Khí Người Cũ, Đón Người Mới

Khí Người Cũ, Đón Người Mới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324901

Bình chọn: 9.00/10/490 lượt.

ốt ngày chỉ biết đưa chuyện.”

Mộ Đông dựa hẳn cánh tay vào khung cửa sổ nói: “Còn hơn cái người kia chạy khắp nơi đuổi hình bắt bóng với sư huynh của mình, lần trước nói

đã tìm ra tung tích của anh mà cũng có bắt được đâu.”

Mộ Tây phồng má nói: “Nói gì vậy? Đừng nói nó là em gái chị mày đó?”

Mộ Đông cười khẽ hai tiếng: “Nếu bố biết Tiểu Nam ở Massachusetts

dùng thời gian để nghiên cứu “truy nam đại pháp” không biết sẽ có phản

ứng thế nào?”

“Mày đừng có lắm mồm.” Mộ Tây cảnh cáo: “Dù sao Tiểu Nam luôn công tư phân minh. Còn mày, lúc này còn nợ mấy môn?”

Mộ Đông ngượng ngùng nói: “Cũng chỉ có mấy môn thôi mà!”

“Nhị Tây lại đây bồi Tiểu Lục nói chuyện.” Mộ bà thúc giục cô đi qua.

Mộ Tây chọc chọc Mộ Đông: “Không có việc gì đọc nhiều sách một chút

đừng chỉ lo kiếm tiền đến lúc ngay cả tâm lí con gái thế nào cũng không

biết thì chẳng có ai thích đâu.” Cô vuốt vuốt tóc đón nhận ánh mắt kinh

ngạc của Lục Nhược. Mộ bà đem chuyện từ nhỏ đến lớn kể lại một lần, aiz.

Lục Nhược thật là được mở rộng tầm mắt, buổi tối Mộ Trung cố ý về sớm lôi kéo anh ở lại ăn cơm. Mộ bà mạnh mẽ lưu anh lại ở nhà. Mộ Tây bi

phẫn ngồi ở một góc phòng rơi lệ, cả nhà định đem mình tống đi đây mà!

Cô có khi nào là đứa trẻ được nhặt về!

**

Buổi tối, Lục Nhược đang ở ban công hút thuốc, Mộ Đông lén lút vào

phòng. Lục Nhược tùy tiện đưa cho anh một điếu. Mộ Đông khoát tay chỉ

chỉ sang phòng bên cạnh vẫn còn sáng đèn, thấp giọng nói: “Bị chị biết

được hút ở nhà liền, răng rắc” Mộ Đông làm động tác bị cắt cổ.

Lục Nhược đồng tình nhìn nó.

Mộ Đông nở một nụ cười ngại ngùng, hạ một ánh mắt tinh quái hoang

mang: “Đại thần ca, anh cùng chị em quen nhau thế nào, làm thế nào lại

bắt được chị ấy?”

Lục Nhược bị sặc khói: bắt, nếu bắt thì tốt rồi!

Lục Nhược ho khan vài tiếng nói lảng sang chuyện khác: “Tình cảm mấy chị em xem ra rất tốt!”

“Còn phải nói sao?”

Lục Nhược đột nhiên tâm sinh nhất kế: “Chị cậu nói chính mình trước

kia rất thích một người, người đó là người như thế nào?” Anh nhớ rõ ràng cô từng nói qua, bây giờ hỏi thực hợp tình hợp lí.

Mộ Đông nhíu nhíu mày: “Dù sao em cũng thấy không hài lòng, tên kia trông rất đàn bà.”

Lục Nhược phát hiện ra bí mật tự nhiên thấy rất hứng thú, Mộ Đông cảm thấy nên vì Đại thần ca làm gì đó nên chạy về phòng mình lấy ra cái vũ

khí bí mật kia: “Đại thần ca lại đây nhanh lên.”

