
ư run lên, túi nước lập tức rơi trên mặt đất.
Âm thanh của Tát Tư chợt vang lên, Lý Mộ Tư chưa bao giờ nghe hắn nói chuyện lớn tiếng như vậy: "Có hiệu quả! Thật sự có hiệu quả!"
Tát Tư cầm lấy cổ tay Lý Mộ Tư, vui mừng nói với bọn Mễ La: "Cỏ cầm máu! Mau chuẩn bị cỏ cầm máu! Chờ dịch thối trôi đi, rửa sạch vết thương liền đắp cỏ cầm máu!"
Đám thỏ vội vàng lục túi của họ, khuôn mặt đầy đấu chí.
Bảo La tiền gần lên, tốc độ trên bờ của hắn rất chậm, cho nên ở lại nơi này.
"Để tôi rửa sạch vết thương cho họ." Hắn nửa hóa thú lộ ra một cái thịt chi, trong giác hút phun ra một dòng nước.
Lý Mộ Tư kinh ngạc nói: "Như vậy anh sẽ mất nước đó?"
Bảo La cười ôn hòa: "Không sao, sau đó anh sẽ đi bổ sung dưỡng khí ."
Tát Tư cảm kích nhìn hắn: "Cám ơn."
Bảo La gãi gãi đầu: "Tôi nghĩ chúng ta đều là đồng bạn trong cùng bộ lạc."
Tát Tư nhìn hắn, nặng nề gật đầu: "Dĩ nhiên! Đương nhiên!"
Mặc Ai và Mã Lý đều cảm kích liếc nhìn mọi người, lại rốt cuộc nhịn không được, hôn mê đi.
Đội ngũ bị dây dưa xuống lần nữa, nhưng sau khi tẩy hết axít, Mặc Ai và Mã Lý rốt cuộc bằng vào thể chất mạnh mẽ của người thú mà còn sống, cho nên tất cả mọi người thật vui mừng, không ít người thú còn đùa giỡn vì hành động anh dũng của tộc thỏ, điều này làm cho tộc thỏ đều đỏ bừng cả mặt, cuộn tại nơi đó, lộ ra cái đuôi lông mềm.
Mễ Nhã thấy, trên mặt luôn lộ ra má lúm đồng tiền, hắn biết, điều này nói rõ những người thú này chân chính tiếp nhận bọn họ, không bao giờ coi bọn họ là người yếu nữa.
Lý Mộ Tư tiến tới bên cạnh Ma Da đang nướng thịt cho cô, Ma Da vươn một tay ôm cô vào trong ngực, thuận tay xé một phần thịt nhỏ nhét trong miệng cô.
Lý Mộ Tư bị bỏng đến hít hà, Ma Da cong cong mắt, cúi đầu liền ngậm miệng của cô. . . . . .
Một phút. . . . . .
Hai phút. . . . . .
Ba phút. . . . . .
. . . . . .
Khi Lý Mộ Tư sắp trợn trắng mắt, Ma Da mới sờ sờ eo, bình tĩnh nói: "Hơi nóng, cho nên anh ăn giúp em."
Lý Mộ Tư: ". . . . . ."
Má nó! Vô sỉ cũng không bằng anh đâu! (#‵′)
Cảm thấy cô liếc mắt nhìn, cây cột chọc trời dưới mông lại bộc phát cao vút rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Mộ Tư trắng bệch, trong đầu nháy mắt xẹt qua ống dẫn trứng dài nhỏ, nhất thời cảm thấy buồn nôn.
Lý Mộ Tư đưa tay chống trên ngực Ma Da, nghiêm túc nói: "Yên lặng! Đồng chí Ma Da, em trịnh trọng tuyên bố, em có em bé rồi, anh bình tĩnh một chút, chớ động tay đông chân!"
Ma Da chậm rãi trừng mắt nhìn, một lát sau, hỏi: "Em lại muốn làm gì?"
