The Soda Pop
Khi Phụ Nữ Xuyên Đến Thế Giới Thú Nam

Khi Phụ Nữ Xuyên Đến Thế Giới Thú Nam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325315

Bình chọn: 8.00/10/531 lượt.

ua cùng nhau đạp một cái. . . . . .

Bạch tuộc màu đen mạnh như tảng đá ra sức trồi lên mặt nước!

Mặt nước rào một tiếng vỡ ra, Bảo La dịu dàng nhấc cao giống cái hôn mê, nhanh chóng bơi về bên bờ cái đầm đen.

Bên kia, đã có mấy người thú của bộ lạc Mộ Sắc phát hiện không đúng nên đang chạy tới đây. Bọn họ có móng vuốt sắc bén, có hàm răng bén nhọn, thân thể mềm mại của hắn vừa nổi trên mặt nước thì hoàn toàn không phải đối thủ của những người thú này, ở trên đường từ bộ tộc xa xôi phía nam chạy đến đây, hắn đã vô số lần im lặng bi thương với những vết thương này.

Thân thể Bảo La quá khổng lồ, lúc đến chỗ nước cạn cũng đã hành động khó khăn, càng không cần nói đến lên bờ. Mất đi sức nổi của nước, sức nặng từ thân thể hắn cũng làm hắn khó thở. Nhưng hắn vẫn gian nan ngọa nguậy thân thể nặng nề mềm mại, nhẹ nhàng đặt Lý Mộ Tư đang hôn mê bên bờ.

Xúc tua của hắn dịu dàng quấn lên hông của Lý Mộ Tư, hơi dùng sức đè ép, khóe miệng Lý Mộ Tư lập tức chảy ra không ít nước.

Sau lưng vang lên tiếng gầm thét của dã thú, Bảo La biết đây là thanh âm của con Tuyết Mao Hống kia, cuồng nộ, hung tàn, thân thể to lớn của hắn không khỏi sợ run lên —— làm cho hắn có vẻ đáng thương cực kỳ.

Nhưng hắn không có chạy trốn, vẫn thận trọng cạy ra hàm răng khép chặt của Lý Mộ Tư, đẩy xúc tua mảnh khảnh của hắn vào trong miệng Lý Mộ Tư. Giác hút nhỏ nhất trên xúc tua dùng sức hút, nước đầm còn sót lại trong bụng Lý Mộ Tư liền bị hút ra ngoài.

Lại có cả một con cá nhỏ? Bảo La vừa kinh ngạc vừa áy náy vặn vẹo uốn éo thân thể, lặng lẽ giấu con cá trên xúc tua đi.

Các người thú từ bộ lạc chạy đến bên này đã nhận ra thân phận Đọa Lạc Giả của Bảo La, cùng nhau gầm lên giận dữ, cặp mắt đỏ lên tháo ra váy da thú bên hông hóa thành hình thú phong phú.

Khi váy da và "chim to" cùng bay đến, Bảo La bị hoảng sợ run rẩy, xoẹt một tiếng thu hồi xúc tua ngọa nguậy thân thể to lớn bỏ chạy về phía đầm nước.

Nhưng bây giờ hắn quá lớn, quá nặng, còn chưa kịp chìm vào đáy nước, Ma Da đã kéo thân thể bị thương đánh về phía hắn, răng nhọn khảm sâu vào trong một cái xúc tua của hắn.

Ô ô ——

Bảo La phát ra tiếng kêu thảm thiết quái dị, thân thể khổng lồ lại khó coi không ngừng co quắp.

Bùm!

Một người thú sống dưới nước, toàn thân mặc giáp, có đuôi rất dài đã nắm lấy cơ hội nhảy vào trong nước, tứ chi tráng kiện nhanh chóng vẩy nước tựa như mái chèo lướt sóng, vọt tới chỗ Bảo La và Ma Da đang đánh nhau.