Một bức ảnh màu dài 7 tấc, chụp một Mộ Tây mặc đồng phục cười có

chút ngượng ngùng, tóc dài tự nhiên buộc đuôi ngựa cột ở sau đầu. Trông thật thanh xuân, trông thật thanh thuần! Lục Nhược mặt ngỡ ngàng, không nghĩ cô gái kia cũng có vẻ mặt tiểu nữ nhi kiều thái này, trông thật

xinh xắn.

“Đây là tên này!” Mộ Đông chỉ vào một bức ảnh, đằng sau Mộ Tây một

nam sinh đang đứng, ước chừng cao hơn cô một cái đầu, thân mặc áo đồng

phục nam sinh, nam sinh ấy mặt đang tươi cười nhưng mắt lại đang nhìn đi nơi khác. “Chính là anh, lúc đó, Chị Hai muốn chụp ảnh của anh còn

không dám chụp. Đây chính là chị ấy bắt em chụp hộ, chị ấy giả vờ vô

tình đi qua người đó, làm bộ như cùng em nói chuyện còn không dám nhìn

anh ta. Không ngờ chụp xong nhìn ra cũng không tệ lắm!”

Mộ Đông chỉ tay vào bức ảnh: “Lúc ấy em bắt chị ấy phải giặt quần áo

hộ, lại một đoạn thời gian sau em nói gì chị cũng nghe theo !Hắc hắc!”

Lục Nhược nhìn vào bức ảnh chụp, không kiên nhẫn kéo kéo cổ áo của

mình, mắt nhìn của cô cũng thật kém cỏi, tên đó với người nào cười cũng

ngọt như vậy, có cái gì mà thích.

“Mộ Đông! Mộ Đông mau tới đây.” Phía sau cửa từ phía hành lang có giọng Mộ Tây la thất thanh.

Lục Nhược xoa xoa lỗ tai, cô ta cũng thật to mồm.

Mộ Đông đứng ở cửa phòng em trai gõ cửa,

lại thấy nó ở trong phòng Lục Nhược liền ngoắc ngoắc tay gọi Mộ Đông ra

ngoài: “Chuyện gì?”

Lục Nhược đi ra lúc thấy Mộ Tây đỏ mặt cùng Mộ Đông nói xong cái gì,

mặt nhăn nó kéo tay nó. Mộ Đông lắc lắc đầu, thoạt nhìn trông rất có vẻ

muốn vung tay mặc kệ, ngẩng đầu nhìn thấy anh, liền kêu: “Đại thần ca,

chị hai em có việc muốn nhờ.”

“Mày muốn chết ah?” Mộ Tây vung tay đánh thẳng vào đầu nó, Mộ Đông ôm đầu nhanh chóng chạy đi, đi qua Lục Nhược lớn tiếng cười nói: “Phòng vệ sinh chị ấy bị tắc, Đại thần ca mau qua xem hộ chị.”

Mộ Tây cúi đầu, thối lui về cửa phòng định đóng cửa: “Không cần anh.”

Lục Nhược hất cằm kiêu ngạo: “Ai muốn mà giúp em.”

*

Mộ Đông nhất là đi kiếm cờ lê, đang định lên lầu thì bị Mộ bà cản lại: “Tiểu Đông mày làm cái gì vây?”

“Bà nội, nhà vệ sinh chị hai bị tắc, cháu là giúp chị ấy sửa mà.”

Mộ bà mắt lộ tinh quang: “Tiểu tử mày biết cái gì, bỏ đi, đây là chị hai của mày thử Tiểu Lục đó thôi.”

Mộ Đông khóe miệng giât giật: “Bà nội, đây là chuyện tế nhị, chị hai lại không ngốc như vậy đâu.”

“Ây, mày còn không tin lời bà mày nói?” Mộ bà định liệu trước, rơi

vào hồi ức: “Năm đó gia gia mày ở nhà chúng ta, cũng nửa đêm đau bụng

không tìm ra nhà vệ sinh, mới vào phòng ta. Cứ như vậy mới có bố mày.”

Mộ Đông che miệng xinh xích cười.

*

Mười hai giờ, Mộ Đông có đi mà không có về. Mộ Tây dựa vào cửa ngáp

ngắn ngáp dài, Lục Như


XtGem Forum catalog