lên.
“Chuyện gì?”
Tầm mắt của anh nhìn chằm chằm về chiếc xe phía trước, có một đoạn đường cần duy tu, đoạn đường này vốn là đường một chiều, tạm thời đổi thành đường 2 chiều, vì thế ùn tắc giao thông một đoạn thật dài
“Đêm nay ra ngoài chơi đi, cậu ngàn vạn lần không được cự tuyệt đâu đấy, lâu như vậy cũng không thấy cậu xuất hiện, thật không biết nghĩ đến bạn bè gì cả”
Chu Gia Trạch yên lặng quên đi thời gian trôi, lúc lái vào thành phố cũng vừa lúc hoàng hôn, lại thêm kẹt xe, có lẽ khoảng 7 8 giờ tối dường như vẫn còn kịp
“Có những ai?” Anh thuận miệng hỏi
Anh âm thầm suy nghĩ, hình như đã lâu lắm rồi anh không có tụ tập với bạn bè của mình, quả là không có cách gì nói nổi, đúng lúc xem như giảm stress sau khi đi công tác vậy
Đối phương lần lượt kể tên những người có mặt, Chu Gia Trạch vừa nghe, đôi mày anh nhướng lên: “Nhiều người như vậy, nếu như thiếu một mình tớ chắc cũng không sao đâu nhỉ?”
Nhiều người như vậy tụ họp ở cùng một chỗ đương nhiên không phải cuộc gặp mặt bình thường, anh không moi ra được nguyên nhân đương nhiên anh cũng sẽ không đến. Anh cũng không quên, trước đây có người bị chỉnh thê thảm đến mức nào, suy nghĩ một chút, hôm nay tựa hồ cũng không phải sinh nhật của ai. Chẳng qua là anh cũng không chú trọng phương diện này lắm
“Đừng nha, cậu không đến thì làm sao vui được?” Rõ ràng sốt ruột nói: “Tớ nói cho cậu biết cậu nhất định phải đến, nếu không bọn tớ sẽ tuyệt giao với cậu”
Chu Gia Trạch ngược lại nở nụ cười