Bảo La lại kêu thảm hai tiếng ô ô, chỉ có thể bứt đứt một cái xúc tua lần nữa, vô cùng khổ sở lẻn xuống nước sâu.

Đây đã là xúc tua thứ tư hắn bỏ lỡ trong đoạn đường chạy trốn này —— Bảo La vừa trốn vừa khổ sở nghĩ. Ngộ nhỡ về sau hoá thành hình người cũng gảy tay thiếu chân thì sao đây? Lúc khổ sở, Bảo La lại len lén tràn đầy chờ mong.

Ở một khắc cuối cùng lặn xuống nước, hắn len lén liếc mắt nhìn giống cái còn chưa tỉnh lại, nhỏ giọng nói một câu thật xin lỗi ở trong lòng.

Lý Mộ Tư hôn mê suốt cả một ngày mới tỉnh lại, Lạc Nhĩ vẫy tay ô ô a a miêu tả tình huống chiến đấu ngày đó với cô, quả thật tựa như cô bị kéo ra từ trong kẽ răng của quái thú.

Đây là lần đầu tiên Lý Mộ Tư nghe được về Đọa Lạc Giả, cô nhìn thấy Lạc Nhĩ sợ hãi và chán ghét miêu tả quần thể đặc biệt đó, giống như bọn họ căn bản không phải đồng loại của hắn. Lý Mộ Tư ngụy trang vẻ mặt bình tĩnh, đồng thời cũng sinh ra đồng tình thật sâu với quần thể đó —— cái loại khổ sở bồi hồi giữa người và thú đó, cái loại khổ sở bị chính đồng bạn, người thân trước kia của mình chán ghét và đuổi giết, chỉ suy nghĩ một chút, cô đã cảm thấy mình sẽ yếu ớt đến mức mất đi dũng khí sống tiếp.

Lần đầu tiên Lý Mộ Tư cảm thấy mình xuyên đến thế giới lạ vẫn còn may mắn, ít nhất cô còn sống an toàn, được những người xa lạ này tiếp nhận hơn nữa yêu thích —— bọn họ thậm chí nguyện ý tàn sát đồng loại trước kia vì cô. Nghĩ lại nghĩ, liền có cảm giác hạnh phúc và áy náy khổng lồ thay thế cảm giác đồng tình và bi quan lúc đầu.

Có lẽ là đột nhiên xuyên qua đến thế giới xa lạ sợ hãi, có lẽ là bị kinh sợ, Lý Mộ Tư đã bị bệnh nặng một trận, cả người nóng lên, đầu hôn mê, nằm mơ thì không ngừng thét chói tai và khóc thút thít, giống như muốn ohát tiết hết tất cả cá ctâm tình đã tích góp được từng chút ra ngoài.

Trong hoảng hốt, có người ôm cô, thân thể nóng bỏng cứng rắn khiến cho cô càng khóc rống dữ hơn. Cô nhớ hình như mình đã há miệng cắn, rốt cuộc lại chỉ rơi vào kết quả răng ê quai hàm đau, uất ức khóc rống tựa như khi còn bé.

Cuối cùng, có thân thể lạnh lẽo lén lén lút lút thận trọng lại gần gần cô, thứ gì đó ướt nhẹp lại lạnh băng liếm khắp toàn thân nóng bỏng của cô, cô mới hơi dễ chịu hơn một chút, khóc sụt sùi ôm thứ lạnh lẽo này chìm vào giấc mộng.

Một khắc cuối cùng trong mộng, bên tai hình như nghe được tiếng mưa rơi lách tách.

Mùa mưa đến.

Trên đại lục này mùa mưa là mùa tràn đầy sức sống, nhưng cũng nguy hiểm.

Lúc đầu sẽ có mấy ngày mưa rơi đứt quãng, sau đó, mưa to điên cuồng trút xuống như đâm lên tới trời, kéo dài suốt cả mùa. Sau đó, địa hình toàn bộ đại lục cũng sẽ xảy ra thay đổi