80s toys - Atari. I still have
Khí Phi Không Dễ Làm

Khí Phi Không Dễ Làm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326124

Bình chọn: 7.5.00/10/612 lượt.

ọn họ cũng đã quen rồi.

Đến lúc nàng sắp tắm xong thì đột nhiên phát hiện trên cánh tay mình có hai nốt đỏ, nhìn cực kì đậm, nàng nhìn chằm chằm một lúc lâu lại phát hiện ra trên hai nốt đỏ lại có những chấm đen, cũng không coi là quá lớn.

Đây là cái gì? Nó chưa bao giờ xuất hiện, nàng nhớ trước kia trên cánh tay mình không có.

Nàng nhanh chóng mặc quần áo vào, gọi bọn Bích Quỳnh tới cùng nhau nhìn, trên gương mặt bọn họ đều xuất hiện vẻ nghi hoặc, điều duy nhất mà nàng có thể xác định được là trước kia trên tay nàng không có hai nốt đỏ này.

Bên ngoài truyền đến tiếng nói của Thiện Xá, "Dung nhi, nhìn xem ta mang về cho ngươi cái gì này."

Trong tay của hắn xách theo hai con con vịt, đoán chừng là vịt hoang hắn vừa mới bắt được.

"Hôm nay có thể khai trai "

Thiện Xá hưng phấn nói xong, nhưng lại nhìn thấy nàng đang nước mắt lưng tròng cực kỳ đáng thương, "Ngươi làm sao vậy?" Thiện Xá bỏ lại vịt hoang, hai bước nhảy tới chỗ nàng.

Nàng mím môi, trên mặt tràn đầy ủy khuất nhìn hắn, "Trên cánh tay của ta xuất hiện hai nốt đỏ, không biết là cái gì." Nàn nghe Bích Thanh nói, có thể đó là điềm báo tử.

"Nốt đỏ?" Thiện Xá nghe thấy không hiểu ra sao.

Nàng đem tay áo vén lên, lộ ra hai điểm đỏ trên cánh tay, giống như ăn sâu trong thịt.

Thiện Xá ngẩn ra, nàng thấy rất rõ ràng vẻ mặt của hắn, chỉ sợ hai nốt đỏ này thật sự có vấn đề lớn lao gì, nàng có cảm giác mình càng ngày càng khẩn trương rồi.

Hít một hơi dài, "Ngươi nói thực cho ngươi biết ta đi, ta...ta đã chuẩn bị tốt tâm lý rồi."

Vẻ mặt Thiện Xá không thể tin nhìn chằm chằm cánh tay nàng, "Ta vẫn cho rằng ngươi ở trong quân doanh bị gió thổi nắng chiếu , da nhất định không có gì khác biệt với chúng ta, thật sự không thể nghĩ đến lại được bảo dưỡng tốt như vậy, vô cùng mịn màng chính là chỉ da của loại người như ngươi sao?"

Đôi mắt của nàng trợn thật lớn, vung một nắm đấm đánh tới trên vai của hắn, "Ta để cho ngươi xem ta nốt đỏ! Ai cho ngươi nhìn da! Ngươi là sắc lang đáng chết!"

Thiện Xá giật mình bởi sự thất thố của mình, mặt đỏ lên, lập tức đem tầm mắt dời đến hai nốt đỏ, "Ngươi là hỏi cái này?" Hắn chỉ chỉ hai nốt đỏ trên cánh tay nàng.

Thấy nàng gật đầu, hắn làm như nhìn quái vật nhìn nàng, "Ngươi không biết?"

Biết cái gì? Nàng mờ mịt nhìn hắn.

"Ngươi ngay từ lúc bị giam trong ngục đã bị người ta hạ độc hại chết."

Da đầu của nàng có chút tê, chẳng lẽ bây giờ nàng là Quỷ Hồn?

