XtGem Forum catalog
Không Nên Yêu Anh

Không Nên Yêu Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323305

Bình chọn: 10.00/10/330 lượt.

ường

Lãnh Phong .

Sáng sớm , vẫn như mọi ngày , Dư Vũ Lam đang làm

bữa sáng cho Đường Lãnh Phong . Dọn sẵn lên bàn , cô ngồi xuống chờ anh . Dạo gần đây , Đường Lãnh Phong và cô thường hay ăn cơm chung với nhau , không biết vì lí do gì nhưng mà anh đã đối xử với cô tốt hơn trước.

Tiếng bước chân chậm rãi vang lên gần phòng ăn , Dư Vũ Lam đứng lên quay đầu nhìn anh "Chào buổi sáng."

"Ừm." - Đường Lãnh Phong chỉ ừ nhẹ một tiếng rồi ngồi xuống , tuy vậy

cũng khiến cho cô cảm thấy vui , dù sao vẫn tốt hơn là anh không trả

lời.

--- ------ ---

Tiếng mưa rơi rì rào bên ngoài cửa

sổ sát đất làm lắng đọng tâm tư Dư Vũ Lam , cơn mưa mùa thu rơi tầm tã

cùng cơn gió thổi mạnh khiến cho những nhành hoa phong lan ban ngoài cửa sổ bị , rũng chuyển những chiếc lá vàng yếu ớt bị thổi bay . Dư Vũ Lam

ngồi lặng trong phòng , tay chống cằm nhìn ra ngoài , đã hơn bốn giờ

chiều vậy mà anh vẫn chưa về , cô lại không nhận được thông báo của quản gia nên có chút bồn chồn . Cô chờ mãi cho đến khi trời chợt sầm tối.

Tiếng mưa vẫn rrơi rả rích bên ngoài hiên. Dư Vũ Lam ngồi ở dưới sảnh , trên người mặc chiếc đầm ngủ bằng lụa trắng , bên ngoài khoác thêm

chiếc áo len để giữ ấm .

Hôm nay anh không về nhà !

Đêm

khuya , tòa biệt thự xa hoa phá lễ yên tĩnh . Tiếng xe hơi từ ngoài sân

phát ra , cô giật mình mở mắt , đôi bàn chân trần nhỏ bé bước vội ra

cửa, Đường Lãnh Phong được hai người vệ sĩ đưa vào trong , cô đứng nép

sang một bên để nhường đường cho họ .

Sau khi đưa anh lên phòng

hai vệ sĩ bước nhanh xuống rồi rời đi. Anh chắc hẳn đã uống rất nhiều

rượu nên mới say đến nổi đi không nổi như vậy. Dư Vũ Lam đi vào trong

bếp pha trà giải rượu cho Đường Lãnh Phong .

Đẩy nhẹ cánh cửa

phòng thứ hai trên tầng một , Dư Vũ Lam bước vào thấy anh ngồi trên sofa cô lại gần đưa ly trà cho anh "Anh uống đi !"

Đường Lãnh Phong im lặng , chỉ thấy mặt anh rất khó chịu . Cô đặt ly trà lên bàn , cúi người nhìn anh "Anh có sao không ?"

"Vũ nhi..." - Tiếng gọi thật khẽ phát ra , Dư Vũ Lam giật mình khi bàn

tay bị nắm chặt , anh ngước mắt nhìn cô , loạng choạng đứng dậy , cô vội đỡ anh , mất đà mà ngã xuống chiếc giừơng bên cạnh . Cả thân hình to

lớn đè lên cơ thể cô . Cô gần anh đến mức có thể ngửi được mùi rượu trên người anh, hương rượu thơm mát tuy hòa trộn với mùi hương hổ phách độc

nhất của anh , xen lẫn mùi hương ấy còn có một mùi hương khá nồng , nhíu mày suy nghĩ một chút Dư Vũ Lam cuối cùng cũng đã tìm ra mùi hương ấy

là hương hoa hồng Pháp , là loại nước hoa được chiết từ tinh dầu hoa

hồng xanh cực kì hiếm , đôi khi còn pha lẫn với hương trầm luân , tạo

nên một mùi hương vô cùng thơm mát , là sản phẩm của hãng nước hoa Bella vô cùng khan hiếm và mắc tiền . Ắt hẳn anh đã ở cùng người phụ nữ khác

trước khi về đây , đột nhiên một cảm giác khó chịu tim cô lại đau đến

khó thở . Dư Vũ Lam dùng sức để đẩy anh ra nhưng Đường Lãnh Phong lại

không è cô xuống , hôn sâu lên đôi môi anh đào của cô.

"Vũ

Nhi....Vũ Nhi...." - Đường Lãnh Phong không ngừng gọi tên "Vũ Nhi" , cái tên ấy khiến cô cảm thấy rất đau lòng , Dư Vũ Lam hất anh ra , cô bực

bội cất tiếng "Tôi không phải là Đường Vũ Nhi ! anh nhìn cho kỹ đi , tôi là Dư Vũ Lam."

Anh nhíu mày nhìn cô , bàn tay to vươn ra , chạm khẽ khuôn mặt nhỏ bé kia , trên khuôn mặt xuất hiện nụ cười thống khổ

"Anh yêu em....thực rất yêu em ! Vũ Nhi." - Đè mạnh cô xuống bàn tay thô bạo xé toạc chiếc váy ngủ mỏng manh trên người Dư Vũ Lam. Bất giác sợ

hãi cô hét lên "Buông ra.....tôi không phải là cô ấy...mau buông ra...."

"Câm miệng !" - Tiếng quát chứa đầy tức giận vang lên lấn áp

tiếng hét của cô . Cặp mắt u ám nhìn sâu vào cặp đồng tử của cô , rít

từng tiếng "Tại sao lại luôn cự tuyệt anh !? Tại sao ???"

Tiếng

xé vải vang lên trong màn đêm yên tĩnh , Dư Vũ Lam không cách nào phản

kháng được . Anh lại muốn làm nhục cô sao ? Cô không phải Đường Vũ Nhi , không phải cô ấy . Cô biết những hành động lúc này của anh không phải

là dành cho cô , cả câu nói chứa đựng đầy yêu thương kia cũng không phải , nhưng tại sao cô lại hứng chịu tất cả. Một lần chịu nhơ nhuốc đã quá

đủ với cô ....Cô thở dốc , hành động của anh như muốn xé toạc cô ra

nhưng đâu đó lại có chút dịu dàng nâng niu như bảo vật , chỉ vì anh nghĩ cô là Đường Vũ Nhi ?

Cơn đau này cô lại phải cam chịu lần nữa , cả trái tim cô bây giờ cũng rất đau. Dư Vũ Lam siết chặt lấy thân thế

cường tráng của Đường Lãnh Phong , đau đớn mà siết lấy anh , ngay cả

móng tay cũng đâm sâu vào lưng anh. Đường Lãnh Phong luôn miệng gọi tên

người con gái kia , cho đến lúc cao trào...

Ánh mắt vô hồn nhìn

về phía xa xăm, khuôn mặt mệt mỏi của cô hiện rõ trong áng trăng mờ ảo.

Dư Vũ Lam bước thật chậm cố gắng đi đến phòng tắm , cô nhìn người phụ nữ trong gương , xinh đẹp , mái tóc màu hạt dẻ rũ xuống hai bên vai , làm

nổi bật lên ngũ quan xinh xắn , cô cười khổ , người đó...không phải

cô....Chìm mình trong màn nước lạnh buốt , đến lúc này cô mới biết ,

cô...đã yêu Đường Lãnh Phong ! Nhưng anh...trong tim anh dù có chết cũng c