Lý Mộ Tư nhất thời tức giận, lập tức nhảy dựng lên, lại phát hiện mình cũng chỉ cao bằng Ma Da đang ngồi, khí thế có chút không đủ, nhưng không có biện pháp, người ta đang ngồi rồi, cô cũng không thể làm cho người ta nằm chứ?
Vì vậy căm giận nói: "Anh nghĩ gì chứ! Nghĩ gì chứ! Ăn cũng không nhận đúng không?"
Bắp thịt trên mặt Ma Da run lên, lúc này mới há to miệng: "Em thật. . . . thật có em bé rồi hả?" Khó có thể tin nhìn chằm chằm bụng Lý Mộ Tư —— chuyện này. . . . không chen vào cúc hoa cũng có thể có em bé?
Đầu Ma Da có chút lờ mờ phát giác ra.
Lý Mộ Tư hận hận đỉnh đỉnh bụng lên trên, bởi vì thường đỉnh đỉnh ngực, nên động tác thuần thục vô cùng, đáng tiếc điều kiện hạn chế, trước mắt đỉnh thế nào cũng chỉ đỉnh được bộ ngực 34C.
Lý Mộ Tư thầm nghĩ thôi! Sẽ có lúc lớn ra!
Trên mặt căng thật chặt, lỗ mũi hừ nặng một tiếng lên trời, nguyên vẹn tỏ ra bất mãn của mình.
Ma Da chần chờ sờ sờ bụng Lý Mộ Tư, chần chờ nhìn Lạc Nhĩ còn ngủ mê man: "Nhưng em. . . . . Tại sao không có hôn mê?"
Lạc Nhĩ ngủ mê man ba ngày, có thể rõ ràng cảm thấy sắc mặt của hắn càng ngày càng đỏ thắm, thân thể càng ngày càng khỏe mạnh. Điều này nói rõ thai nhi và cơ thể mẹ kết hợp càng lúc càng khẩn mật, năng lực của thai nhi cũng bắt đầu ảnh hưởng đến cơ thể mẹ, làm cơ thể mẹ càng ngày càng cường tráng, để bảo đảm thai nhi còn sống.
Lý Mộ Tư gãi gãi đầu: "Ưmh, có lẽ. . . . Có lẽ là giống loài khác nhau. Này! Anh có ý gì chứ! Đây là hoài nghi em có đúng hay không?"
Ma Da liếc nhìn cô một cái, chợt nhếch khóe miệng, ôm chầm Lý Mộ Tư, ý vị sâu xa nói: "Không, anh chuẩn bị chăm chỉ làm chuyện anh phải làm thôi."
Sống lưng Lý Mộ Tư đột nhiên có một dòng điện chảy qua, nhất thời lòng thấy không ổn.
Quả nhiên, liền nghe Ma Da dù bận vẫn ung dung nói: "Mộ Tư không phải người nơi này, cho nên không biết bước tiếp thep sau khi giống cái mang thai là cái gì?"
Hắn sờ soạng mông Lý Mộ Tư một cái, cắn lỗ tai Lý Mộ Tư nói: "Sự trổ mã của thai nhi không thể rời bỏ sự chăm chỉ cày cấy của cha, chỉ có giống đực cường tráng mới có thể trợ giúp giống cái dựng dục ra đứa bé khỏe mạnh. Mộ Tư em yên tâm, anh sẽ nỗ lực."
Hắn nói xong, liền nắm tay Lý Mộ Tư, đặt lên cái đó đang dựng cao của mình sờ soạng mấy cái, sắc mặt Lý Mộ Tư trắng nhợt, kêu to: "OMG!"
Sau tảng đá to bộc phát ra những tiếng rống ừhm ưhm a a, các người thú ước ao ghen tị lật người bò dậy, tức miệng mắng to về phía tảng đá, có lẽ qua hơn một giờ, Lý Mộ Tư mới đỏ bừng mặt bò dậy từ phía sau tảng đá, liếc mắt liền thấy một đám người thú bắp thịt cuồng loạn dữ tợn nổi giận ghen tỵ mắ