"Nhưng A Hu vì cứu ngươi, đã dùng linh độc của mình truyền vào cánh tay của ngươi, mới làm cho ngươi sống lại, hai nốt đỏ này chính là vì nó đã từng truyền linh độc vào ngươi để cứu ngươi sống lại."

"Ta cải tử hồi sinh là bởi vì A Hu cứu ta? !"

Thiện Xá tức giận vỗ vỗ đầu của nàng, "Ngươi vẫn luôn không biết sao? Chẳng lẽ ngươi cho rằng mình là chân tướng trong truyền thuyết, rồi được thần tiên cứu?"

Nàng xấu hổ, hạ thấp đầu, lúc trước nàng còn vẫn cho rằng đó là là bởi vì mình số mạng lớn. . . . . .

"A Hu ~~" Nàng cảm động chạy vào trong phòng, bây giờ A Hu vẫn còn nằm ở đó không có tỉnh lại.

"A Hu, thì ra là ngươi đã cứu ta a! A Hu ~"

"A Hu, mau tỉnh lại, ta sẽ hảo hảo báo đáp ngươi a ~"

Nàng nhẹ nhàng kéo một lỗ tai của nó, "A Hu, chỉ cần ngươi tỉnh lại, ngươi muốn cái gì ta đều cho ngươi!"

"A Hu ~ không phải nói đợi một thời gian nữa còn phải cùng ta đi xem sao sao? Chỉ cần ngươi tỉnh lại, ta liền hái xuống một ngôi sao cho ngươi!"

"Như vậy đi! Chỉ cần ngươi chịu tỉnh lại, ta sẽ không đánh ngươi nữa!"

Vốn dĩ bên tai bị nàng kéo lên, trong nháy mắt cụp xuống, đây là phản ứng đầu tiên chứng tỏ A Hu nghe được lời nàng nói.

Nó có cảm giác!

"Ngươi nghe được lời nói của ta? ! A Hu! !"

Nàng nhìn phản ứng của nó, chính là có cảm giác với những thứ xung quanh, chỉ là không biết vì nguyên nhân gì, nó vẫn không tỉnh lại.

"Tốt! Ngươi tiếp tục tại ở lại nơi này đi, ta đi, để ngươi ở chỗ này, không cần ngươi nữa!"

Nói xong nàng liền muốn đi ra ngoài.

"Ô ô ~"

Một tia âm thanh yếu ớt từ phía sau truyền đến. Nàng nghe thấy cảm giác được vô cùng chân thiết, "A Hu!"

Nàng xoay người, lập tức ôm lấy nó, "A Hu!"

"Ô ô ~" vẫn vô cùng yếu ớt, chỉ là nó có thể đáp lại nàng.

Lúc trước nàng nói thật nhiều với nó, nhưng giờ nó chỉ có thể từ trong mũi phát ra âm thanh đáp lại nàng, không có há mồm ra, thậm chí ngay cả mắt cũng không có mở ra.

Thấy vậy nàng liền kéo lỗ tai của nó, " A Hu lười ~ mau rời giường ~~"

"Ô ô ~"

"Nó hiện tại rất suy yếu, ngươi không cần quấy rầy nó ." Thiện Xá nhìn có chút không đành lòng.

"Ngươi biết cái gì, chỉ cần khiến nó tỉnh lại lần thứ nhất, sau đó tùy ý nó ngủ bao lâu đều được, nhưng là không thể thả mặc nó trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh.” Rất nhiều người sống đời sống thực vật đều có tình huống như thế, nàng không hy vọng A Hu biến thành một con hồ ly thực vật.

Thiện Xá nửa tin nửa ngờ hỏi nàng, "Vậy phải làm như thế nào mới có thể khiến nó tỉnh lại?"

Nàng nghĩ nghĩ, lại đặt nó trở về giường, còn mình thì hướng về phía cửa sổ gầm lên, "Cứu mạng! Cứu mạng! ! A Hu ~ cứu ta! !"

Lỗ tai A Hu ngay lập tức dựng đứng lên, nhưng không có