Insane
Không Thể Ngừng Yêu Lục Xu

Không Thể Ngừng Yêu Lục Xu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325580

Bình chọn: 9.00/10/558 lượt.

hư gia đình, con cũng hy vọng mọi người có thể coi con như một thành viên trong nhà, không phải khách khí như vậy… Muốn bồi thường cho con cái gì đó”

Cô nói như vậy, mọi người cũng không biết nói gì

Sau khi vết thương hồi phục, hầu như Chu Gia Trạch dùng tất cả thời gian của mình để làm việc. Mỗi ngày đều tận tâm tận lực đến công ty, sớm hơn cả nhân viên, lại cũng tan ca rất trễ, nghiễm nhiên trở thành một người cuồng công việc. Anh cũng không gặp Nhâm Niệm, thậm chí anh cũng không nhớ tới cô

Chủ nhật, Nghê Vân gọi điện thoại đến bảo anh về nhà ăn cơm

Từ sau khi anh bị thương, Nghê Vân và Chu Trị An dường như đặc biệt quan tâm đến con cái nhiều hơn, ngoại trừ Chu Gia Dao ở nước ngoài thì mỗi chủ nhật bọn họ đều phải về nhà một chuyến, cho dù chỉ để cho Chu Trị An và Nghê Vân nhìn xem bọn họ có béo lên hay gầy đi thì nhất định cũng phải xuất hiện trước mặt hai người họ

Chu Gia Trạch chỉ cười nhạt đối với cách làm của bố mẹ, anh cũng không biểu hiện ra ngoài, cho dù không kiên nhẫn nhưng vẫn lựa chọn về nhà. Ngày hôm đó, sau khi đập bể hết tất cả đồ đạc trong phòng, quả thật anh đã bị câu nói của Nhâm Niệm làm chấn động không nhẹ, thậm chí có một lần anh nảy sinh suy nghĩ trốn tránh. Sau ngày đó, anh suy nghĩ, nếu có một ngày anh thực sự bị tàn phế, mãi mãi chỉ có thể ngồi ở trên giường, còn có ai sẽ không so đo mà nhẫn nại đến chăm sóc cho anh, không rời xa anh?

Người xuất hiện đầu tiên chính là cha mẹ của anh

Sau khi Chu Gia Trạch về nhà mới phát hiện, anh trai và chị dâu đang ở đây, bọn họ đang nói giỡn với nhau, anh trực tiếp bước qua chào hỏi bọn họ. Hàn Giai Giai mặt mày rạng rỡ đang cười nói với Nhâm Niệm

Hàn Giai Giai đẩy đẩy Nhâm Niệm: “Hỏi em đấy sao em không nói chuyện”

“Ai, em đâu có gì để nói” Nhâm Niệm có chút tránh né ánh mắt của Hàn Giai Giai

Hàn Giai Giai kéo cánh tay của Chu Gia Dực, cười đến run rẩy hết cả người: “Nhìn xem Tiểu Niệm của chúng ta đang thẹn thùng đấy”

Thì ra là buổi chiều lúc bọn họ lái xe đến đây, vô tình nhìn thấy Nhâm Niệm, đương nhiên còn có một người đàn ông bên cạnh cô. Sau khi về đến nhà, Hàn Giai Giai nhìn thấy Nhâm Niệm thì nghiêm hình bức cung ép cô phải nói người đàn ông kia là ai

Nhâm Niệm không thể chống đỡ được câu hỏi của Hàn Giai Giai nên chỉ có thể thành thật khai báo, hóa ra người đàn ông ấy là một bác sĩ. Lúc Chu Gia Trạch nằm viện thì trùng hợp cũng là bệnh viện nơi anh ấy làm việc. Trong khoảng thời gian này, Nhâm Niệm luôn túc trực ở bệnh viện nên quen biết với Trần Trác. Anh sau khi biết cô không phải là bạn gái của Chu Gia Trạch đã chủ động tìm đủ mọi lý do để đến đón cô

Hàn Giai Giai là người từng trải không nhịn được cười nói: “Anh ta đang theo đuổi em sao?”

Nhâm Niệm cúi đầu không nói cũng xem như ngầm thừa nhận

Hàn Giai Giai nhớ lại người kia một chút: “Mặc dù chị chỉ nhìn thoáng qua nhưng bộ dạng cũng không tệ, lại là một bác sĩ, được lắm nha. Bây giờ đãi ngộ của bác sĩ cũng không tồi, hơn nữa khen thưởng cuối năm cũng rất hậu đãi. Với lại nếu như Tiểu Niệm tìm một người chồng bác sĩ, sau này chúng ta nằm viện, chắc chắn thuận lợi hơn rất nhiều…”

Chu Gia Dực vội vã gõ đầu bà xã của mình: “Nói nhảm cái gì thế”

Hàn Giai Giai vội vàng vỗ miệng mình: “Em sai rồi, em sai rồi, chúng ta đều rất khỏe nên tránh bệnh viện xa một chút” Nhưng vẫn nhìn Nhâm Niệm: “Bác sĩ thật không tệ nha”

Nhâm Niệm cười đến mức hàm súc nhưng vẫn không nói gì, chỉ là cô rất hâm mộ Hàn Giai Giai. Nhất là khi nhìn thấy Chu Gia Dực và Hàn Giai Giai ở chung với nhau. Có người nói, mỗi người đều tìm được tình yêu thuộc về mình, có người tìm được nhưng cũng có rất nhiều người cũng chưa tìm được, vì thế những người chưa tìm được luôn rất hâm mộ những người đã tm được

Cô vừa mới chuẩn bị thu hồi ánh mắt lại vô tình nhìn thấy ánh mắt của Chu Gia Trạch, cô lập tức thu về lại. Chuyện hôm nay vốn là chuyện ngoài ý muốn, cô không muốn để anh nghĩ rằng cô cố ý

Sau khi ăn xong, hai anh em Chu gia đều bị giữ lại nhưng Nhâm Niệm lại khăng khăng về trước, cô còn một số việc chưa hoàn thành hôm nay phải trở về tăng ca. Bọn họ khuyên một hồi thấy thái độ của cô vô cùng kiên định nên cũng để cho cô rời khỏi

Nhâm Niệm cảm thấy mình rất kì quái, nhìn thấy bọn họ ở chung hòa thuận, cô nên cảm thấy vui vẻ mới đúng nhưng trong lòng cô lại có chút khó chịu, dường như biết tất cả những điều đó không thuộc về mình. Hạnh phúc thuộc về người một nhà bọn họ không liên quan gì đến cô, loại ý niệm này một khi đã trỗi dậy thì không thể nào kiềm nén lại được

Cô đứng ở trong sân nhìn những đứa trẻ chơi đùa bất giác bật cười, ngày trước cô cũng thường chạy đến đây, nguyên nhân lớn nhất là chỗ này có rất nhiều trò để chơi, khi đó đối với một đứa con nít như cô mà nói, nơi này có thể xem là một nửa khu vui chơi. Bây giờ cô vẫn nhớ rõ những hồi ức đó nhưng đã qua tuổi rong chơi rồi, bất chợt cảm thấy ưu thương

Cô quá mức tập trung nên bên cạnh có thêm người cũng không biết

“Hẳn là nên chúc mừng cô?” Thanh âm của Chu Gia Trạch rất đột ngột, Nhâm Niệm theo bản năng bị dọa một chút

“Cái gì?”

Qu