Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325003

Bình chọn: 9.00/10/500 lượt.

i đầu tiên dám chửi ta, lừa ta nhưng ta không hề để tâm những chuyện đó, từ trước đến giờ ta chưa từng có cảm giác như vậy với nữ nhi khác. Nàng tỉnh dậy đi, ta hứa sẽ không trêu đùa, không làm nàng nổi giận nữa, Dương nhi......

Hắn nhìn thẳng vào mắt nàng, bàn tay vận nội công truyền qua bàn tay nàng, trong mắt toát lên một tia hy vọng.

Nàng cảm nhận được nội lực của hắn, quả thật không tầm thường. Tên hoàng đế này ắt hẳn võ công ngang ngửa có khi còn hơn hẳn nàng. Nhưng nàng đang rất khó chịu, hắn cứ ôm nàng thế này sao nàng chịu nổi.

"Ngươi khóc cái gì mà khóc, không phải mọi chuyện do ngươi mà ra sao? Mà khoan đã ngươi khóc vì ta, ngươi nói ngươi thích ta sao? Không thể nào, chắc chắn vừa rồi ta nghe nhầm, ngươi năm lần bảy lượt muốn dồn ta vào chỗ chết làm sao có thể thích ta được. Dù sao bị ôm cũng chẳng dễ chịu gì, thôi trừng phạt ngươi đến đây thôi, lần này ta tha, lần sau còn dám đắc tội thì ta sẽ chết thật. À không phải, là ngươi chết thật mới đúng". Nàng ho mạnh một tiếng rồi dần dần mở mắt.

- Dương nhi, nàng tỉnh lại?

Nàng nhìn hắn tỏ vẻ ngác không biết gì, đưa đôi mắt mệt mỏi nhìn một lượt xung quanh sau đó cất giọng yếu ớt.

- Ta đã đến âm phủ rồi sao, ngươi sao cứ ám ta hoài vậy. Ta đã xuống âm phủ ngươi cũng không tha cho ta sao, hay là ngươi hối hận vì đã không bắt ta phải chết đau đớn hơn????

Nghe thấy tiếng nói của nàng hắn mới tin nàng đã tỉnh lại thật sự. Hắn ôm nàng thật chặt tựa như buông lỏng ra một chút thì nữ nhân trong lòng sẽ hóa hư vô. Hắn không muốn mất nàng thêm một lần nữa. Một lần vừa rồi đã khiến trái tim hắn đau nhức nhói, hắn ghét cảm giác này!

- Dương nhi, ta xin lỗi. Ta không nên đối với nàng như vậy. Ta thật không có ý nghi ngờ nàng.

Câu nói vừa rồi là minh chứng hùng hồn cho chiến thắng giòn giã của nàng. " Yeah! Lại thành công rồi, tên hoàng đế này cũng ngốc quá đi, bị ta lừa mấy lần rồi ha ha. Để xem ngươi còn dám khi dễ ta nữa không". Nhưng hiện tại phải kìm lòng giấu đi vẻ mặt đắc thắng, nếu không công sức diễn từ nãy đến giờ đổ xuống sông xuống bể hết!

- Ngươi nói lời phải giữ lời đấy, ngươi phải ngoắc tay với ta thì ta mới tin.

Hành động của nàng khiến hắn không nhịn được mà phải phì cười thành tiếng, rồi cũng bỏ đi cái khí chất quân vương để nghe theo lời nàng ngoắc tay làm dấu. Hắn sẽ bảo vệ nàng cho dù phải hy sinh tính mạng của mình. Nàng là người đầu tiên hắn yêu và cũng là người cuối cùng. Hắn ôm nàng thật chặt như ôm một bảo bối, nàng là thứ quý giá nhất mà ông trời ban tặng cho hắn, thà chết hắn cũng không buông.

Trước đây hắn vẫn chưa xác định được tình cảm của mình nhưng sự việc vừa xảy ra khiến hắn nhìn thấu lòng mình. Hắn thực lòng yêu nàng, tiểu yêu.

Thanh Liên điện.

Người ngồi trên bệ rồng cốt cách trang nghiêm, trên người lúc nào cũng toát ra một loại hàn khí khiến người ta run sợ. Ngũ quan tinh xảo, sắc nét ngoài sự lãnh đạm thì chưa bao giờ hiện hữu một loại sắc thái khác. Ấy thế mà từ khi gặp nàng tất cả những điều đó đã bị đảo lộn hoàn toàn.

- Trương Phi, ngươi hãy phái năm cao thủ trong Phong Long hội đến bảo vệ hoàng hậu. Trẫm không muốn nàng bất kỳ tổn hại nào.

Trương Phi kinh ngạc nhìn hắn, trong lòng không ngừng thán phục hoàng hậu nương nương. Người là nữ nhân đầu tiên có thể làm lay chuyển trái tim sắt thép của hoàng thượng. Hoàng hậu nương nương quả thật quá giỏi.

.......................................................................................................................

Chương 15. Phải ôm hôn hắn.

Trúc Mai điện.

Sau sự việc ngày hôm qua, hắn ngay lập tức hạ chỉ cho nàng trở về Trúc Mai điện. Nàng vốn không muốn rời Lãnh thu cung, bởi vì ở đó đơn giản, yên tĩnh và ít bị làm phiền. Dẫu sao trong hậu cung khắp chốn đều là toan tính mưu mô, thủ đọan hại người, may ra còn một nơi duy nhất không bị vấy bẩn đó chính là lãnh cung. Nếu hồi Trúc Mai điện thì chưa biết lúc nào Ngọc quý phi sẽ ngầm giở thủ đoạn, nàng không sợ nhưng nàng lười. Phải dùng trí óc đấu với hạng tiểu nhân rất mệt mỏi, đây chính là chân lý đúng đắn người đời trước để lại.

Bộ ba "tam Tiểu" lại không nghĩ được nhiều như vậy. Trước mắt, hoàng hậu ở trong lãnh cung đã phải chịu quá nhiều uất ức và thiệt thòi, lần này hoàng thượng có thể thay đổi chủ ý dành chút tâm tư cho hoàng hậu đây quả là điều đáng mừng. Nhất định không được bỏ qua cơ hội tốt như vậy! Đó là lý do cho dù nàng muốn ở lãnh cung cũng không thể toại nguyện.

Đúng như dự đoán, khi chưa bước chân vào tới cửa điện thì nàng đã bị một đám nữ nhân trong cung làm phiền, nào là phi, nào là tần, nói chung người nhiều vô số kể. Ai cũng mang theo một món bảo vật, xem chừng rất có giá trị. Trong số họ ắt có ít kẻ muốn lấy lòng còn phần nhiều còn lại chắc chắn đang giấu giếm âm mưu sau những nụ cười giả tạo kia. Nàng chỉ biết ngước lên nhìn trời mà than mà vãn “Trời ơi!!!! Xin ông cho ta một cơn mưa thật lớn để họ đừng ở đây thêm nữa”. Lời khẩn cầu của nàng ấy thế mà lại cảm hóa ông trời, và một trận mưa to đùng kéo đến ngay sau đó khiến mọi người ai nấy đều chạy toán loạn.

Sau chuỗi ngà


Old school Swatch Watches