Không Kết Hôn Liệu Có Chết

Không Kết Hôn Liệu Có Chết

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324350

Bình chọn: 10.00/10/435 lượt.

h còn được bao lâu nữa. Có lẽ con gái thường suy nghĩ giống nhau, nếu người đàn ông chỉ đến với họ như phong

hoa tuyết nguyệt mà không để lại bất cứ lời hứa hẹn gì về cuộc sống mai

sau, họ đều cảm thấy nghi ngờ về tình yêu đó.

Dương Quang chính

là học trò của chú cô, hơn cô sáu tuổi. Khi mới chỉ hai mươi tuổi, anh

đã là một nhà thơ nổi tiếng phía Nam, còn khi anh hai sáu, tên tuổi đã

ghi danh không chỉ ở Đại Lục mà còn có những bài phát biểu về tác phẩm

thơ của mình ở Hồng Kông, Ma Cao, Đài Loan, Singapore, những tác phẩm

của anh đều do chú và ba cô giúp đỡ xuất bản. Những nhà thơ thập kỷ 90

của thế kỷ 20 thật may mắn, họ không những tìm ra được phương hướng viết lách cho bản thân còn có sự đồng cảm của độc giả. Quang Tử cũng có một

số lượng lớn độc giả của mình.

Đường Đường khi mới mười sáu tuổi đã có thơ được đăng. Nhưng do vốn học lệch, trên lớp lại mải mê sáng

tác nên điểm số tụt từ hạng đầu xuống cuối lớp. Khi hai mươi tuổi, cô

cũng có những thành tích nho nhỏ trong lĩnh vực sáng tác.

Khi ấy cô nghĩ rằng khi hai nhà thơ gắn kết với nhau nhất định sẽ rất tuyệt

diệu. Cuộc sống tương lai sẽ như thơ như họa, đặc sắc nhiều màu.

Vì sự tin tưởng của chú và ba mẹ dành cho bạn trai mình nên cô càng phóng

túng hơn. Cuối cùng cô chấp nhận đề nghị của anh – Sống thử.

Điều này đối với tư tưởng thời đó của ba mẹ cô là chuyện không thể chấp nhận được, lý do đưa ra là họ còn quá trẻ. Đời người chưa thể biết hết

chuyện sau này, không thể phó thác ngay bản thân cho đối phương được.

Sống thử có nghĩa là phải biết rộng lượng hơn với những chuyện nhỏ nhặt

hằng ngày, thậm chí phải đủ dũng cảm để đối diện với những gì không hoàn mỹ của người kia. Điểm này chính là sự thiếu sót của hai người, hai nhà thơ trẻ còn chưa hiểu nhiều về sự đời, nhìn cuộc sống quá đơn giản.

Mặc dù đã kiên quyết với cô nhưng ba mẹ đành để cô chuyển nhà ra ngoài sống cùng Dương Quang Tử.

Ngày cô chuyển đi, ba kéo tay cô dặn dò: “Con nhớ kỹ nhé, cho dù xảy ra

chuyện gì hay gặp khó khăn đều không được nghĩ linh tinh. Con còn ba mẹ ở đây, ba mẹ luôn đứng về phía con.”

Cuộc sống thử của hai người bắt đầu.

Hai người trẻ chỉ quen lý luận suông, khi đối diện với muôn vàn khó khăn

của cuộc sống, hàng ngày phải chịu tính cách sớm nắng chiều mưa của nhau thì bắt đầu sinh ra bất đồng. Tuy những bất đồng rất lặt vặt nhưng mâu

thuẫn lại ngày một lớn dần.

Đối với một người chưa từng nghĩ đến chuyện hôn nhân như Dương Quang, lại trải qua hai cuộc tình không thành công, anh càng chỉ trích cô nhiều hơn.

Ngay khi cô quyết định chia tay anh để quay lại cuộc sống với ba mẹ ngày nào thì một chuyện ngoài ý muốn xảy ra…

Cô đã mang dòng máu của anh trong người.

Cô gái mới hai mươi tuổi, chưa kết hôn nhưng đã có con, cho dù ở nước ngoài thì đây cũng là chuyện không thể chấp nhận được.

Đường Đường không phải loại người muốn dùng cái thai ra để uy hiếp. Sau một

đêm dài suy nghĩ, cô quyết định nói với anh, cho dù không cần anh phải

chịu trách nhiệm nhưng anh cũng có quyền quyết định chuyện này. Giữ hay

bỏ đứa trẻ cô phải xem thái độ của anh trước.

Cô bỏ ra hai tiếng giữ mình được bình tĩnh và lý trí nhất, cuối cùng đã nói ra được chuyện đứa trẻ và tình yêu chưa xác định của hai người.

Trong suốt hai tiếng đó, anh chỉ nói duy nhất được một tiếng “ờ”.

Đợi cô nói xong, anh cúi đầu trầm ngâm.

Cô ho khan một tiếng như muốn phá vỡ bầu không khí im lặng.

Dường như anh bị tiếng ho làm cho giật mình, ngẩng đầu lên nhìn cô, phát hiện cô đã nhìn mình từ lâu lắm. Anh hướng đôi lông mày lên trên, bước ra

đến ngoài mở cửa và bước đi.

Về chuyện đứa bé trong bụng giữ hay bỏ anh không ý kiến gì, không phản đối hay đồng ý, thậm chí còn lạnh

lùng không một biểu hiện nào, cứ thế nghênh ngang ra ngoài.



có cảm giác mình đã cùng đường, cũng may còn được ba mẹ bao dung. Cô là

con gái duy nhất của hai người, giờ ba mẹ là chỗ dựa duy nhất của cô.

Chỉ còn cách quay về nhà sám hối. Ngay cả việc xử lý đứa bé thế nào cô cũng không có ý kiến gì.

Ba mẹ cô không nói gì, dường như cô chỉ vừa trải qua chuyến du lịch dài

rồi về nhà vậy. Họ đưa cặp mắt âu sầu nhìn nhau nhưng không trách móc

con gái nửa lời.

Sau một ngày đấu tranh, cuối cùng ba mẹ đưa ra

quyết định: Đứa trẻ sẽ giữ lại để họ nuôi dưỡng, sau khi cô sinh nở xong sẽ tiếp tục học trở lại.

Với sự bao dung của ba mẹ, cô không có bất cứ phản ứng gì.

Thế là cô bắt đầu ở cùng ba mẹ, ngóng trông ngày tiểu sinh linh chào đời.

Khi cô bắt đầu chấp nhận sự thật làm bà mẹ đơn thân thì anh lại xuất hiện. Anh ta đến để xin lỗi và muốn cầu hôn.

Đó là một kết thúc khiến người ta hài lòng. Ba mẹ cô lại một lần nữa nhân từ dang rộng cánh tay đón chào.

Anh không chỉ tới một mình, còn mang theo mẹ ruột tới thăm nhà cô. Mẹ anh

biết con dâu tương lai mang bầu nên muốn tới để chăm sóc cho cô.

Mẹ anh là một người phụ nữ rất từng trải, nhìn khóe mắt bà có thể nhìn rõ điều đó.

Ba mẹ cô rất vui mừng. Họ biết mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu từ bao đời

nay vốn phức tạp, hơn nữa một người con dâu đã trót “ăn cơm trước kẻ


Disneyland 1972 Love the old s